Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta thích thì ta đánh

Tiểu thuyết gốc · 1501 chữ

Màn đêm buông xuống khắp ngóc ngách Đông La Thành, người đi lại trên phố đã vãn hơn nhiều so với ban ngày, những chiếc đèn lồng đỏ được treo cao để soi sáng con mắt nhìn.

Hạo gia phủ, đứng trước biệt viện của Đại Thiếu Gia Hạo Dương lúc này là hai người phụ nữ, một là thiếu phụ đã hơn ba mươi tuổi bên cạnh là thiếu nữ mới tuổi mười năm, hai người có vóc dáng gần tương tự nhau đều khá là xinh đẹp.

Hai người này chính là mẫu thân Kiều Tuyết và đại tỷ Hạo Kim Nhã của Hạo Vân, hai người vốn ở nhà đợi mãi không thấy Hạo Vân trở về, hỏi qua người khác thì biết chiều nay Hạo Vân ra ngoài cùng Hạo Dương nên mới tìm đến mà hỏi thăm.

Nhưng tới nơi chưa gặp được Hạo Dương thì đã bị hai thị nữ của hắn ngăn cản.

- Ta van xin các ngươi ah, hãy cho ta vào gặp Hạo Dương một chút, ta muốn hỏi thiếu gia rốt cuộc thiếu gia và Hạo Vân nhà ta đã đi đâu mà đến giờ này nó vẫn còn chưa về nhà ???

Kiều Tuyết lộ lắng ánh mắt cầu xin hai thị nữ trước mặt này, cả ngày hôm nay không gặp con khiến bà lòng nặng không yên.

- Tam phu nhân, Đại Thiếu Gia đang bận tu luyện người đừng có làm phiền nữa nên trở về thì hơn, nếu Thiếu Gia vì vậy mà bị ảnh hưởng thì không tốt đâu..

- Đúng vậy, Tam Thiếu Gia lúc chiều đã cùng với Đại Thiếu Gia trở về phủ rồi ! Hai chúng ta cũng trông thấy tận mắt như vậy đây này.

- Tam Thiếu Gia là người tự có tay có chân, đâu có phải phế nhân vô dụng ?? chắc giờ này Tam Thiếu Gia đi đâu đó chơi bời trác táng nên chưa muốn về đấy thôi !! Đại Thiếu Gia không phải là người rảnh rỗi để tìm hiểu xem cậu ấy muốn làm gì và đang ở đâu được.

Nhị thị nữ có chút không hài lòng, khó chịu nói dường như phải tiếp chuyện với hai người khiến tâm tình trở nên rất tệ.

Là Tam Phu Nhân của Hạo Gia, đáng lẽ Kiều Tuyết cũng phải có một cuộc sống yên ấm hơn và có tiếng nói nhất định trong Hạo gia, nhưng là thiếu gia trong gia tộc lớn là vậy sao tránh khỏi tranh đấu ?? Phu quân của bà cũng vì tranh dành vị trí gia chủ thất bại nên bị Gia Chủ bây giờ ép cho đủ đường, nhất là sau khi Phu quân qua đời cuộc sống của gia đình càng trở nên cơ cực tuy danh tự vẫn còn đó nhưng giờ không khác hạ nhân là bao.

- Mẫu Thân...

Nhìn mẫu thân lo lắng mà người như thể sắp lả đi, Kim Nhã lòng hơi tức giận:

- Ngươi ... Các ngươi đừng có mà quá đáng...

- hihihihi...

- hahahaha...

Như nghe được chuyện cười hiếm thấy nhị nữ cười cợt:

- hahahaha... Tiểu phế vật nhà ngươi, chúng ta thích quá đáng vậy đấy thì sao nào ???

- hihihi... Ngươi nghĩ ngươi là ai chứ?? Ngươi nghĩ đây là chỗ nào mà muốn tới kêu chúng ta phải thế này thế kia ?? Buồn cười chết ta thôi !! hãy nhìn lại bản thân của mình đi.

- Đậu xanh Hải Dương, hai con đũy này, ai cho các ngươi có lá gan dám nói người nhà của ta như vậy ???

- Ai ???

Nhị nữ bị người khác chửi liền tức giận mà máu nóng xông lên mặt quay lại muốn xem người nào to gan như vậy, nhưng thấy đó là Hạo Vân thì định tiếp tục dở chứng thì:

" Bốp"

Hạo Vân không chậm trễ giáng cho con thị nữ gần nhất một phát đau điếng, khiến nó nằm vật xuống nền bất tỉnh nhân sự mà đếm cừu với hansara.

Nhìn thấy đồng bạn mình nằm yên lặng dưới sàn, thị nữ còn lại mở lời truy vấn:

- Tam Thiếu Gia, ngươi dựa vào đâu mà dám đánh người ?? Ngươi làm vậy là quá vô lý rồi !!! Nơi này là nơi nào mà ngươi dám làm loạn như vậy chứ ??

- Dựa vào ta ... Ta chính là Tam Thiếu Gia của Hạo Gia, còn các ngươi chỉ là lũ hạ nhân, dám bất kính với chủ nhân thì đáng đánh.. nơi này hay bất cứ nơi nào chỉ cần thích thì ta đánh.

