Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận khí trời sinh (1)

Phiên bản Dịch · 1385 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-------------------

Gã tên là Ám Lãng, chính là đệ nhất thiên tài của Thâm Uyên Môn, ở toàn Ma Đạo này cũng có thể xếp vào mười thứ hạng đầu, cho dù là Tần Quân cũng không địch nổi gã, đáng tiếc có Lôi Chấn Tử và Viên Hồng ở đây, thiên tài có yêu nghiệt hơn nữa cũng không làm nên trò trống gì.

Tần Quân càng nghe càng cảm thấy phiền, vì vậy cho nên ra dấu cho Lôi Chấn Tử, Lôi Chấn Tử nháy mắt liền hiểu ý, gọi ra một đạo huyền lôi đánh lên người đám thiên tài của Thâm Uyên Môn kia, khiến cho bọn họ đau đớn kêu la thảm thiết, mặc dù Ám Lãng không lên tiếng, nhưng một mực cắn chặt răng, rõ ràng rất thống khổ.

- Mặt mày xấu xí, sau lưng mọc ra hai cánh, tinh thông lôi pháp, chẳng lẽ người này chính là Lôi Chấn Tử của vương quốc Đại Tần?

Ám Lãng cố chịu đau đớn nghĩ tới, trong lòng khó chịu muốn chết, nhưng lại không thể nào phát tiết ra được, ánh mắt của gã bất giác nhìn về phía Tần Quân, nếu như gã đoán không lầm thì tên thiếu niên ở trước mắt này chính là Tần Đế uy chấn Nam Vực.

Nếu như là Tần Đế thì mọi chuyện liền trở nên dễ hiểu rồi, Tần Đế và Thâm Uyên Môn có thù với nhau, nháo lên vô cùng ầm ĩ, ai mà không biết?

Nhưng Ám Lãng thật sự không ngờ Tần Đế cư nhiên lại dám dẫn người tìm tới tận cửa, hơn nữa chỉ dẫn theo có hai người.

Viên Hồng rõ ràng là một con bạch hầu yêu, Thánh Anh Đại Vương Hồng Hài Nhi cư nhiên không tới, gã không khỏi cảm thấy nghi hoặc rốt cuộc Tần Quân lấy lá gan ở đâu.

- Ta nói! Ta nói…

Tên chấp sự mũi ưng kia vội vàng kêu lên, so với để lộ bí mật, gã lại lo những đệ tử thiên tài của Thâm Uyên Môn sẽ bị giết hơn, bởi vì dẫn Tần Quân tới tổng bộ Thâm Uyên Môn thì đã sao, mười phần là sẽ bị môn chủ giết chết, nhưng nếu như những thiên tài này có mệnh hệ nào thì chấp sự mũi ưng đừng hòng sống sót, thậm chí sẽ liên lụy tới con cháu đệ tử nữa.

- Dẫn bọn ta đi!

Tần Quân trầm giọng nói, tên chấp sự mũi ưng kia vội vàng gật đầu.

Tần Quân lập tức đứng dậy, Lôi Chấn Tử túm lấy tên chấp sự mũi ưng, đoàn người chuẩn bị rời đi.

- Đợi đã, ngươi tha cho chúng ta như vậy sao?

Ám Lãng cắn răng hỏi, Tần Quân không khỏi quay đầu lại nhìn về phía gã, ngay từ đầu Tần Quân liền chú ý tới gã, bởi vì vẻ mặt của gã vô cùng bình tĩnh, rõ ràng không phải người tầm thường.

- Ngươi muốn chết sao?

Tần Quân nheo mắt hỏi.

Câu hỏi này Ám Lãng không biết trả lời làm sao, gã luôn cảm thấy Tần Quân không phải tốt lành gì mà thả bọn họ.

- Người của Thâm Uyên Môn các ngươi nhiều quá, ta cũng không thể nào giết hết toàn bộ đúng không?

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Hơn nữa các ngươi còn chưa có tư cách uy hiếp tới ta!

Nói xong, hắn liền cười lớn phi thân nhảy lên, mấy người Lôi Chấn Tử theo sát phía sau, để lại Ám Lãng cùng với những thiên tài khác của Thâm Uyên Môn đứng ngây ra.

Những thiên tài còn lại đều tức muốn nổ phổi, nổi giận đùng đùng mắng Tần Quân cuồng vọng.

Nhưng Ám Lãng lại nhíu mày trầm tư.

Ma Đạo thịnh hành nhổ cỏ tận gốc, lần đầu tiên gã gặp được một hùng chủ như Tần Quân.

