Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung đường dự tuyển

Tiểu thuyết gốc · 1878 chữ

Tại một chân núi, có một đám thanh thiếu niên đang nói chuyện rôm rả:

"Dương Chân, ngươi nói xem, chúng ta ai có khả năng được tuyển vào Nhất Kiếm Tông đây?" Một cô gái nhỏ nhắn hướng về tên thanh niên đi đầu cười nói.

"Ta cũng không chắc a, tuy nhiên cơ hội của chúng ta là khá lớn, tất cả chúng ta đều là luyện khí cao cấp đại viên mãn rồi, cũng thuộc top đầu của đợt tuyển đệ tử lần này nữa, muội đừng lo."

"Xí, ai thèm lo chứ. Muội cũng đã mô phỏng được một tia kiếm ý rồi, cha của muội nói muội thuộc vào dạng thiên tài rồi đấy, nghe nói Nhất Kiếm tông năm ngoái tuyển được một thiên tài đã ngưng tụ ra một tia kiếm ý, hi vọng sớm gặp được hắn ta xem có đẹp trai hay không?"

Một tên thanh niên khác chen ngang: "Hồng Lăng à, ngươi không bỏ được cái tật mê trai có ngày chịu thiệt đấy."

"Kệ ta, ta mê trai nhưng cũng sẽ không mê trai đâu." Cô gái được kêu là Hồng Lăng kia bĩu môi.

"Ngươi.."

"Thôi được rồi, các ngươi đừng cãi nhau nữa, lo đi cho kịp ngày mai đến Nhất Kiếm tông mà dự tuyển, ngọn núi này không dễ vượt qua đâu, thi thoảng vẫn có yêu thú săn mồi đấy." Một cô gái khác trong đoàn lên tiếng.

Tên thanh niên dẫn đầu tên Dương Chân cũng nói: "Yến Hoa nói đúng đấy, cố gắng đến sớm còn nghỉ ngơi, cả Thanh Giang thành cũng chỉ có tám người chúng ta đủ tiêu chuẩn dự thi xét tuyển của Nhất Kiếm Tông mà thôi, đừng để mất mặt quê hương chúng ta."

Đám người tiếp tục đi lên ngọn núi, trời đang bắt đầu tối dần, xem ra bọn họ đều định vượt núi cả đêm. Nguyễn Lý nãy giờ đang ẩn mình trong hư không bây giờ mới hiện ra cười nhẹ: "Nhất Kiếm tông tuyển đệ tử à, ta cũng đi góp vui mới được, còn người kia đang ẩn thân chắc là tên bảo vệ cho nhóm này đi tới, cô gái Hồng Lăng kia cũng xem như tuyệt phẩm mỹ nữ nha, haha.."

Hắn thoắt một cái liền xuất hiện bên trên lưng chừng núi, hạ thân xuống, hắn cũng để khí tức ở Luyện Khí cao cấp đại viên mãn cảnh giới, ngồi xuống ven đường giả vờ nghỉ ngơi. Một lát sau, đám đông kia mới tới nơi, thấy Nguyễn Lý ngồi bên đường thì tỏ ra cảnh giác, giữa núi này lại có một người không rõ lai lịch ngồi đó thật không bình thường tý nào. Nguyễn Lý giả vờ mở mắt ra nhìn đám người, cũng tỏ ra cảnh giác, rụt rè hỏi:

"Các ngươi là ai?" Hắn cảm thấy một tia thần thức kim đan kỳ đảo qua người, một loáng rồi biến mất, cười thầm trong lòng "tu vi của ca mà cũng đòi nhìn ra thật giả ư, ca chỉ có luyện khí kỳ đại viên mãn thôi, ahaha.."

"Vị huynh đệ này, ta là Dương Chân, chúng ta là người của Thanh Giang thành dưới núi này, đang đi dự tuyển của Nhất Kiếm tông, không biết ngươi là?" Dương Chân đứng ra nói, sau khi thấy tu vi đối phương thì hắn cũng yên lòng.

"Ta là Nguyễn Lý, người của một thôn nhỏ cách đây khá xa, nghe tin Nhất Kiếm Tông tuyển đệ tử nên đi thử xem có cơ may nhập tông không?"

"Nếu ngươi không ngại thì đi cùng chúng ta đi, ngọn núi này khá nguy hiểm đó, kết thành đoàn đội cho dễ vượt qua."

