Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Hoa

Phiên bản Dịch · 1711 chữ

Hạ Nghiễm cũng đứng lên nói: “Ta tên là Hạ Nghiễm.”

“Mang cho ta đọc vài quyển sách.”

Hạ Nghiễm nói.

Vô Hoa cười: “Được.”

Gặp được một người bạn không phân biệt tuổi tác như vậy, có gì mà không được chứ?

Huống chi một đứa trẻ nhỏ như thế này thì có thể đọc được sách gì?

Cả đời Vô Hoa phiêu bạt khắp nơi, đi du lịch hơn nửa đời, sau đó hắn đeo mặt nạ da người, đổi tên từ Tà Hoa thành Vô Hoa, ẩn cư ở nơi này nhiều năm, sớm chiều làm lão tăng quét dọn trước cửa Kinh Văn Các, chẳng phải vì muốn cầu một chữ an hay sao.

Hoặc có lẽ hắn vẫn đang chờ một phong thư… sẽ chẳng bao giờ đến.

Bây giờ, mình buồn khổ chấp niệm hơn nửa đời, ngày đêm bị tra tấn vô cùng đau khổ, vậy mà đứa nhỏ này chỉ nói dăm ba câu đã xuất hiện một chút cơ hội chuyển biến.

Hắn âm thầm ghi nhớ cái tên “Hạ Nghiễm” này, sau đó nhấc tay bế cậu bé lên, phiêu dật như gió tiến vào Kinh Văn Các.

Bên trong Kinh Văn Các đa số đều là kinh thư, phần lớn đều là những quyển kinh độc nhất vô nhị của tiền triều, khiến cho nơi này tràn ngập không khí lịch sử cổ kính.

Tay trái lão tăng ôm cậu bé, tay phải tuỳ ý chỉ trỏ giới thiệu.

Dưới sự kiên trì của Hạ Nghiễm, Vô Hoa đứng trước cửa, nhìn đứa trẻ này đưa tay chậm rãi vuốt ve các quyển sách trên giá, giống như lấy tay thăm dò các kinh văn Trường Hà bằng tiếng Phạn, dưới ánh sáng dẫn đường của Phật pháp khô khan để tìm về quá khứ, hiện tại và tương lai.

Vô Hoa bắt đầu trầm tư.

Chẳng lẽ có người vừa sinh ra đã có thiên phú hiểu biết hơn người?

Thiên phú kiểu này quả thật khiến người khác phải ghen tỵ.

Nhưng ông ta cũng không biết đứa trẻ hoàng gia nhìn như có vẻ am hiểu Phật đạo này thực ra chỉ đang thử thăm dò xem bên trong kinh văn có giấu công pháp gì hay không thôi…

Dạo qua một vòng, Hạ Nghiễm tay không ra về.

Quả nhiên, không phải ai cũng có cơ duyên gặp được công pháp cất giấu trong kinh phật.

Nhưng trên mặt Hạ Nghiễm không hề tỏ ra thất vọng, từ đầu đến cuối cậu bé cũng không cầm sách lên xem.

Khi bước ra khỏi cửa Kinh Văn Các, cậu lại dùng chất giọng non nớt nói câu: “A Di Đà Phật.”

Vô Hoa mỉm cười đáp lại: “A Di Đà Phật.”

Sau đó nghiêng người tránh qua một bên, đúng lúc này, trong đầu lão tăng lại nảy sinh một ý nghĩ khiến ông ấy không cách nào dập tắt được.

Nửa đời khiến thức của mình còn chưa có truyền nhân, tại sao lại không thử một chút?

Vô Hoa vội nói: “Tiểu thí chủ xin dừng bước.”

Hạ Nghiễm dừng chân.

Sau một khắc, lão tăng áo trắng đã xuất hiện trước mặt hắn, trên tay cầm một cuộn da màu đỏ sẫm, trên mặt da có dấu vết may may vá vá, sợi chỉ tơ tằm trong suốt đan xen, khiến người dễ liên tưởng đến những vết khâu vá trên thi thể.

