Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam lưu Hạ Phẩm.

Tiểu thuyết gốc · 1181 chữ

Nguyễn Duy đang ngồi luyện công, Đạo khí trong kinh mạch càng ngày càng trôi chảy, càng ngày càng hùng hậu. Đạo khí lớn dần, lớn dần...

Oanh...Một tiếng nổ phát ra từ thân thể của Nguyễn Duy, Luồng khí lưu thông mạnh mẽ khiến mái tóc của cậu bay phấp phới.

"Cuối cùng cũng đột phá. Hao phí của ta 3 tháng trời."

Bây giờ Nguyễn Duy có thể coi là một cái chính thức võ sĩ. Một cái võ sĩ tam lưu hạ phẩm. Bây giờ Nguyễn Duy mới thấy cái này Võ Đạo không dễ dàng, Có hệ thống phù trợ, thêm vào tài nguyên của hoàng gia thế mà phải hao tốn 3 tháng thời gian để đột phá.

'Là do ta tư chất quá tệ sao.'

Phải biết là hàng tuần Hoàng Cung đều đưa đên một bình luyện thể thủy, bị Nguyễn Duy trực tiếp xem như nước lã tắm. Đúng vậy, lần này cậu cũng không dám đem uống.

Dù vậy xuất phẩm hoàng cung vẫn là kém hơn hệ thống một cái cấp bậc. Nhưng bù lại số lượng không ít, thế mà vẫn tốn hao 3 tháng.

'Hệ thống ta muốn mua hàng.'

Thời gian gần đây danh vọng điểm của Nguyễn Duy lần nữa xoát đi lên. đã có 2.000 điểm danh vọng, đủ để mua một bình luyện thể thủy, cái luyện thể thủy này vẫn là sài rất tốt.

'Ta muốn mua một cái cơ sở kiếm pháp cùng với cơ sở quyền pháp.'

'Đinh! đã chuyển hàng. Số dư tài khoản là 0 điểm. Nghèo phát nổ.'

'....'

Bán hàng còn có thể chửi người ?

không quan tâm hệ thống, Nguyễn Duy liền lấy ra cuốn cơ sở kiếm pháp ra, cái này thế nhưng thèm đã lâu.

Nhìn sơ qua công pháp. Đều là nhưng cái cơ bản nhưng ẩn chứa tinh thâm huyền diệu trong đó. Nguyễn Duy đã hỏi qua hệ thống, Công pháp này cùng với các cơ sở kiếm pháp khác không giống, nói đúng hơn là cái này cơ sở kiếm pháp lại có thế hình thành một cái phong cách riêng, phụ thuộc vào người sử dụng.

Không phải công pháp nào cũng giống nhau, dù đều gọi cơ sở kiếm pháp nhưng giữa chúng lại có nhiều điểm khác biệt. Lấy ví dụ Nguyễn Gia có cái cơ sở kiếm pháp, cũng là chém, đâm, vẫy... mấy cái này chiêu thức nhưng lại mang phong cách đặc trưng của Nguyễn Gia. So với cơ sở kiếm pháp Trần Minh Cẩn là khác nhau lắm. ( Trần Minh Cẩn thuộc Trần Gia ở làng võ Bình Định, thanh danh cũng hiển hách gia tộc.).

Nói nhiều là vậy, nhưng tóm lại đơn giản là Nguyễn Duy bỏ 1.500 Danh Vọng điểm ra để mua một cái bác đại tinh thâm cơ sở kiếm pháp nhưng chưa có phong cách của chính nó. Cái phong cách này trực tiếp phụ thuộc vào tâm tính của Nguyễn Duy.

Nếu lúc luyện cái này cơ sở kiếm pháp tâm tình của Nguyễn Duy ôn nhu, nhẹ nhàng thì kiếm pháp tự giác ôn nhu theo, như cương mãnh bá đạo thì kiếm cũng thuận vì thế mà trở nên cương mãnh bá đạo.

'Hệ thống, nói cách khác là giống như việc ta sáng tạo một cái cơ sở kiếm pháp ?'

'Không khác nhiều đâu. Hàng bổn hệ thống bán cho ký chủ giống như một cái phôi ban đầu, còn phát triển thế nào liền nhìn ký chủ.'