"Hồng Lăng.." Tên thanh niên lúc trước gắt.

"Ta thấy ngươi sao ích kỷ vậy, Diệp Bình? Người ta chỉ có một mình, cho họ đi cùng mình cho an toàn chứ sao?" Cô gái Hồng Lăng đáp trả.

"Nhưng hắn ta không quen biết, lai lịch không rõ ràng, ngươi có mà vì mê vẻ đẹp trai của hắn a?" Tên Diệp Bình kia đáp lại.

Hồng Lăng mặt hơi hồng một tý rồi nói: "Dù gì hắn cũng chỉ một người, cũng là luyện khí cao cấp, chẳng lẽ ngươi sợ gì?"

"Nhưng một số tên có bí pháp ẩn dấu thực lực a."

"Nếu hắn thực lực có hơn chúng ta thì có gần lừa gạt để hãm hại chúng ta không, hắn trực tiếp ra tay thì chúng ta cũng không chống nổi rồi."

Nguyễn Lý cười thầm "Tên kia nói đúng đấy, nhưng ta ẩn dấu thực lực chỉ để tán gái thôi mà." Lòng thì nghĩ thế nhưng mặt hắn tỏ ra buồn bã:

"Nếu vị nhân huynh này không tin tưởng ta thì thôi vậy, ta độc hành một mình cũng được."

"Đừng đừng, ngươi đi một mình nguy hiểm lắm, ngọn núi này nghe nói có yêu thú nhị cấp tương đương với trúc cơ kỳ á, Dương Chân, huynh xem kìa, cho hắn ta nhập bọn đi, thêm người thêm an toàn chứ?" Hồng Lăng hấp tấp nói rồi quay mặt sang tên Dương Chân.

"Thôi được rồi, để vị nhân huynh này đi cùng đi, cũng không còn sớm nữa, mọi người đi thôi."

Hồng Lăng mặt như nở hoa, chàng trai này nhìn rất đẹp trai a. Tuy nhiên cô giữ hắn lại cũng vì trực giác của cô cho thấy hắn không hề nguy hiểm, cô lựa chọn tin tưởng mình, trực giác phụ nữ mà, chính nó đã giúp cô mấy lần thoát chết rồi. Cô hăng hái đến nói chuyện với hắn. Tên thanh niên kia thấy thì bĩu môi khinh thường: "Ta đây cũng đẹp thua kém gì hắn đâu mà.." hắn tự yy trong lòng.

"Ta là Hồng Lăng, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"

"Ta mười bảy tuổi, xin chào vị tỷ tỷ xinh đẹp."

"Hứ, ai thèm làm tỷ tỷ của ngươi, ta cũng mười bảy tuổi thôi." Miệng nói vậy nhưng nét mặt nàng ta đã bán đứng rồi, con gái ai chẳng thích khen chứ.

"Để ta giới thiệu cho ngươi, kia là sư huynh Dương Chân, hắn mười chín tuổi rồi, tuy đột phá luyện khí cao cấp hơi muộn nhưng còn trước hai mươi tuổi nên vẫn dự tuyển được Nhất Kiếm tông. Người kia là Diệp Bình, hắn cũng như Dương Chân, kia là sư tỷ Yến Hoa, mười tám tuổi, kia là Hứa Hoàng, Tân Sinh, Ngọc Tài đều mười bảy tuổi."

"Cảm ơn, các ngươi đi như thế này mà không có trưởng bối dẫn đường à, lỡ như xuất hiện ba tên yêu thú cấp hai thì làm sao?" Nguyễn Lý hỏi thử

"Ít khi xuất hiện lắm, ngươi yên tâm đi, chúng ta ở gần đây lâu năm rồi nên biết, các vị trưởng bối cũng bảo để bọn ta đi lịch lãm luôn thể."

Nguyễn Lý cười thầm: "Có một tên Kim Đan kỳ đi theo a, xem ra đám người này cũng không biết có người âm thầm bảo hộ."

