Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta của ngày xưa chết rồi !!

Tiểu thuyết gốc · 1207 chữ

Căn nhà nhỏ đơn sơ, ánh sáng đèn lờ mờ lay lắt, không ngoài trời đã buông màn tịch mịch, tiếng côn trùng rả rích trong đêm như tiếng nhạc đồng quê vậy thật yên bình.

Ngồi đối diện với hai người phụ nữ xinh đẹp mà kể từ giây phút này sẽ gắn với cuộc đời của mình, Hạo Vân có chút vẫn chưa kịp thích ứng với điều đó, lòng thấp thỏm tự hỏi nếu việc mình xuyên không nhập thể bị họ phát hiện ra thì sao ???

Người con trai duy nhất trong nhà không còn nữa, có lẽ điều đó sẽ khiến họ đau lòng lắm...

Kiều Tuyết thân thể mệt mỏi có chút nghi vấn nhìn Hạo Vân hỏi han:

- Hạo Nhi, nói cho nương biết hôm nay con đã đi đâu ?? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế ??

- Đúng vậy, đệ đệ còn nữa sao bộ dáng đệ lại có chút thê thảm như vậy ???

Kim Nhã cũng góp lời, ánh mắt quan thiết nhìn Hạo Vân.

Hạo Vân thấy hai người chăm chú nhìn mình như vậy thì khẽ thở dài một hơi dài kể lại mọi chuyện:

- Nương, chuyện là chiều nay Hạo Dương đến gặp con và nói rằng Tiết Linh Vân muốn gặp con ở Bạch Hương Lâu có chuyện muốn nói.

- Còn cũng không nghi ngờ gì nhiều liền cùng hắn đi tới Bạch Hương Lâu, nhưng giữa đường thì con cũng không biết chuyện gì nữa.

...

- Khi tỉnh dậy thì mới con mới biết mình bị bọn Hắc Bao đưa tới Hoang Sơn, chúng định giết con theo lệnh của Hạo Dương.

Hai mẫu tử Kiều Tuyết tuy chỉ là nghe lại nhưng không dấu nổi sự lo lắng và sợ hãi, thường ngày vốn người ta không coi mình ra gì nhưng bây giờ lại cam tâm xuống hay muốn hạ sát người trong tộc sao ??

- Hạo Dương, tên súc sinh này....

Kim Nhã tức giận bàn tay trắng ngọc nắm chặt đến nỗi ửng đỏ.

- Thật là quá đáng, tên Hạo Dương này trước này vẫn luôn theo đuổi Tiết Linh Vân, mặc dù biết nó đã có hôn ước với con từ trước, ta thật không ngờ nó lại dám dùng đến thủ đoạn bỉ ổi này.

Kiều Tuyết thở dài trong lòng, không ngờ chỉ vì chuyện này mà nhỉ tử mình suýt chút nữa đã mất mạng, sao mọi chuyện không may cứ đến giới gia đình bà thế ?? Thật may là Hạo Vân đã không sao...

- phải rồi ! Đệ đệ sao đệ lại trốn thoát khỏi đám Hắc Bảo được thế ??

- Tỷ cũng biết đấy, đệ không thể tu luyện được nhưng trước nay bị người khác đánh đòn cũng không ít, nên cũng mày mò ra được một vài kỹ xảo trốn chạy hay phòng vệ bản thân.

- Vậy sao ??

- Ân..

Hạo Vân gật đầu nhìn vẻ mặt nàng bắt đầu dần ra thì lòng mới nhẹ nhõm hơn hẳn.

" Bịch" " bịch"

- Ah...

Hạo Vân có chút sững sờ khi Kiều Tuyết tiến lại ôm đầu hắn vào lòng bà, cái cảm giác ấm áp bất chợt này khiến lòng hắn như được rót một dòng nước ấm, thứ cảm giác đã từ rất lâu rồi hắn ngỡ như đã quên.

- Vân nhi, con trai của ta... Con đã phải chịu khổ rồi !! Tất cả là lỗi của ta, ta đã không thể bảo vệ được các con..

- Nương ... Con không sao mà ! Người không phải đã thấy sao ?? Con vẫn rất tốt đó thôi !