'Vậy ta có thể truyền công pháp cho người khác sao ?'

'Đồ của ký chủ, ký chủ liền tự định đoạt đi.'

'Nha, đây là người nói. Ta cũng không khách khí, sau khi luyện sau ta sẽ đem kiếm pháp chia sẽ trên mạng, kiếm một chút danh vọng điểm.'

Hệ thống trầm mặt. Mẹ nó còn có thể chơi như vậy sao ?

'Làm sao, hệ thống, bé con cảm thấy thế nào.?'

Hệ thống không trả lời làm Nguyễn Duy khoái trí vô cùng.

Nguyễn Duy cũng không bài lòng tốt trỗi dậy muốn truyền pháp toàn dân. Mà chủ yếu cũng là vì Danh Vọng Điểm, thử nghĩ mà xem một cái 15 tuổi thiếu niên lại sáng tạo ra một môn kiếm pháp, thỏa thỏa gọi là Tiểu Tông Sư.

Còn về việc công pháp 99% hệ thống xuất phẩm Nguyễn Duy trực tiếp không quan tâm, dù gì cũng không ai biết. Điểm Danh Vọng quan trọng hơn.

'Hữu nghị nhắc nhở ký chủ một phen, Cơ Sở kiếm pháp là hàng đặc biệt, chỉ có thể sử dụng một lần. Truyền đi cung không có trứng sài."

Nguyễn Duy khuôn mặt tái lại. Con mẹ nó rõ ràng là chơi bố, người thằng vo lại này. Muốn tức chết chính ta.

'Ngươi....'

'Vậy nếu ta mua bí tích kiếm pháp có thể truyền đi sao ?'

'Đợi ký chủ có Điểm Danh Vọng lại nói đi.'

Con mẹ nó tức chết bố. Con đường kiếm danh vọng của ta...

.....

Nhắc tới điểm danh, cậu đang suy nghĩ có nên lên mạng khoe khoang một chút... hụ hụ... không phải, là kiếm điểm Danh Vọng chứ cậu cũng không thèm khoe.

Nghĩ liền làm, Nguyễn Duy móc điện thoại ra.

Đầu tiên là nhắn tin cho Trần Minh Cẩn báo về việc đột phá.

Sau đó tất nhiên là sẽ lên mạng kiếm điểm Danh Vọng.

'Hôm nay là một ngày đáng mừng, ta đã thành công trở thành một võ sĩ. Muốn sớm ngày ra sức vì Đại Nam.'

Phải, phải, còn là vì tăng thêm danh vọng cho Hoàng Gia nha. Dù sao Trần Minh Cẩn cũng nói là thiên phú của mình vẫn tạm được.

Không cần chờ đợi quá lâu liền có đợt sóng comment.

'Ta ông trời ạ, 15 tuổi liền trở thành Võ Sĩ.'

'Này Này, 15 tuổi lúc đó ta còn đang bận cua gái chơi game nha.'

'Không hổ là Tam Hoàng Tử, tất nhiên thiên phú cao như vậy.'

'Những học sinh Vũ Đại năm nhất là Võ Sĩ cũng không có mấy cái đâu.'

'Đây là chuyện đương nhiên nha, người ta nhưng là Hoàng Gia, gia đại, nghiệp đại, lắm tiền nhiều của.'

'Phía trên sao người không thành Võ Sĩ cho ta xem, người cũng là đại gia nha. Nhìn học sinh Vũ Đại có mấy cái nghèo khó những không như ngươi cái phàm nhân.'

'Phải phải, Có tiền là được sao. Nếu vậy heo cũng có thể thành tiên nha.'

'Nói tóm lại là nhà ta Điện Hạ là kỳ tài ngút trời.'

Nhìn comment Nguyễn Duy có chút mộng, 'Kỳ tài ngút trời' ? nói cái quỷ gì. Chẳng phải Trần Minh Cẩn nói ta vẫn được sao.

Nghĩ nghĩ chẳng người này comment tâng bốc rồi, nào có kỳ tài nào hao tốn 3 tháng để vào Võ Sĩ, hơn nữa là trong điều kiện điện nước đầy đủ như hắn.

Bạn đang đọc Nhân Sinh Trường Ký. sáng tác bởi thedeathneverdie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thedeathneverdie
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.