Trời đã tối hẳn, tuy nhiên cả đám có tu vi luyện khí cao cấp thì vẫn có thể nhìn thấy khá rõ ràng. Đi được một lúc cũng lên được đỉnh núi, sương mù bắt đầu xuất hiện nhiều, nhiều tiếng côn trùng kêu réo rắt trong đêm, mọi người cũng không nói chuyện nữa, chuyên tâm đi. Ngay lúc này, một âm thanh chí chóe vang lên, một tấm lưới tơ nhện phóng từ bên đường tới nhóm người

"Mọi người cẩn thận, dùng kiếm phá tan tấm lưới này đi, đừng để bị dính vào người, đây là Độc Tri Chu, tơ của nó chứa chất độc." Tên Dương Chân hét lên.

Cả đám người đứng tập trung lại, quay lưng vào nhau, Nguyễn Lý cũng đứng cạnh Hồng Lăng làm ra vẻ cảnh giác, tất cả đều dùng kiếm chém tới tấm lưới kia. Tấm lưới vỡ tung ra, nhiều mảnh tơ vẫn còn phóng đến, nguyễn Lý tạo ra một chút phòng ngự cấp thấp bao phủ cả Hồng Lăng lại, mọi người cũng đều dùng linh khí hộ thể, Hồng Lăng thấy mình được bao phủ lại, đưa mắt nhìn sang Nguyễn lý với ánh mắt kỳ lạ. Cùng lúc đó, một con nhện khổng lồ lao ra từ một cây cao, liên tục phóng những tấm lưới về đám người.

"Tất cả mọi người nhanh chóng hợp lực. Điểm yếu của Độc Tri chu là ở cổ, cố gắng tấn công vào đó."

Nguyễn Lý xông pha lên trước mặt Hồng Lăng, giả vờ hét to: "Đồ nhện xấu xa kia, đừng hòng tổn thương chúng ta"

Tên kim đan kỳ ẩn nấp gần đó bật cười nghĩ thầm: "Tên này không phải bị điên chứ, đánh nhau với yêu thú cấp 2 thì nói với nó có tác dụng gì đâu."

Nguyễn Lý cố tạo ra vẻ cật lực chống đỡ, những tên kia cũng đồng thời ra sức tấn công, vờn được một lúc mọi người đều thấm mệt nhưng cũng thành công chém vào cổ nó. Nguyễn Lý lao lên tăng thêm một chút lực thành công chặt đứt cổ Độc Tri Chu, đầu nó lăn lông lốc vô tình về phía Hồng Lăng, do thấy con Tri Chu đã đứt đầu nên mọi người đều thả lỏng, không ngờ biến cố phát sinh.

"Hồng Lăng cẩn thận.."

Đầu con Tri Chu bất ngờ phun một luồng chất lỏng về phía nàng, Nguyễn Lý nhanh chóng ôm lấy nàng lăn đi mấy vòng, hắn bị chất lỏng dính vào tay, lúc này đã lỡ diễn rồi, hắn có tình để cho tay bị độc ăn vào, vẻ mặt nhăn nhó, hắn nhanh chóng xé áo buộc phía trên cánh tay lại, ép chất độc ra. Hồng Lăng vừa rồi hết sức bất ngờ, chiến đấu với yêu thú này nàng không có kinh nghiệm nên suýt nữa bị ăn thiệt thòi trong tay nó. Nàng quan tâm hỏi han: "Ngươi không sao chứ, vừa rồi cảm ơn ngươi nhé, đây là thuốc giả độc gia truyền của ta, ngươi mau nuốt đi."

Mấy người khác cũng lấy ra vài loại đan dược cho hắn, mặt thì giả vờ đau đớn nhưng lòng thì nở hoa, đây mới kết quả ta mong muốn a. Tuy đều là đan dược không ra gì nhưng ta nhận :3

"Ta không sao, may sao vẫn chém giết được nó, ta đán ông con trai chịu vài chút độc này nhằm nhò gì, lỡ con gái bị xấu da thì mới khó coi nha."

"Xí, da đẹp mà không có mạng thì cũng để làm gì."

Hồng Lăng chu miệng nói.

"Được rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi."

Qua vụ việc vừa rồi, đám người kia cũng đã ngầm chấp nhận Nguyễn Lý, tuy sức chiến đấu cũng không có gì nổi trội nhưng hết sức vì đồng đội là được. Đoạn đường còn lại cũng không khó khăn lắm, sáng sớm thì đoàn người cũng vừa đến Nhất Kiếm Tông.

Bạn đang đọc Vô Thiên Vô Địch ký sáng tác bởi NĐL37

Truyện Vô Thiên Vô Địch ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NĐL37
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.