Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Dị

Phiên bản Dịch · 1706 chữ

Cậu bé trên giường vẫn còn đang nằm ngáy o o, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt.

Hoàng tỷ: “...”

Đầu óc không mấy thông minh của Hạ Khiết Khiết bắt đầu hoạt động cấp tốc, rất nhanh, trong nội tâm của nàng đã có đáp án. Ôi mẹ ơi, Phật Tổ phù hộ thật rồi.

Thế nên nàng cảm thấy sau khi được giải huyệt, nàng nên đi chùa lễ Phật. Dù sao thì mới vừa rồi còn nghi ngờ Phật Tổ, quả thật không nên.

Đợi được đến lúc huyệt tự giải thì trời đã sáng rồi.

Một tia nắng vàng của trời thu len lỏi qua cửa sổ, soi rọi vào phòng, cậu bé ngáp một cái, sau đó tự nhiên oa oa khóc la om sòm.

Hạ Khiết Khiết chỉ cảm thấy lưng đau nhức, chân như bị rút gân, nhưng tiếng khóc của đệ đệ khiến nàng cảm thấy mình nên gọi nhũ mẫu tới. Nhưng thi thể của Huyền Băng Khách vẫn nằm trên mặt đất, thất khiếu chảy máu lênh láng, vô cùng đáng sợ.

Không lâu sau, thị vệ trong cung tới.

Đám thị vệ này vẫn biết lễ nghi chủ tớ rõ ràng, cung kính quỳ một gối xuống đất, thỉnh an Trưởng công chúa và Vương gia tương lai.

Đến khi nhìn thấy thi thể của Huyền Băng Khách đã chết từ lâu trên mặt đất, đám thị vệ bỗng dưng ngây ngẩn cả người.

Thực lực của tên thích khách này rất mạnh, tối hôm qua trong lúc giao thủ với hắn, có không ít huynh đệ bị thương bởi Hàn Băng Chân Khí của hắn, hiện giờ vẫn còn đang được chữa trị.

Một người như thế này làm sao có thể chết trong phòng hai tỷ đệ này được?

Kết quả chính xác nhất phải là thích khách giết chết hai tỷ đệ mới đúng chứ?

Mặc dù ý nghĩ này vô cùng đại nghịch bất đạo.

Nhưng đám thị vệ rõ ràng đã nghĩ như vậy.

Hoàng tỷ cảm thấy đã đến lúc mình nên đứng ra giải thích một chút.

Thế là nàng chạy đến, dùng phương thức mà nàng tự nhận là ngắn gọn, tỉ mỉ, cẩn thận miêu tả chuyện xảy ra tối qua. Ví như, nàng nói: “Ta thầm cầu nguyện Phật Tổ phù hộ, sau đó đột nhiên, một luồng sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, đánh vào người tên thích khách, khiến hắn về gặp tổ tiên sớm.”

Hoặc như nàng nói: “Thành tâm thì Phật Tổ sẽ hiển linh, ta cần phải chọn một ngày, đeo chuỗi Phật châu, mang theo hai bó hương tốt để đi chùa lễ Phật.”

Nàng miêu tả vô cùng sống động, dường như thật sự nhìn thấy thần phật phù hộ cho mình.

Hại đám thị vệ cũng không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn lên trên.

Nhưng trên đầu là xà nhà bụi bẩn, bởi vì không ai quét dọn nên đã có không ít nhện dọn đến định cư, hoàn toàn không có khả năng giấu người nào ở trên đó, chứ đừng nói là thần phật.

Đám người thị vệ quyết định sơ nghiệm tử thi, phát hiện tên thích khách này vì nội lực công tâm, huyết quản bị vỡ nên dẫn đến thất khiếu chảy máu rồi bỏ mạng. Cho nên hoàn toàn khớp với những mô tả của Trưởng công chúa, mà đó cũng là lời giải thích hợp lý nhất theo suy nghĩ của nàng.

Tên thích khách này, chính là vì kiệt sức mà chết!

Hắn giao thủ với thị vệ trong cung, mặc dù thoát được vòng vây, nhưng đã tiêu hao toàn bộ thể lực.

“Là do đại thủ lĩnh làm ư?”

“Tên thích khách này trước đó đã bị đại thủ lĩnh đâm trúng một kiếm, lại nhận thêm một chưởng.”

“Chắc là không sai đâu.”

Đám thị vệ lao nhao, nhanh chóng đưa ra kết luận.

Cao thủ trong cung đại nội, đại đầu lĩnh thị vệ “Nhất Kiếm Quang Hàn” Thạch Cửu Châu từng là đệ tử tục gia nổi bật của thiền viện Lục La, chưởng kiếm song tuyệt, nội lực mạnh mẽ.

Trước đó bị đại đầu lĩnh đâm trúng vai trái, vốn dĩ đã bị thương, lại được nhận thêm một chưởng, quả thật là nội thương sâu đến lục phủ ngũ tạng, cộng thêm việc liều lĩnh vận khí để bỏ chạy nên mới có kết cục thế này.

“Để Trưởng công chúa, Tiểu Vương gia kinh sợ rồi.”

Đội thị vệ hành lễ, nói xin lỗi rồi rời đi. Sau đó có các cung nữ đến xử lý.

Thế nhưng hoàng đế Hạ Trì lại không đến điều tra sự việc, dù sao cũng chẳng xảy ra chuyện gì.

Huống hồ, hắn thấy, hắn đã ra tay giết hết các huynh đệ tranh giành vương vị với mình, giữ lại hai người này để làm “vật lưu niệm” là đã tốt lắm rồi.

“Vật lưu niệm” đã không chết, còn mình một ngày trăm công ngàn việc, có việc gì mà phải đến thăm?

