Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Sự Khởi Đầu Nan

Phiên bản Dịch · 2863 chữ

Nói là cách xa xa, nhưng thật sự cũng không xa lắm, vừ chạy một lát Lâu Thành đã đến trước câu lạc bộ võ đạo. Leo lên chín bậc thang, trái tim hắn đập như trống vỗ, gò má nóng lên, cũng không biết là do chạy mệt hay là do sắp được nói chuyện với nàng.

Trong đầu hắn đã tính qua hết các trường hợp xảy ra, hiện tại hắn vừa thở vừa nắm chặt tay, thầm trấn an bản thân, "Sợ cái gì, ta là nam nhi không việc gì phải sợ."

Sau vài giây tự ổn định tâm lý, Lâu Thành bước từng bước, ánh mắt như có như không nhìn về Nghiêm Triết Kha xinh đẹp đang khoác lên người bộ Hán phục đỏ trắng kia, hắn vờ như không biết nàng, nhưng khi vừa đi ngang hắn đột nhiên dừng bước, giả giọng bất ngờ nhìn Nghiêm Triết Kha nói:

-Ngươi... ngươi có phải đã từng học tại trường trung học Tú sơn?

Nghiêm Triết kha ngẩn người , hình như cô vẫn chưa nghe rõ, một lúc sau mới định thần lại, hai hàng chân mày mềm mại giãn ra nói:

- Đúng vậy, ngươi là...

Lâu Thành tim đập như nổi trống, trên mặt cười rất tươi, vừa thở phì phì vừa nói:

- Ta bên lớp bốn, mỗi ngày tập thể dục vào giờ giải lao, ta xếp hàng bên trái ngươi, à sau vài người, ha ha, không nghĩ là ngươi cũng thi vào đại học Tùng thành.

Nghiêm Triết Kha giật mình, mặc dùng cô không biết mặt Lâu Thành, nhưng dường như đã bớt đề phòng hơn, trên mặt nàng xuất hiện nét cười làm ẩn hiện 2 lúm đồng tiền nho nhỏ:

- Lúc trước ta không có nghe nói là còn có người thi vào đại học Tùng thành, còn cho rằng chỉ có mỗi mình ta đăng ký.

Lâu Thành nhớ tới lời chỉ bảo của Thái Tông Minh liền kiềm chế động tác đưa tay lên gảy đầu tự cười nhạo nói:

- Ta không nổi bật cho lắm, với lại không quen biết nhiều các bạn lớp khác.

Nụ cười nhẹ nhàng của Nghiêm Triết Kha càng lúc càng đẹp, làm cho hắn say mê nhìn không dời mắt.

Nghiêm Triết Kha duy trì nụ cười, không chút miễn cưỡng, dường như là tâm tình nàng đang vui vẻ:

- Ngươi tên là gì, không chừng ta biết tên ngươi ? Bọn Trình Đào bên lớp bốn thường qua lớp chúng ta chơi mà.

Giọng của nàng nhỏ nhẹ nhưng không phải kiểu hướng nội, chắc là do chất giọng của nàng như vậy.

- Trình Đào hả, hắn thường chép lại vở bài tập về nhà của ta, ta tên là Lâu Thành, có lẽ ngươi chưa từng nghe qua tên ta, trong lớp ta không nổi bật cho lắm, chỉ là vô danh tiểu tốt thôi.

Lâu Thành cố tình thêm câu đùa sau đó cười haha nói tiếp:

- Nhưng ta biết tên ngươi "bạn học" Nghiêm Triết Kha, trong khóa học của chúng ta ngươi rất nổi danh a, học giỏi lại tốt tính nữa, mọi người ai cũng nghĩ là ngươi sẽ thi vào các trường đại học nổi tiếng như Đế Đô hay Hoa Hải, không ngờ ngươi lại chọn thi vào đại học Tùng thành.

Bị người khác lấy lòng trước mặt mà còn tự nhiên như vậy, Nghiêm Triết Kha mỉm cười nhìn về phía bên cạnh, hai lúm đồng tiền lại hiện ra rõ hơn.

- Nếu như là ta thi trượt, thiếu vài điểm mà rớt xuống đại học Tùng thành, thì mấy lời lúc nãy của ngươi đã đắc tội với ta rồi đó!

"Ta kháo!(1) hú hồn, ta trò chuyện thật là chưa có suy nghĩ nhiều, cũng may là Nghiêm Triết Kha không phải là thi rớt mới vào Tùng thành học..." Lâu Thành giật mình nghĩ lại mà sợ , thiếu chút nữa là hắn lại nói mấy thêm câu dạng như: "đã xinh đẹp, học giỏi lại tốt tính..." Chỉ là lần đầu giao tiếp mà lại đi nói những câu khen sáo rỗng như vậy thiệt quá tùy tiện, hắn cố gắng nhịn xuống.

