Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vận khí trời sinh (2)

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

------------------

Nếu thật sự là như vậy thì có thể những lời Dịch lão đầu nói lúc trước là thật, lão đầu này thật sự bị giam rất lâu rồi.

Thân là hoàng đế, hắn tự nhiên không thể nào chỉ dựa vào hệ thống Thần Ma được, thế giới này có rất nhiều cường giả của riêng nó đáng để hắn lôi kéo, ví như Dịch lão đầu này vậy.

Nhưng hắn cũng không trực tiếp hỏi lai lịch của Dịch lão đầu, cho dù hắn có hỏi đi nữa, chưa chắc gì Dịch lão đầu sẽ nói, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi vậy.

- Nhớ năm đó ta rong ruổi trên phiến đại địa này, tổ tông của ngươi còn chưa sinh ra nữa!

Dịch lão đầu ôm kiếm đá hừ lạnh nói, khiến cho người ta cảm thấy buồn cười.

Cứ khoác lác đi, tha hồ mà khoác lác đi!

Trong lòng tên chấp sự mũi ưng khinh bỉ, gã cũng lười không muốn để ý tới Dịch lão đầu nữa, sau đó lại thấp thỏm lo âu, không biết kết cục của mình sẽ là gì.

Khoảng cách năm mươi dặm đối với Lôi Chấn Tử mà nói thì không tính xa, rất nhanh bọn họ liền nhìn thấy hạp cốc nơi Thâm Uyên Môn tọa lạc rồi.

Bầu trời đỏ rực bị lôi vân che phủ, từng đạo hạp cốc giao nhau, sâu không thấy đáy, rất khó mà tưởng tượng ra bên trong cất giấu nhất tôn cự phách của Ma Đạo.

- Bệ hạ, ta cảm giác ma khí trong hạp cốc ở phía trước nhiều không thể lường, xem ra bên trong quả thực là Thâm Uyên Môn.

Viên Hồng quay sang nói với Tần Quân.

Tần Quân gật đầu, sau đó nhìn về phía tên chấp sự mũi ưng, cái tên này lúc trước dám làm phép ngăn cản hắn phá vỡ cấm chế màu vàng kia, không thể tha thứ được!

Đám thiên tài Ám Lãng không có thù oán trực tiếp gì với hắn, cho nên hắn có thể buông tha, nhưng người này thì không thể được!

Nghĩ xong, Tần Quân há miệng phun Tam Muội Chân Hỏa ra, trực tiếp bao vây tên chấp sự mũi ưng kia, gã còn chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bị đốt trụi thành tro.

Tam Muội Chân Hỏa của hắn hôm nay đã lột xác, đừng nói là cường giả Thiên Tiên cảnh, cho dù là cường giả Chân Tiên cảnh cũng không dám đón đỡ, đương nhiên cường giả Thiên Tiên cảnh có thể dễ dàng né tránh, nhưng tên này lại bị Lôi Chấn Tử và Viên Hồng áp chế, căn bản không có cơ hội tránh thoát.

- Đinh! Giết chết tu sĩ Thiên Tiên cảnh, đạt được 1200000 điểm kinh nghiệm!

Tần Quân không khỏi nhướng mày, năm trăm vạn điểm kinh nghiệm cần có để thăng cấp chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, thậm chí có thể dựa vào tu luyện đột phá, sau khi trải qua Cực Viêm U Thủy rèn luyện xong thì thiên phú của hắn gần như một bước bay thẳng lên trời, điểm kinh nghiệm đạt được nhờ vào tu luyện mỗi ngày có thể hơn một ngàn.

Bốn người cùng bay vào trong hạp cốc, bên trong cây cối vươn cành rậm rạp, nhưng đều bị Lôi Chấn Tử đánh nát, gã và Viên Hồng đều không thèm che dấu khí tức, khiến cho cả hạp cốc đều rung lên.

Từng cỗ khí tức cường hoành truyền tới từ phía trước, khiến cho hô hấp của Tần Quân trở nên dồn dập, cũng may mà Viên Hồng kịp thời giúp hắn xua tan những cỗ uy áp này.

- Có chút phiền toái rồi, Lôi Chấn Tử và Viên Hồng đều chưa hề gặp qua Tiểu Chúc Long.

Tần Quân nhíu mày nghĩ, tuy rằng thần thức của hắn có thể kéo dài tới hơn mười dặm, nhưng trong hạp cốc khắp nơi đều là pháp trận, cấm chế, hạn chế thần thức của hắn kéo ra.

Cũng may là hạp cốc cũng không lớn tới mức khiến cho Tần Quân tuyệt vọng.

- Kẻ nào dám xông vào Thâm Uyên Môn của ta!

Một tiếng quát tức giận như thiên thần vang lên, khiến cho đất trời rung chuyển, hai bên vách đá không ngừng rung chuyển, để lỗ tai của Tần Quân ong ong lên.

Chỉ thấy phía trước có rất nhiều ma đồ bay tới, như từng con lệ quỷ bên trong hạp cốc u ám, vô cùng âm trầm đáng sợ.

