Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 2 Chương 70: Thiếu

Phiên bản Dịch · 2088 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Đang lúc mọi người nghị luận, giọng nói uy nghiêm của thành chủ vang lên ở ngoài cấm địa ồn ào: “Được rồi, nếu đã ra hết, vậy lấy ra chiến lợi phẩm của các ngươi đi.”

Người của các thế lực lớn rối rít liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt mang theo khẩn trương dễ hiểu.

“Dựa theo quy định, vẫn kiểm kê theo xếp hạng Phong Vân Tế Hội lần trước, Chu Sâm, ngươi bắt đầu đi từ Lạc Nguyệt Đảo, kiểm kê chiến lợi phẩm bọn họ đưa ra.”

“Vâng, thành chủ.”

Chu Sâm hơi khom người, xoay người đi về phía mọi người Lạc Nguyệt Đảo.

Tiêu Tề cho người bên cạnh một ánh mắt, người nọ lập tức giao túi trữ vật trong tay cho Chu Sâm. Chu Sâm dò xét chiến lợi phẩm một chút, ngẩng đầu nói: “Lạc Nguyệt Đảo, tổng cộng bắt giết hai trăm ba mươi linh thú Tiên Thiên cấp thấp, một trăm linh thú Tiên Thiên trung cấp, hai mươi linh thú Tiên Thiên cao cấp.”

Hít!

Mọi người nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt kinh ngạc nhìn người của Lạc Nguyệt Đảo.

Hai mươi linh thú Tiên Thiên cao cấp, đây thật sự không hổ là Lạc Nguyệt Đảo đệ nhất đại lục……

Ở dưới những ánh mắt khát khao đó, Tiêu Tề mở quạt xếp ra, khuôn mặt tuấn mỹ thanh tú nở nụ cười phong độ nhẹ nhàng.

Chu Sâm không dừng lại nhiều, một mình đi về phía Vô Thượng Tông……

“Vô Thượng Tông, hai trăm năm mươi linh thú Tiên Thiên cấp thấp, một trăm ba mươi Tiên Thiên trung cấp, ba lăm Tiên Thiên cao cấp……”

Nam nhân trung niên nói xong, nụ cười của Tiêu Tề cứng đờ, tầm mắt âm tình bất định xuyên qua mọi người dừng ở trên khuôn mặt thanh tú của Gia Cát Vân.

“Vô Thượng Tông lại đạt được ba lăm linh thú Tiên Thiên cao cấp?”

“Đây hẳn là lực lượng đè ép Tiêu Tề.…”

“Xem ra tỷ thí lúc này tất nhiên là Vô Thượng Tông đứng nhất, Lạc Nguyệt Đảo chỉ có thể trở thành thứ hai.”

Ban đầu Lạc Nguyệt Đảo luôn đều là cầm cờ đi trước, nhưng lúc này lại thua ở trên tay Vân Thượng Tông……

“Bắc Tông, một trăm linh thú Tiên Thiên cấp thấp, năm mươi Tiên Thiên trung cấp, còn có ba Tiên Thiên cao cấp……”

Từ trên xuống dưới, cũng chỉ là cấp bậc thấp nhất hoặc là Tiên Thiên cấp thấp, nhưng, cao thủ Tiên Thiên như bọn họ, những nửa Tiên Thiên đó đã không vào được mắt, mặc dù trên đường đụng phải cũng không muốn dùng nhiều thời gian.

Ánh mắt mọi người đều nhịn không được nhìn hướng về phía đám người Bắc Tông.

“Linh thú Tiên Thiên cao cấp? Bắc Tông cũng có thể săn giết ba linh thú Tiên Thiên cao cấp?”

“Xem ra Bắc Tông này thật sự cũng không thể coi thường……”

Nghe những tiếng khen tặng đó, Ngô Phàm như rất hưởng thụ, ánh mắt đắc ý nhìn về phía Hỏa Vân, cười ha hả nói: “Hỏa Vân, rất nhanh sẽ đến lượt Lưu Nguyệt Môn các ngươi, không biết Lưu Nguyệt Môn các ngươi sẽ có thu hoạch gì? Không phải là cái gì cũng không lấy được chứ? Ha ha!”

Hỏa Vân hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi không nhìn bộ dáng kiêu ngạo kia của đối phương.

Nói thật, trong lòng ông cũng có chút thấp thỏm, rốt cuộc Quân Thanh Vũ ở bên trong không thể sử dụng linh thú, với nàng mà nói nếu không có linh thú, căn bản không phải là đối thủ của những Tiên Thiên đó……

Ở dưới ánh mắt chờ đợi của mọi người, rốt cuộc trận tỷ thí này cũng tới kết thúc.