(1: câu tự chửi mình nghĩa hơi tục dạng như: trời đx, mx nó, dx)

"Khó trách Tình thánh lại dặn dò ta không nên trò chuyện nhiều, không hổ danh là Tình thánh a!"

Nhớ đến lời Thái Tông Minh căn dặn, Lâu Thành vội vàng nói:

- Người khá có tiếng như ngươi nếu thi rớt thật sự, thì chuyện đã bị lan truyền khắp niên khóa chúng ta rồi...ách...Người càng ngày càng đông... ta đi vào đăng ký trước, không làm phiền ngươi nữa.

- Uhm..

Nghiêm Triết Kha nhẹ nhàng trả lời.

Lâu Thành hít sâu vào một hơi lấy bình tĩnh, mở miệng giả vờ tự nhiên nói:

- Đúng rồi... Ngươi có tài khoản QQ không, một vài bạn học khóa chúng ta cũng thì vào đại học Tùng thành, nói không chừng sau này sẽ có vài cơ hội tụ họp lại đấy.

Nói xong câu đó hắn nín thở chờ đợi, tim gần như bị đông cứng lại. Câu nói đó chỉ là cái cớ, mục đích thật sự của hắn là muốn xin số tài khoản QQ của Nghiêm Triết Kha a.

Nghiêm Triết Kha cũng không chần chừ, cười nhẹ chỉ vào hướng bản thân nói:

- Ta mặc bộ quần áo này nên không có mang theo điện thoại, ngươi đánh số tài khoản QQ của ta rồi thêm bạn đi, nhớ phải ghi chú Lâu Thành lớp bốn trường trung học Tú sơn, ta không có đồng ý kết bạn với người lạ. Số tài khoản của ta là xxxxxxx.

- Được !!

Trong lòng lâu thành vui không thể tả, xém tí nữa thì hắn đã hét lên, vừa nhẫm lại dãy số hắn vừa nhay tay lấy điện thoại từ trong túi ra, đăng nhập vào QQ đánh số đánh số tài khoản của Nghiêm Triết Kha, nhưng khi nhìn đến tên hắn xém chút bật cười thành tiếng:

- Có phải tài khoản "Đạm Đài Thúy Hoa" không?

Cái tên này quá đơn giản nha, xem ra Nghiêm Triết Kha trên mạng và ngoài đời khác xa nhau.

Ngiêm Triết Kha mỉm cười 2 mắt cong lên như ánh trăng khuyết nói:

- Đúng là ta đó, ngươi có thấy cái tên này rất thú vị không?

Cô dừng lại một chút rồi nói:

- Ngươi không biết cái này sao?

- Có phải là đặt tên có họ kép thì nghe hay hơn đúng không?

Lâu Thành mặc dù không chắc chắn, nhưng cái kiểu đặt tên như đơn giản thế này, nhìn vào có thể đoán được rồi.

"Mộ Dung, Hoàng Phủ, Thượng Quan, Gia Cát, Đạm Đài những cái họ kép này đều rất đặc biệt, cảm giác nghe nổi bật hơn,thêm nữa bất cứ cái tên nào theo phía sau nghe đều êm tai. Mà những cái họ này trong tiểu thuyết ngôn tình hay các bộ phim trên tv đều là nhân vật chính hoặc các vai quan trọng. Nhưng họ kép mà đi với tên nhà quê như vầy thì lại làm cho người khác phải mắc cười nha, có vài tên đại trà nghe cũng hài không kém ví dụ như Mộ Dung Kiến Quân, Hoàng Phủ Tố Hương, Thượng Quan Vệ Quốc... Ơ ta đang lạc chủ đề đi đâu rồi!"

Nghiêm Triết kha cười vui vẻ nói:

- Đúng vậy, ngươi có cảm thấy rất dễ thương không?

- Rất dễ thương a, có lẽ ta phải đổi tên QQ của mình thành "Gia Cát Cún Con" luôn nha!!

( Vì gái mà sẵn sàng làm con gâu gâu, cơ mà ta thích, vậy mới là nam nhi =]])

Lâu Thành cảm thấy trò chuyện cùng với Nghiêm Triết Kha rất là vui vẻ, hắn ước gì có thể nói chuyện với nàng mãi như thế này. Nhưng sau lưng bỗng nghe một tiếng ho nhẹ, Thái Tông Minh đã đứng sau lưng hắn từ lúc nào không biết!

Lâu Thành kiềm chế cảm xúc lại, vẫy tay với Nghiêm Triết Kha:

- Bằng hữu của ta đến rồi, ta đi trước đây, tạm biệt!

- Tạm biệt.

Nghiêm Triết Kha vẫy tay chào lại, làm cho những người xung quanh chú ý.

Lâu Thành quay người, làm bộ dứt khoát đi về hướng Tả Tông Minh, trên mặt không kiềm chế được nét vui mừng.