Hay là đến trò chuyện vài câu?

Nhưng mà đến hàn thuyên tâm sự với một thiếu nữ mười ba tuổi và một đứa nhỏ gần hai tuổi thì có cái gì để nói?

Hoàng đế bị ám sát nên vô cùng tức giận, nổi trận lôi đình, vội vàng càn quét kinh thành.

Còn về hai người làm “vật lưu niệm” kia, Hạ Trì chỉ đơn giản ban xuống bốn chữ “tăng cường phòng thủ”.

Không ai để ý đến vườn hoa trong góc đang lặng lẽ sinh trưởng.

Bởi vì khi trăm hoa đua nở khoe sắc sẽ làm người khác yêu mến nhìn mãi không thôi. Ai lại dời mắt nhìn đến góc tường hoang vu nhuốm màu bi thương ở nơi hẻo lánh chứ?

Chẳng mấy chốc, sự việc ám sát đã lắng xuống.

Qua một khoảng thời gian, đợi đến khi thu nồng, Hạ Nghiễm thấy mình nên học đi rồi, thế là cậu liền học đi.

Hạ Khiết Khiết rất vui vẻ, nàng cảm thấy mình có chút thành công, thế là nàng trộm một bầu rượu và một dĩa đồ ăn từ Ngự Thiện Phòng về.

Không có người quan tâm quản thúc, đương nhiên cũng sẽ không ai lãng phí miệng lưỡi đến đây chất vấn nàng “Còn ra thể thống gì nữa?”

Thời gian trôi qua, mùa đông giá lạnh tràn về.

Một ngày nọ, trong hoàng cung khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, Hạ Khiết Khiết mới biết, đã qua thêm một năm nữa rồi.

Hoàng đế dường như lại bận xử lý chuyện quan trọng, do vậy không tham dự gia yến (1), hắn để cho hoàng hậu thay mình chủ trì. Nữ nhân đoan trang như hoàng hậu cũng không làm khó hai tỷ đệ họ.

Nhưng bất kể là đối với Hạ Khiết Khiết hay là Hạ Nghiễm thì đây cũng chỉ là một bữa cơm bình thường.

Hoàn toàn không cảm nhận được chút tình thân nào.

Đêm xuống, sau khi gia yến kết thúc, thiếu nữ gầy ốm mang theo một chút u sầu ôm cậu bé trên tay, vội vàng đi qua đường tắt trong cung, trở lại tiểu viện. Sau khi tắm rửa qua một lượt, hai tỷ đệ lên giường đi ngủ.

Đêm, yên lặng như tờ.

Mãi cho đến nửa đêm.

Đột nhiên, cảm giác được tim bỗng đập nhanh bất thường, Hạ Nghiễm đang ngủ say mở choàng hai mắt.

Sau đó, con ngươi của cậu nhanh chóng bị co lại.

Khiến bản thân cậu cũng bị kinh sợ.

Hoàng tỷ nằm bên cạnh đột nhiên cả người biến thành màu vàng kim, nằm yên ngủ tựa như một pho tượng...

Hạ Nghiễm vội vàng lay cánh tay của thiếu nữ bên cạnh.

Không hề nhúc nhích!

Rốt cuộc là làm sao?

Hạ Nghiễm vội vàng quan sát bốn phía, căn phòng vẫn vậy, đồ vật bố trí trong phòng cũng không có gì thay đổi.

Nhưng bất luận là màn lụa trắng như tuyết ở trước mặt, hay là bàn gỗ ở giữa phòng, hay là tấm bình phong vẽ bức “Điệp luyến hoa”, hay là bàn trà cổ kính kia… tất cả đều khiến cậu cảm giác được sự tĩnh mịch, âm trầm quỷ dị.

Giống như nơi này không phải là phòng cho người sống ở, mà giống căn phòng bị bao phủ một màu xám trắng u ám đầy chết chóc.

Cậu vội vàng nhìn về phía cánh cửa son đậm màu.

Không có gì cả!

Từ khi cậu tu luyện được nội công tâm pháp bên trong quyển kinh phật, cậu đã sở hữu một đôi tai thính mắt tinh không hề tầm thường.

Vậy mà lúc này, cậu không nghe được bất cứ âm thanh gì.

Cho dù là tiếng gió đêm đông cũng không cảm nhận được!

Lại nhìn về phía cửa phòng, đột nhiên, trái tim bé nhỏ của cậu bắt đầu đập loạn nhịp. Đó là một loại bản năng, dường như đây là một loại phương thức khác để nhắc nhở cậu về những điều cậu chưa rõ, thế giới bí ẩn bên ngoài cánh cửa kia.

Nhưng tất cả những thứ này cũng không kéo dài lâu, khoảng chừng sau một phút, mọi thứ đều trở lại bình thường.

Hạ Nghiễm trừng mắt nhìn quanh, pho tượng hoàng tỷ ngủ say màu vàng kim đã khôi phục lại màu da vốn có, mọi thứ trong phòng ngoài phòng đều như đã trở lại với nhân gian.

Rèm lụa cũng không còn mang màu trắng tuyết, cánh cửa màu son sẫm cũng không khiến người khác phải suy nghĩ nữa…

Dường như tất cả mọi thứ đều đã trở về bình thường.

“Tỷ tỷ.”

Cậu bé khẽ lay cánh tay của hoàng tỷ nằm bên cạnh.

Hạ Khiết Khiết mơ mơ màng màng mở mắt ra: “Hả, Tiểu Nghiễm, đệ đói bụng ư? Hay là muốn đi…”

Biểu hiện của nàng rất bình thường.


(1) Gia yến: bữa tiệc hoặc bữa ăn gia đình

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Alice.Tu.Quynh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 326

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.