Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

28

Phiên bản Dịch · 1811 chữ

[28]

Tuy rằng trước đó hậu huyệt đã được khai mở, nhưng tính khí nam nhân vô cùng thô to, lại đang trong tư thế ngồi khóa chéo lên nhau, đến khi toàn bộ na căn tiến nhập, trán Liệu Tương đã thấm đẫm một tầng mồ hôi, đôi mày mảnh dài cũng nhíu chặt. Cảnh Huân vén hai bên tóc mai ẩm ướt của y, cao hứng hôn lấy đôi môi khẽ hé mở, phía dưới cũng bắt đầu luận động nhanh hơn, khiến hô hấp Liệu Tương càng thêm dồn dập, rất nhanh y đã ngã vào lòng Cảnh Huân mà vô thức rên rỉ.

Tiếng nước chảy ái muội không ngừng vọng lại giữa đại điện mênh mông, Liệu Tương ôm cổ nam nhân thấp giọng cầu xin: “Chậm…chậm một chút…” nhưng lời van nài ấy chẳng những không ảnh hướng tới người kia, trái lại thanh âm khàn khàn còn thôi thúc động tác hắn trở nên nhanh hơn. Liệu Tương cơ hồ cảm thấy thân thể như bị xuyên thủng, giữa những nhịp xóc nảy, Cảnh Huân vẫn vững vàng giữ chặt thắt lưng y, nhiệt độ cơ thể không hề ngăn trở truyền thẳng tới người Liệu Tương, càng ngày càng nóng.

“Không được…Không được…” cảm nhận được sự dị thường trong cơ thể, Liệu Tương mê loạn lắc đầu, y dùng lực bấu chặt lưng nam nhân, ngay cả móng tay cũng cào lên da thịt ngọc ngà vốn được bao bọc trong nhung lụa của hoàng đế.

Cảnh Huân đang ý loạn tình mê thoáng phục hồi thần trí, phát hiện ra Liệu Tương không ngừng phát run trong lòng, vội vã hỏi: “Làm sao vậy, ngươi lạnh sao?” vừa nói vừa ôm y sát thêm chút nữa.

Liệu Tương ngẩng đầu, làn tóc đen rối tung lòa xòa trước mắt, thần sắc đỏ bừng, khóe mắt ẩm ướt nhìn hắn, thanh âm đứt quãng nói: “Không…không phải lạnh…”

Cảnh Huân thấy bộ dạng y như vậy, trong lòng cũng đã đoán được bảy tám phần, không nhịn được mà cười ra tiếng, đè thấp giọng: “Rất thoải mái phải không?”

Liệu Tương một mực cúi đầu không chịu nhìn hắn, nhưng vành tai cùng chiếc cổ đỏ bừng sớm đã bán đứng y. Cảnh Huân bị vẻ e lệ kia kích động, tâm can nóng lên, dứt khoát đẩy y ngã lên đài rộng, từ trên xuống dưới liên tục luận động khiến Liệu Tương nức nở không ngừng. Trận tình sắc điên cuồng này tựa hồ như muốn đem toàn bộ lý trí hắn gặm nhấm sạch sẽ. Mỗi khi thắt lưng Liệu Tương dưới thân hắn đung đưa, cơn cám dỗ tiêu hồn thực cốt lại kéo đến, như muốn lấy mạng Cảnh Huân. Cảnh Huân chỉ biết tuân theo bản năng mà điên cuồng cướp đoạt thân thể y.

Cùng với hơi thở càng lúc càng nặng nề hỗn loạn, động tác cũng trở nên kịch liệt dữ dội hơn, một cỗ nhiệt lưu cuối cùng không kiềm nén được bắn vào trong cơ thể Liệu Tương. Liệu Tương rên lên từng tiếng nghẹn ngào, vô lực mềm nhũn nằm trên đài cẩm thạch mờ ảo phủ sương, ngay cả sức lực cựa quậy hai chân cũng không có.

Cảnh Huân phát tiết xong một lần, vẫn chưa thỏa mãn mà tiếp tục khẽ cắn cắn tai y, liếm mút vành tai mềm mại đang ngậm lấy giữa hai bờ môi. Thân thể cả hai người đều đã ướt sũng, cũng không biết là nước hay mồ hôi, quyện vào nhau dấp dính.