Hạo Vân cười lạnh chỉ vào mình nói, hai con thị nữ này nhìn người ngợm không tệ xem ra tên Hạo Dương cũng biết chọn người hầu hạ, nhưng đúng là vật họp theo loài cả đám không có gì tốt đẹp cả, nếu đây mà là ở bên ngoài hận không thể cho xanh cỏ tức thì.

Tuy đánh phụ nữ không phải tác phòng của hắn, nhưng với người có lòng dạ ác độc mang dụng tâm hại người khác, dám đối xử với thân nhân của hắn như vậy thì gặp đâu phải đánh đó, dù có là cành hoa đẹp ra sao đi nữa cũng phải quất.

- Hạo Vân, con không sao chứ ?? Hạo Vân...

Hạo Vân nhìn người Thiếu phụ yếu ớt gọi tên mình này, trong lòng tràn ngập sự chưa xót mà thương cảm không thôi ! Người ấy giờ và sau này sẽ là mẫu thân của hắn sao ???

Hắn hơi ngập ngừng đáp lời:

- Mẫu thân...con không sao cả, người đừng lo lắng quá làm gì..

- Đệ Đệ... Sao đệ lại ra nông nỗi này ??

Kim Nhã thấy quần áo Đệ Đệ của mình có phần rách rưới và có những vết bầm tím trên người thì cũng trở nên lo lắng hơn, nàng tiến lại đưa tay ngọc vuốt ve vết thương trên khuôn mặt của Hạo Vân.

Hạo Vân có chút bất ngờ trước hành động của Kim Nhã, nhưng lại không hề cự tuyệt bàn tay của nàng, cảm nhận sự mềm mại của đôi bàn tay mang theo cảm giác mát lạnh khiến tâm trí hắn xao xuyến.

Nhìn khuôn mặt xinh xắn hài hoà của độ tuổi mười lăm trăng tròn, hương thơm nhẹ dịu trên cơ thể cùng với bộ ngực đẫy đà bắt mắt này, nàng đâu hề thua kém mấy mỹ nhân màn ảnh rộng cổ trang ngày trước đâu.

Khẽ giữ cho đầu óc trở nên tỉnh táo lại tự nhủ:

" Hạo Vân ah...Hạo Vân... Đây là tỷ tỷ của ngươi đó."

- Ta không sao đâu mà, Tỷ, Nương chúng ta nên về nhà thôi ! Ta có chút không thích ở lại nơi này quá lâu.

Hạo Vân nói rồi hơi lách người khỏi bàn tay của Kim Nhã mà tiến tới dìu Kiều Tuyết trở về nhà của mình, dù sao đây cũng là nhà của người khác nên không tiện ở lâu.

- Đứng lại... Gây chuyện xong lại muốn quay lưng ?? Nào có cái lý đó ??

Nhị thị nữ lúc này đã tỉnh táo lại tức giận chạy theo sau hòng giữ ba người ở lại, hẳn nhiên không hề muốn ăn thiệt thòi trong vụ này.

- Các ngươi còn muốn gì ???

Hạo Vân có chút mất kiên nhẫn với hai người này, hắn như vậy đã là quá nương tay với nhị nữ rồi ! Vậy mà vẫn không biết ý yên lặng đi lại còn thích chảnh choẹ làm màu, cũng chỉ là thị nữ mà thôi ! Hai con giời tưởng mình là tác phẩm nghệ thuật gì cao quý lắm sao ??

- Tam Thiếu Gia, người đánh ta xong rồi muốn rời đi ?? Nào có cái lý đó ??

- Giờ ngươi muốn sao ??

- Còn sao nữa chứ ? Tam Thiếu Gia mau theo ta tới cho Đại Thiếu Gia phân xử trắng đen...

- hahahaha... Ta thân là Tam Thiếu Gia của Hạo Gia, không lẽ nào lại không thể dậy dỗ đám hạ nhân các ngươi ???

- Người là Thiếu Gia, nhưng chúng ta là người của Đại Thiếu Gia, dù có sai đi chăng nữa chưa đến lượt người dạy dỗ đâu.

- Vậy sao ??

- đúng...

" Bốp"

- Ngươi...

- Còn ngươi nữa...

" Bốp"

- Ngươi... Quá đáng...

- Còn hỗn với lão tử... Mẹ mày chứ...

- Này thì hỗn...

" Bốp"

" Bốp"

" Bốp"

" Bốp"

" Bịch"

" Rầm"

- Các ngươi muốn gặp Đại Thiếu Gia để phân xử thì tự đi mà gặp, lão tử không rảnh rỗi đến thế đâu.

Hạo Vân xoay người bước đi để lại sau lưng hai thị nữ như hoa đã rụng tả tơi, khuôn mặt mập ú như đầu heo bỉ ủng nước mùa lũ về, hắn nở nụ cười tươi roi rói, xả stress đúng là không hơn gì bằng cách đánh người cả.

Bạn đang đọc Cuồng Nhân sáng tác bởi _AnnA_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _AnnA_
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.