Chu Sâm nhíu mày nhìn Quân Thanh Vũ, không đợi ông ta mở miệng, đối phương đã tháo túi trữ vật xuống ném vào trong tay ông ta……

“Hai trăm nửa Tiên Thiên.”

Lời còn chưa nói xong, phía dưới đã truyền đến cười vang.

“Linh thú Nửa bẩm sinh? Nàng chạy vào bên trong chính là chiến đấu với nửa Tiên Thiên? Đây là người dự thi đầu tiên lấy ra chiến lợi phẩm nửa Tiên Thiên.”

Chu Sâm mắt đảo qua, tiếp tục nói: “Một trăm năm mươi Tiên Thiên cấp thấp……”

Nụ cười của mọi người chợt biến mất.

Một trăm năm mươi Tiên Thiên cấp thấp, là một mình nàng đánh hạ sao? Sao nàng không bị nhiều linh thú như vậy vây công chết?

Còn chưa để bọn họ cảm thán xong, giọng nói lãnh khốc kia lại vang lên lần nữa: “Một trăm Tiên Thiên trung cấp……”

Lúc này, đông đảo các đệ tử đều ngây ngẩn cả người.

Nàng không chỉ một mình giết một trăm năm mươi Tiên Thiên cấp thấp, còn giết một trăm Tiên Thiên trung cấp? Nàng xác định chỉ là một mình sao?

Người của đội ngũ khác đều có mấy người phối hợp, mà nàng chỉ có một mình.

Một người giết nhiều linh thú như vậy?

Sắc mặt của Ngô Phàm trầm xuống một chút, trong mắt chợt lóe âm hàn: “Hỏa Vân, thể lực đệ tử này của ngươi ta không thể không bội phục, nhưng có phải ở trong lúc những người khác giết linh thú thì tùy tiện lấy ra một vật dùng để thật giả lẫn lộn hay không cũng nói không chừng.”

Ngụ ý, ai có thể bảo đảm nhiều linh thú như vậy đều là Quân Thanh Vũ giết chết?

“Ngô Phàm, ngươi thừa nhận Bắc Tông các ngươi không bằng Lưu Nguyệt Môn chúng ta đi.” Hỏa Vân cười lạnh nhìn Ngô phàm, không chút khách khí nói.

Ngô Phàm cười ha ha: “Cho dù những linh thú này chính là nàng đánh chết, ta cũng thừa nhận lúc trước số lượng của Bắc Tông chúng ta không bằng nàng, nhưng đừng quên, Bắc Tông còn có ba linh thú Tiên Thiên cao cấp, chỉ dựa vào ba con đã đủ so với linh thú trước nàng săn giết rồi.”

Ông ta nói cũng là sự thật, mọi người đồng thời bội phục Quân Thanh Vũ, nhưng cũng không quên kết quả tỷ thí cuối cùng. Nàng ngay cả một Tiên Thiên cao cấp đều không có, trận thi đấu này nhất định thua rồi——

“A!”

Một tiếng cảm thán kinh ngạc từ trong miệng Chu Sâm phát ra.

Thành chủ nhíu mày lại, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Chu Sâm kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Thành…… Thành chủ, hình như đây là da báo của linh thú cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong Vân Thiên Báo, tuy bị nướng tiêu, nhưng xác thật là của nó.”

“Vân Thiên Báo?”

Thành chủ xoạt một tiếng đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Chu Sâm: “Mau, mau lấy da báo của Vân Thiên Báo kia đến cho ta!”

“Vâng, thành chủ.”

Ý thức của Chu Sâm vừa động, một da lông màu xám bị ném trên mặt đất.

Cho dù da lông này bị lửa nướng màu sắc không rõ, nhưng vẫn là có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng ban đầu, xác thật là linh thú Tiên Thiên đỉnh phong không thể nghi ngờ.

“Không có khả năng!”

Ngô Phàm hung hăng mở to hai mắt, thất thanh kêu lên: “Bằng vào đệ tử này của Lưu Nguyệt Môn, sao có thể đánh bại linh thú Tiên Thiên đỉnh phong?”

Kia tuyệt đối là không có khả năng!

“Ha ha!” Hỏa Vân sảng khoái phá lên cười: “Ngô Phàm, có phải ngươi lại muốn nói linh thú này là nàng nhặt ở sau mông người khác hay không? Vì sao những người khác không lấy ra Vân Thiên Báo, lại chỉ có một mình nàng lấy ra?”

Sắc mặt của Ngô Phàm xanh mét, trong ánh mắt chứa tia tức giận.