Hắn mỉm cười nhìn Liệu Tương: “Ngươi ổn chứ?”

Liệu Tương giật giật, tựa hồ muốn rướn người đứng lên, nhưng hiển nhiên lực bất tòng tâm, y xoa xoa lưng mình, nhíu mày nói: “Hơi đau.”

Giọng nói Liệu Tương thoáng dẫn theo giọng mũi, người khác nghe chỉ cảm thấy ẩn ẩn ý tứ nũng nịu. Cảnh Huân vội đỡ Liệu Tương dậy xem xét lưng y. Hai đường xương bả vai mỹ lệ quả nhiên đã hơi ửng đỏ, nghĩ lại ban nãy đúng là đã đè y lên mặt đất mà hung hăng chà đạp, hắn nhẹ nhàng xoa nắn lưng y, hỏi: “Đỡ hơn không?”

“Ừ,” Liệu Tương tựa vào cánh tay hắn, đáp, “Chỉ là thắt lưng còn chút mỏi.”

Cảnh Huân ngẩn ra, lập tức cười nói: “Thế nào? Hôm nay là muốn tận dụng cơ hội để sai khiến ta sao,” nói xong lại đùa nghịch nhũ thủ y: “Nằm xuống, đến lượt ta hầu hạ ngươi.”

Liệu Tương nhịn không được mỉm cười, quả nhiên nhu thuận nằm úp sấp lên nền đá.

Nam nhân vươn tay vuốt ve dọc đường thắt lưng của y một lượt, chặc lưỡi hai tiếng: “Ngươi biết lưng ngươi đẹp đến thế nào không?”

Liệu Tương khúc khích cười: “Lưng ai mà chẳng như nhau, đều chung một hình dạng, chẳng lẽ còn có thể nở ra hoa hay sao?”

“Ngươi nói câu này ta mới nhớ,” ngữ khí Cảnh Huân mang theo trêu đùa, “Nếu như lưng ngươi được tô điểm thêm bằng một bức họa hoa đào, hẳn sẽ thêm vạn phần xinh đẹp.”

Thấy cơ thịt trên lưng Liệu Tương căng cứng, hắn vội cười cười trấn an: “Đừng sợ, đổi bạch ngọc để lấy mã não, ta còn không muốn nữa là.” Vừa nói hắn vừa giúp y xoa nắn thắt lưng.

Tiểu huyệt giữa hai biện mông trắng vẫn còn hơi khép mở, chảy ra một dòng đỏ tươi xen lẫn bạch trọc, thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ. Cảnh Huân vừa thấy sắc mặt liền cứng đờ, chỉ nghĩ đến việc đã từng có người khác ngoài hắn được ngắm nhìn cảnh sắc trước mắt này, hắn đã mất hết hăng hái, ngay cả lòng bàn tay cũng toát ra hàn khí bức người.

Liệu Tương đang nằm úp sấp cũng nhận ra có gì đó bất thường, y quay đầu, nhìn khuôn mặt nam nhân biến sắc, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”

Cảnh Huân nhìn y một cái, không có trả lời, dường như đang suy nghĩ điều gì.

Y ngồi dậy muốn bắt lấy cánh tay nam nhân, thế nhưng lại bị hắn tránh đi, Liệu Tương nhìn nhãn thần nam nhân càng lúc càng trở nên lãnh đạm, kinh ngạc trong chốc lát, rồi miễn cưỡng lộ ra dáng vẻ tươi cười: “Ngươi chê ta?” Thân hình y có chút lung lay, gắng ngồi dậy: “Ta sớm nên biết, ngươi làm sao có thể dễ dàng quên được việc kia,” y bóp trán khẽ giọng than thở. “Ta thực càng ngày càng ngu xuẩn mất rồi.”

Hầu kết nam nhân giật giật, thế nhưng hắn vẫn im lặng, nghiêm mặt lạnh lẽo ngồi tại chỗ. Liệu Tương cũng không nói gì thêm nữa, lảo đảo đứng dậy, đi xuống bậc thềm nhặt lấy y phục của mình, mặt không biểu tình khoác lên.

Ai ngờ vừa mới phủ lên người lớp áo trong, đã bị một cỗ lực cường đại nhấn trên mặt đất, nam nhân kia chôn đầu trên cổ y, mơ hồ có chút cảm giác ướt át.