Đợi đến khi cuộn da được trải ra hoàn toàn, có thể thấy cuộn da đỏ thẫm này được may lại từ ba miếng da lớn, bên trên vẽ đồ hình nhìn như nòng nọc đang bơi, có chút quỷ dị và dữ tợn.

“Tiểu thí chủ, ngươi nhìn được cái gì?”

Sắc mặt lão tăng lạnh nhạt, nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa một chút mong đợi và cổ vũ.

Đây là “Cửu Âm Tà Kinh”, là công pháp nội lực thiên hạ chí âm. Năm đó, người của Phật Đạo Thiên Môn, Kiếm Đạo Sơn Minh và Giang Nam Đạo vì muốn tiêu hủy công pháp này mà liên hợp với nhau, tấn công Ma Môn với quy mô lớn, gây nên một trận gió tanh mưa máu trên giang hồ.

Cuối cùng, cuốn công pháp mà bọn họ lấy đi chỉ là đồ giả. Công pháp thật đã bị Vô Hoa đánh tráo mang đi từ lâu.

Nhờ tu luyện thành công công pháp này, Vô Hoa đã tự mình hoàn thành huyết hải thâm thù, đồng thời còn ngụy trang hiện trường vô cùng hoàn hảo.

Ông ta ác độc, tàn nhẫn, làm nhiều việc ác, cũng là vì muốn trừ ác.

Cuối cùng cũng đạt được mục tiêu, nhưng tay đã nhuốm đầy máu tuơi, tiếng xấu muôn đời, trái tim trống rỗng.

Cho nên mới quy ẩn cửa Phật, cầu cho tâm thanh thản, an tĩnh, nhưng luôn đắm chìm trong chấp niệm tà ma, mãi không được giải thoát.

“Cửu Âm Tà Kinh” chính là tâm đắc cả đời của ông, nếu cứ thế chết đi mang theo xuống đất, Vô Hoa cũng không cam lòng, cho nên ông mới lấy ra cho người khác xem.

Huống hồ người này lại chỉ là một đứa trẻ.

“Tiểu thí chủ?”

Vô Hoa nhìn Hạ Nghiễm chậm rãi mơn trớn toàn bộ cuốn da, sau đó lộ ra vẻ mặt sợ hãi: “Vật này nhìn ghê quá, đáng sợ quá à.”

Ngay lúc này, tiếng của hoàng tỷ từ phía con đường kia truyền đến: “Tiểu Nghiễm, Tiểu Nghiễm, đệ đang ở đâu, đừng làm tỷ tỷ sợ.”

Vô Hoa khẽ thở dài.

Có lẽ vật này chung quy cũng phải thất truyền.

Công pháp này rất tà môn, trời đất không dung cũng là chuyện thường.

Lão tăng điều chỉnh tâm tình rất nhanh, thản nhiên nói: “Người nhà của tiểu thí chủ đến tìm rồi, xin mời đi thôi.”

Hạ Nghiễm đáp một tiếng “A Di Đà Phật", sau đó sắc mặt lạnh nhạt, nội tâm phấn khởi bước đi ra.

Theo lý thuyết, vừa rồi có một luồng chân khí cực lạnh, tựa như gió lạnh thổi qua sẽ trực tiếp đông cứng lại, rét lạnh thấm sâu vào máu thịt, đóng băng cả linh hồn. Một khi lĩnh ngộ được công pháp, quanh người sẽ được bao phủ bởi một luồng khí lạnh nhàn nhạt, khiến thời tiết cuối thu trực tiếp biến thành mùa đông lạnh lẽo. Vô Hoa không thể không quan sát.

Nhưng vừa hay trong thên thể Hạ Nghiễm lại có một luồng chân khí chí dương nóng rực.

Nóng lạnh gặp nhau, hai bên triệt tiêu lẫn nhau, thế nên không phát sinh thêm điều gì kỳ lạ.