Dù thế nào cũng không nghĩ tới Lưu Nguyệt Môn vốn dĩ phải thua không thể nghi ngờ lại bỗng nhiên xoay người. Phải biết rằng, môn phái khác ít nhất đều có ba bốn người kết bạn đồng hành, chỉ có Lưu Nguyệt Môn này một người xuất chiến.

Một mình nàng đấu toàn bộ, cuối cùng còn đạt được thắng lợi?

Đây là muốn nghịch thiên hay là thế nào?

Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Quân Thanh Vũ, đáy mắt mang theo chấn động thật sâu, có lẽ lần Phong Vân Tế Hội này, chú định khiến Lưu Nguyệt Môn nhảy lên cao……

Thành chủ kiềm chế chấn động trong lòng, mỉm cười nhìn về phía Quân Thanh Vũ, nói: “Võ giả đại tái của lần Phong Vân Tế Hội này kết thúc, ba môn phái đứng đầu phân biệt là Lưu Nguyệt Môn, Vô Thượng Tông, Lạc Nguyệt Đảo.”

Nghe được lời này, đệ tử Lưu Nguyệt Môn lập tức mừng như điên, nhịn không được lên tiếng hoan hô.

“Tiểu Vũ, chúc mừng.”

Gia Cát Vân đi đến trước mặt Quân Thanh Vũ, khuôn mặt thanh tú nở một nụ cười, chân thành tha thiết chúc mừng nói: “Từ ngày chúng ta bắt đầu quen biết, ta đã biết ngươi tuyệt đối không phải là vật trong ao.”

Mà nàng cũng nguyện ý nhất sinh nhất thế đi theo nàng, cho dù là dốc hết tất cả……

“Chung vui.”

Quân Thanh Vũ cầm tay Gia Cát Vân, nở nụ cười nhàn nhạt.

Tiêu Tề nhìn kia hai nữ tử nhìn nhau cười, nắm đấm nhịn không được nắm chặt, giờ phút này sắc mặt của hắn âm trầm, trong ánh mắt bắn ra tia lạnh lẽo.

Nhưng lại có người nhìn đến, hắn vội vàng thu cảm xúc lại, khôi phục bộ dáng phong độ nhẹ nhàng kia, như căn bản không thèm để ý lần thất bại này……

“Khụ khụ.” Thành chủ ho khan hai tiếng, mỉm cười nói: “Tỷ thí luyện trận cử hành ở ba ngày sau, bây giờ các ngươi đều có thể rời đi.”

Khi nói chuyện ông xoay người đứng lên, khi rời đi ánh mắt như có như không đảo qua Mị Nhi. Nhưng cái gì cũng đều không nói, lập tức rời khỏi cấm địa……

Lưu Nguyệt Môn, dưới tàng cây yên tĩnh, nam nhân khoanh tay đứng, lưng đón ánh mặt trời. Khi cảm nhận được tiếng bước chân phía sau, hắn mới quay đầu nhìn lại.

“Mị Nhi……”

Giọng nói của nam nhân khàn khàn, ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt kiều mị của nữ tử.

Mấy năm không thấy, nữ nhân này trổ mã càng thêm động lòng người, đặc biệt là dáng người nóng bỏng kia, câu tâm hồn người, lập tức khiến trong lòng nam nhân trào ra một cổ lửa giận.

Đã từng ở bên nhau với Mị Nhi, hắn thường xuyên gạt nàng đi ra ngoài tìm hoa hỏi liễu, bây giờ vì theo đuổi Tiếu Liễu, đã có rất nhiều ngày không tiếp xúc qua thân thể của nữ nhân……

“Gần đây ngươi có tốt không?”

Mị Nhi vũ mị nở nụ cười, chỉ là ý cười kia lại lộ ra xa cách và hàn ý: “Ta khá tốt, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Đồng Nguyên ngẩn ra, từ khi nào nữ nhân này xa cách với mình như thế?

“Mị Nhi, ta cũng là bất đắc dĩ, ta cũng không yêu nàng ta, nhưng nàng ta lại có thể mang đến quyền thế và địa vị cho ta, cho nên……”

“Cho nên, năm đó ngươi muốn vứt bỏ ta rời đi.” Mị Nhi đưa mắt nhìn về phía Đồng Nguyên, hai mắt mỉm cười nói: “Đồng Nguyên, nếu ngươi đến chỉ để nói những lời này với ta, thì xin rời đi, ta rất bận, không có thời gian vô nghĩa với ngươi.”

Dứt lời, nàng xoay người muốn rời đi. Nhưng còn chưa đi vài bước cánh tay đã bị một bàn tay to kéo lại.

“Mị Nhi, ta vẫn luôn yêu ngươi, sao ngươi lại không hiểu? Chỉ cần chờ ta cưới được nàng ta làm

Bạn đang đọc Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn của Băng Y Khả Khả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.