Cái loại hôn môi cướp đoạt mãnh liệt này khiến cơ thể vốn yếu ớt của Liệu Tương chống đỡ không nổi, ánh mắt cũng trở nên mơ hồ dần dần nhìn không rõ. Lần thứ hai thanh tỉnh, đã thấy mình nằm trên tẩm tháp của Lưu Hương quán, trên người là vô số duyện ngân xanh xanh tím tím nam nhân kia để lại, dường như muốn tuyên bố rõ quyền sở hữu của mình. Y sờ sờ lên đầu người vẫn đang chôn trước ngực, thấp giọng: “Ta đã sớm nói rồi, tính tình ngươi như vậy không sớm thì muộn sẽ bức ta phát điên mất.”

Cảnh Huân ngẩng đầu, nhìn y một lúc lâu, luồng hỏa diễm như muốn ăn thịt người trong đáy mắt từ từ thu lại, hắn cắn răng: “Chỉ cần nghĩ đến việc Xí Huyên từng làm loại chuyện này với ngươi, ta hận không thể lôi cả hai người bọn ngươi ra giết.”

Liệu Tương cười lạnh: “Việc kia phát sinh chẳng lẽ là ta nguyện ý sao, hay ngươi trách ta không giống nữ tử, sẵn sàng tìm đến cái chết để thủ tiết với ngươi?”

“Đương nhiên ngươi không phải dạng trinh tiết liệt nữ, nếu không ngươi đã sớm chết hàng trăm hàng nghìn lần rồi.” Cảnh Huân kề sát vào y, ngang ngược cất giọng: “Không phải ngươi nói ta không khác gì Xí Huyên sao, vậy lúc hắn ép buộc ngươi so với lúc bị ta cưỡng ép thì cảm giác thế nào?”

“Lẽ nào ta nói sai?” Liệu Tương không e dè nhìn thẳng vào mắt hắn, “Cái kẻ cứ lúc nào không vừa ý là vung tay đánh đập tàn nhẫn không phải ngươi sao?”

Cảnh Huân trong nháy mắt có phần tức giận: “Đúng, ta biết chuyện này ngươi sẽ nhớ kĩ cả đời, nếu ngươi không chịu tha thứ cho ta, việc gì còn phải ở lại chỗ này?”

“Ha” Liệu Tương nhướng mi, “Ngươi là đang muốn đuổi ta đi?”

“Liệu Tương!” Cảnh Huân gầm nhẹ một tiếng, lập tức mất hứng quay mặt đi. “Ta mệt mỏi, ta quả thực không muốn tranh cãi với ngươi nữa.”

Đây là lần đầu tiên nam nhân ở trước mặt y tỏ ra yếu thế, cũng không còn tư thái ngang ngược bá đạo như thường ngày, trái lại còn thoáng mang theo chút mệt mỏi. Bất quá thấy Cảnh Huân như vậy, Liệu Tương cũng không hề có chút vui mừng của người thắng cuộc, thậm chí vành mắt bắt đầu cay cay, y nâng khuôn mặt nam nhân lên, dán lên bờ môi đỏ tươi của hắn, nhẹ giọng: “Ta cũng không muốn.”

Bởi vì huyệt khẩu sau khi quan hệ vẫn còn ẩm ướt, nam nhân tiến nhập không chút trở ngại, một chân Liệu Tương bị ghì vòng bên hông nam nhân, chân còn lại bị nâng lên gác trên vai hắn, theo động tác mà dao động đong đưa. Bụng dưới nam nhân đè ép lên tính khí không trọn vẹn giữa hai chân y, ngực sớm đã bị hôn mút đến sưng đỏ, ngay cả nhũ tiêm cũng căng cứng thêm vài phần. Khe mông vừa trướng lại vừa nhiệt, bị na căn nóng rực của nam nhân bất ngờ thúc mạnh, thậm chí thanh âm cũng không thốt được ra, Liệu Tương chỉ có thể run rẩy không ngừng. Bộ dạng bị giày vò này thật vô cùng thảm thương, thế nhưng trong ngực y lại mơ hồ dâng lên chút ngọt ngào khôn tả

Bạn đang đọc Kiêm Gia của Hệ thống thuần khiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.