Hạ Nghiễm nay cũng đã hai tuổi, tính luôn tuổi trong bụng mẹ là ba tuổi, nhưng cũng không thấy được tặng thêm “Gói quà hai tuổi.”

Hiện tại cậu đã tu luyện hai loại nội lực “Vô Danh", một chí âm, một chí dương, đến cảnh giới cao nhất, chân khí tràn đầy trong cơ thể. Theo lý thuyết, cậu bé nên có một đôi mắt sáng ngời lấp lánh, thân thể cũng nên dần thể hiện tư chất đặc biệt như lưng hùm vai gấu gì đấy rồi mới phải. Nhưng hoàn toàn không có.

Thậm chí bởi vì ít khi nói chuyện, ít khi tiếp khách, cho nên ở trong cung, cậu nghiễm nhiên có thêm vài cái biệt hiệu “Tiểu hoàng thúc ngốc nghếch" hoặc “Tiểu hoàng thúc chậm nói".

Hạ Nghiễm không quan tâm đến mấy cái thanh danh nhàm chán này. Ngày ngày cậu đều nghĩ xem làm sao để đi vào Tông Động Các của hoàng gia, nơi lưu trữ công pháp sưu tầm được từ khắp nơi qua các triều đại.

Dù sao thì cũng đã có bàn tay vàng gần như vạn năng, nếu như còn không thể cầu bình an, tìm trường sinh, chẳng bằng cứ thế đập đầu vào tường tự tử cho rồi.

Hoàng cung vốn ngọa hổ tàng long, rốt cuộc thì mối quan hệ giữa hoàng cung giang hồ là gì? Nơi mình đang ở được gọi là Đại Chu này rốt cuộc là khu vực như thế nào? Ở ngoài Đại Chu liệu có nước láng giềng tranh chấp gì hay không? Hay có thế lực nào khác lớn hơn hay không? Hạ Nghiễm hoàn toàn không biết gì cả.

Ngoại trừ thông qua quyển "Lăng Già A Bạt Đa La Bảo Kinh" lần trước, cậu hiểu được thiền viện Lục La là một quốc giáo nước ngoài, còn lại thì không có thêm thông tin gì nữa.

Nhưng phân viện của thiền viện Lục La tại phía bắc kinh thành xem ra cũng chỉ là một ngôi chùa miếu bình thường, ngoại trừ lão tăng kia, cũng không có gì khiến cậu bé đặc biệt ấn tượng.

Hơn nữa, cái tên Huyền Băng Khách gì gì đó có ý định một chưởng đánh chết mình, rốt cuộc bị mình đánh chết cũng khiến Hạ Nghiễm có chút đắc ý. Dù sao thì thích khách dám xông vào hoàng cung ám sát hoàng đế cũng phải xếp vào hàng cao thủ.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng tên Huyền Băng Khách này là một kẻ lỗ mãng.

Suy nghĩ một hút, Hạ Nghiễm thấy mình lúc này vẫn chỉ là một đứa trẻ hai tuổi, cả đời cũng chỉ có ngồi ăn rồi chờ chết mà thôi.

“Tỷ tỷ, ta muốn ăn vịt nướng.”

Trong sân, Hạ Nghiễm ngồi nhìn hoàng tỷ đang niệm Phật.

Hoàng tỷ đã bước vào cuối thời gian dậy thì, nhưng vì dinh dưỡng không đủ, hơn nữa lại thường bị áp bức, cho nên thân người thon gầy, những bộ phận cần phát dục cũng không có biến chuyển gì, cộng thêm tính tình sợ đông sợ tây, ngay cả các tiểu tỳ nữ trong cung cũng có thể nhìn ra Trưởng công chúa là một người miệng cọp gan thỏ.

Nhưng rốt cuộc cái danh “miệng cọp" này có thể chống đỡ được đến mức nào, thì chắc là chỉ được một chút xíu xiu.

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiramisu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Alice.Tu.Quynh
Lượt thích 7
Lượt đọc 321

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.