Hai tay của Lôi Chấn Tử không ngừng đánh về phía trước, từng đạo huyền lôi mang theo khí tức hủy diệt đánh tới, tiếng nổ mạnh vang lên liên tục, bách núi bị đánh cho đất đá bay tung tóe, bụi mù giăng kín, khiến cho Tần Quân không cách nào nhìn rõ được cảnh tượng ở phía trước, nhưng thần thức có thể cảm ứng được có vô số cỗ khí tức cường hoành, kém cỏi nhất cũng không hề yếu hơn hắn.

Không hổ là Thâm Uyên Môn, lại có nhiều ma đồ Hóa Hư cảnh như vậy.

Thâm Uyên Môn có rất nhiều phân đà, còn nơi đây lại là tổng bộ, đám ma đồ tầng chót đương nhiên không thể nào tới đây được.

- Ma Đạo bây giờ yếu như vậy sao.

Dịch lão đầu đứng sau lưng Tần Quân tặc lưỡi nói, Tần Quân nghe mà miệng co giật không ngừng, không ra vẻ thì ông sẽ chết à?

Viên Hồng khiêng thiết côn không hành động, mà đứng bên cạnh Tần Quân.

Có Lôi Chấn Tử làm tiên phong là đủ rồi, trừ phi là trưởng lão hoặc môn chủ của Thâm Uyên Môn ra tay, còn lại Lôi Chấn Tử đều có thể ứng phó được.

Lôi Chấn Tử một bên bay tới, một bên tấn công đám ma đồ đang lao tới.

Rất nhanh liền có một cường giả Thiên Tiên cảnh cầm kiếm bay tới, xuyên qua lớp bụi mù cuồn cuộn, tốc độ nhanh như chớp, muốn một kiếm giết chết Lôi Chấn Tử.

Nào ngờ Viên Hồng đánh ra một côn, trực tiếp đánh chết gã khi gã vừa mới bay tới khoảng không trên đầu Lôi Chấn Tử, triệt để bỏ mạng, ngay cả nguyên thần cũng không kịp chạy ra.

Cường giả tới cỡ Thiên Tiên cảnh, mặc dù có thể khiến nguyên thần xuất khiếu, nhưng cũng phải kịp thoát ly trước khi thân thể bị hủy diệt, đương nhiên, một số công pháp nghịch thiên hoặc thần thông cá biệt nào đó thì khỏi nói tới.

- Đều là điểm kinh nghiệm hết đó!

Tần Quân đau lòng thầm nghĩ, nhưng hắn cũng không chán sống tới mức yêu cầu Viên Hồng và Lôi Chấn Tử giữ lại một hơi tàn của kẻ thù, bắt đầu chiến đấu rồi, nhân từ sẽ chỉ khiến hắn bỏ mạng mà thôi.

- Cút cho ta ——

Lôi Chấn Tử đột nhiên gầm lên một tiếng, sóng âm cuồn cuộn tạo thành phong lãng đánh tới phía trước, khiến cho vách núi hai bên đều bị đánh nát khá nhiều, lực trùng kích cực lớn hất từng tên ma đồ bay ngược ra sau, tràng diện vô cùng hoành tráng, Tần Quân ôm chặt hai tai nhìn thấy mà cảm xúc dâng tràn.

- A a a a ——

- Người này rốt cuộc là ai đây? Thật mạnh!

- Hắn chính là Lôi Chấn Tử! Đệ nhất cường giả Lôi Chấn Tử dưới trướng Tần Đế! Là Lôi Chấn Tử đã đánh bại An trưởng lão!

- Lôi Chấn Tử? Tần Đế giết tới Ma Đạo của chúng ta rồi sao? Sao có thể được chứ!

Đám ma đồ đều bay ngược ra sau, bởi vì phía sau còn có ma đồ đang lao lên, khiến cho không ít người va vào nhau, tràng diện vô cùng hỗn loạn.

Tốc độ của Lôi Chấn Tử rất nhanh, hơn nữa lại có thêm Viên Hồng dùng yêu lực bao vây mọi người, nơi họ đi qua, mặc kệ là ai cũng đều bị bọn họ đụng cho chết tươi.

Càng đi tới thì cảm giác áp bách mà Tần Quân cảm nhận được lại càng lúc càng lớn, nhưng hắn không hề sợ hãi, mà càng hưng phấn hơn nữa.

- Đinh! Mở ra nhiệm vụ nhánh —— Toàn thân thoát khỏi Thâm Uyên Môn! Tình tiết nhiệm vụ: Túc chủ đã tiến vào bên trong Thâm Uyên Môn, cũng đã chọc giận Thâm Uyên Môn, nếu như sống sót thì có thể lấy được cơ hội triệu hoán Thần Ma một lần!

Thanh âm nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên, Tần Quân liền nhếch môi.

Trốn?

Lão tử muốn quang minh chính đại đi ra khỏi đây!

Tần Quân cười lạnh, hôm nay nếu như không thể cứu được Tiểu Chúc Long ra thì hắn thật sự không rời khỏi!

Ầm một tiếng!

Lôi Chấn Tử đánh vỡ một cái trụ đá chắn ngang đường, lúc này, Tần Quân rốt cuộc cũng nhìn thấy Thâm Uyên Môn, đó là một tòa cung điện khổng lồ, cao ít nhất ngàn trượng, nằm ở một chỗ khá rộng rãi của hạp cốc, chiếm diện tích vài dặm, rất khó mà tin được bên trong hạp cốc lại ẩn giấu không gian rộng lớn tới như vậy.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 1380

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.