- Nương... Con chỉ hơi mệt một chút xíu, con xin phép về phòng nghỉ ngơi trước đây.

Hạo Vân hơi nép mặt vào lòng mẫu thân, trấn an người một chút rồi cũng tìm cách thoát khỏi tình cảnh này, nếu còn ở lại lâu không biết chừng dễ gây đến hoài nghi cho hai người.

- Đúng rồi !! Là Nương sơ ý, cả ngày hôm nay con đã rất mệt mỏi rồi !! Cần phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được, còn đi nghỉ đi.

- Vâng, Nương và tỷ cũng nghỉ sớm đi...


Nằm gác chân lên thành giường nhìn trần nhà mà khẽ thở phào thoải mãi:

- Phù .. thật đúng là làm mệt mỏi tâm trí mà, hi vọng hai người sẽ không quá để ý đi.

Hạo Vân trầm ngâm suy nghĩ mà thân thờ về gia đình mới của mình, mà từ nay về sau sẽ gắn bó này.

Lão ba Hạo Nhiên vốn là Đại Võ Sư ngã xuống khi hắn còn trong bụng mẹ, mẫu thân Lãnh Kiều Tuyết trước đây vốn là tam cấp võ sĩ, nhưng sau khi mang thai hắn không biết vì lý do gì mà tu vì dần hao hụt mà giờ lại trở thành một phế nhân.

- Một tam cấp võ sĩ không thể nào vì sinh con mà cả thân tu vi bị hủy hoại như vậy được, ngày cả người bình thường cũng còn không hề có chuyện như này, nhìn mẫu thân yếu ớt và khuôn mặt nhợt nhạt như vậy chắc hẳn trong người có bệnh.

- Ta vừa sinh ra tĩnh mạch đã bị bế tắc ??? Thân thể thì lại rất yếu đuối ?? Mẫu thân lại trở nên như vậy. ?? Chuyện này không phải quá trùng hợp đi à nha !!!

- Chắc chắn có người dự mưu chuyện này, muốn hại gia đình và thân nhân của ta...? Muốn tính toán với ta sao....?? Hay lắm... Giỏi lắm... Đừng để ta biết ngươi là ai...cmn..

- Ta của ngày xưa đã chết rồi! Hạo Vân hôm nay Không còn là người mà các ngươi có thể xoay đông, xoay tây nữa đâu. đừng có chọc giận ta.


Liêu Viên Viện...

Nữ hạ nhân ngồi trên đùi một nam tử, ngực trái bị bàn tay người ấy nhào nặn mà rên khẽ khẽ cầu xin:

- ah... Đại Thiếu Gia... Người nhẹ tay một chút...

- Ngươi nói gì ...??

Hạo Dương đang vui vẻ nghe người tới nói thầm vào tai thì cụt hứng nghĩ hoặc.

- Đại Thiếu Gia, tiểu nhân chính mắt đã xác nhận, người tới chính là Hạo Vân, hắn ta đã trở lại...

- Bọn Hắc Bao đều có thực lực nhất định sao có thể để tên phế vật này thoát được ??

Tên hạ nhân báo cáo lại mà lòng cũng một hồi khó hiểu, Hắc Bao tuy không phải là cao thủ gì nhưng cũng là loại có thực lực nhất định, hắn cũng không thể tin được là lại có kết quả như vậy sảy ra.

- hừ.... Một lũ phế vật, ngày cả một tên nhóc cũng xử lý không xong, đúng là chẳng có ai nên hồn ...

- Cút... Tất cả ra ngoài hết cho ta ..

- Đại Thiếu Gia bớt giận.....

- Cút....

Đám nhân rối rít vội vàng lui ra khỏi phòng, Hạo Dương tức tối đi đi lại lại trong phòng mà suy tính thiệt hơn..

" Hạo Vân... ngươi đúng số con gián mà... đã trở lại hơn nữa lại còn dám ra tay với người của nản thiếu ??? "

Bạn đang đọc Cuồng Nhân sáng tác bởi _AnnA_

Truyện Cuồng Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _AnnA_
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.