Tần Quân cũng không phải sát nhân cuồng ma, cẩn thận tính thù hận của hắn và Thâm Uyên Môn ra thì kỳ thật Thâm Uyên Môn xem như rất đáng thương, nhiều lần bị Tần Quân quấy nhiễu, còn hao tổn không ít cường giả nữa.

Ngoại trừ nhổ cỏ tận gốc ra, Tần Quân còn tin tưởng những cách khác, ví như đánh cho người khác sợ!

Giết chết cường giả mạnh nhất của Thâm Uyên Môn, Thâm Uyên Môn tự nhiên sẽ tan đàn xẻ nghé.

Lại nói, nếu như hắn nhổ cỏ tận gốc giết hết Thâm Uyên Môn thì Bát Tôn khác của Ma Đạo sẽ chịu khoanh tay ngồi nhìn chắc?

Nếu như Ma Đạo Bát Tôn đồng tâm hiệp lực đối phó hắn thì hắn sẽ thảm rồi.

- Tần Đế…. rốt cuộc hắn là người như thế nào đây…

Ám Lãng nhìn bầu trời thì thào tự hỏi, gã không có tức giận như những thiên tài khác của Thâm Uyên Môn, mà bắt đầu suy nghĩ sâu hơn.

Từ trên người Tần Quân gã cảm nhận được một loại khí chất, đó chính là sự tự tin khống chế vạn vật.

Dường như trên đời này không có bất kỳ ai có thể ngăn được bước chân của Tần Quân.

Nỗi nhục ngày hôm nay lại khiến cho gã càng có thêm động lực lớn hơn, gã phải vượt qua Tần Quân!

Gã muốn khiến cho Tần Quân phải thu hồi lời vừa mới nói!

- Đinh! Mở ra nhiệm vụ nhánh —— chinh phục thiên tài! Chi tiết nhiệm vụ: Đệ nhất thiên tài Ám Lãng của Thâm Uyên Môn, đứng thứ sáu trong Ma Đạo thề rằng phải vượt qua túc chủ, nếu như túc chủ có thể thu phục được hắn thì có thể nhận được cơ hội triệu hoán Thần Ma một lần, một lần cơ hội phó bản Thần Ma, nếu như túc chủ giết hắn thì sẽ được một lần rút thăm may mắn!

Tần Quân đang cỡi mây phi hành chợt nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, hắn không khỏi câm nín, hệ thống đây là đang buộc hắn phải thu phục tên Ám Lãng kia đây mà!

Phần thưởng của thu phục và giết chết hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

- Hệ thống, tại sao ngươi lại muốn ta thu phục cái tên Ám Lãng kia?

Tần Quân tò mò hỏi dò.

- Bởi vì người này trời sinh đã có số mệnh vượt xa người thường, thu phục được hắn thì có thể giúp gia tăng vận khí của túc chủ.

Câu trả lời của nó khiến cho Tần Quân giật mình, đây chẳng phải đang nói tên Ám Lãng kia chẳng khác nào nhân vật chính à?

Trời sinh vận khí đã cao hơn người khác!

Đáng tiếc là số mệnh của ta còn mạnh hơn ngươi!

Tần Quân nhanh chóng ném suy nghĩ này ra sau đầu, tạm thời hắn không thể nào thu phục tên Ám Lãng này được, cho nên hắn muốn cứu Tiểu Chúc Long ra trước đã rồi lại tính tiếp.

- Đi thêm năm mươi dặm nữa chính là hạp cốc mà Thâm Uyên Môn tọa lạc.

Tên chấp sự mũi ưng chỉ về phía trước, run giọng nói, trong lòng tràn ngập sợ hãi, sợ Tần Quân tá ma sát lư.

Dịch lão đầu âm dương quái khí nói:

- Rốt cuộc Thâm Uyên Môn là cái gì? Tại sao ta chưa hề nghe nói qua?

- Thâm Uyên Môn của Ma Đạo Cửu Tôn, ngươi cư nhiên chưa từng nghe nói tới, lão nhân, không phải ngươi tới từ thâm sơn cùng cốc nào đó chứ?

Tên chấp sự mũi ưng quay đầu trừng Dịch lão đầu một cái, Tần Quân nghe thấy liền phì cười.

- Ngươi có biết ta là ai không hả? Ta đã từng xưng…

Dịch lão đầu tức giận gầm lên nói.

Nhưng còn chưa nói xong thì lão liền ngừng lại.

Xưng gì?

Xưng bá?

Tần Quân không khỏi tò mò, Dịch lão đầu chính là nhân vật còn mạnh hơn cả Lôi Chấn Tử và Viên Hồng, hơn nữa còn biết được Thượng Cổ Chi Luân, nhưng lại không biết Thâm Uyên Môn, chẳng lẽ cũng là nhân vật tới từ thượng cổ?

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 1286

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.