- Không tệ, ta còn nghĩ ngươi sẽ lắp ba lắp bắp nói chuyện không rõ ràng, có tương lai nha.

Thái Tông Minh đi vài bước đã vào trong cổng chính, tiếng nói chuyện ồn ào huyên náo vô cùng, cho dù có nói lớn hết mức cũng không sợ làm phiền người khác.

Ở khoảng không gian chính giữa võ quán được chia làm hai. Một nửa được sử dụng làm võ đài rộng khoảng bằng sân bóng rổ, hai bên là hai hàng khán đài, nửa còn lại được nối thằng đến võ đài rộng chừng bốn năm sân bóng rổ, xung quanh bày biện các loại vũ khí, xem ra nơi này là nơi luyện võ hằng ngày, bây giờ chỉ thấy người người chen chút nhau, còn nhiều hơn so với Lâu Thành dự đoán.

- Chổ này hơi đông à nha!

Lâu Thành cười tươi nói:

- Nhiều người đăng ký vào câu lạc bộ võ đạo thật.

- Đương nhiên rồi, những cuộc thi đấu võ đạo được ủng hộ nhiều nhất trên thế giới, cao thủ võ giả cũng là những người được hâm mộ nhất, trong mỗi trường đại học thì câu lạc bộ võ đạo cũng là câu lạc bộ lớn nhất.

Thái Tông Minh thẳng lưng tạo dáng, biểu hiện khí chất như võ đạo cao thủ ẩn tàng, ra mặt nghiêm túc nói:

- Đã lấy được tài khoản QQ của cô ấy chưa?

"Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị(2)" nhiều năm sau khi thiên hạ thái bình, các cuộc thi đấu giữa võ giả với nhau càng ngày càng nhiều, bọn họ có thân thể và sưc mạnh vượt xa mức bình thường, làm cho người xem phấn khích nhiệt huyết sôi trào.

(2: văn chương không có người đứng nhất, võ không có người đứng thứ 2)

Thử nghĩ xem với thân thể và sức mạnh siêu phàm như vậy thì người bình thường sẽ không còn sợ trôm cắp cướp bóc hay bị khi dễ nữa, lợi dụng tâm lý đám đông giới truyền thông và các ngành giải trí liền phối hợp với nhau tạo nên các cuộc thi đấu chính quy như hiện nay.

Thi đấu võ đạo với nhau cũng được chia làm hai loại. Loại thứ nhất là dựa trên nguyên bản thi đấu giữa các môn phái mà tổ chức, các môn phái, võ hội, câu lạc bộ thi đấu với nhau để lựa chọn ra tập thể mạnh nhất. Loại thứ hai là đơn đấu một với một lựa chọn ra cá nhân xuất sắc nhất.

Những môn phái đoàn hội trong nhóm đầu tiên được gọi là "võ đạo thi đấu chuyên nghiệp". Chia làm 4 cấp, cấp cao nhất là mười hai thế lực mạnh nhất đất nước hiện tại, đối với bọn họ thì chuyện nhục nhã nhất chính là thua trận dẫn đến xếp hạng chót bị xếp xuống cấp thấp hơn.

Thi đấu đơn thì được gọi là tranh "Danh hiệu" , trên toàn quốc có 5 cuộc thi đơn đấu được tổ chức, mà người vô địch sẽ nhận được danh hiệu, đó như là sự công nhận của mọi người về sức mạnh của võ giả, ví dụ như trong "Võ thánh chiến" người vô địch sẽ được gọi là "Võ thánh" trong vòng 1 năm cho đến khi cuộc thi này lại được tổ chức vào năm sau, từ đó sinh ra câu nói "phía trên nhất phẩm còn có Danh hiệu."

Tiền thưởng của các cuộc thi đấu này rất nhiều, các thế lực lớn cùng các cao thủ nhất phẩm kiếm được một khoản không nhỏ, vừa có danh tiếng lại có nhiều tiền, người hâm mộ luôn vây quanh và có quyền lực nhất định ảnh hưởng đến các lĩnh vực khác. Ngay cả giữa các trường đại học với nhau cũng tổ chức giải đấu "đại học toàn quốc võ đạo" những câu lạc bộ võ đạo của các trường theo đó mà phát triển.

"Đã lấy được tài khoản QQ của cô ấy chưa?" Lâu Thành không nhịn được cười lên một tiếng:

- Đương nhiên là được, này Tình thánh tiếp theo thì phải làm như thế nào đây?

- Còn làm được gì khác ngoài tìm chủ đề để nói chuyện với cô ấy, sau đó mới từ từ rút ngắn khoảng cách lại, tìm hiểu rõ sở thích của đối phương, cuối cùng tìm cơ hội hẹn nàng đi chơi a, các ngươi từng học chung trường với nhau chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để nói.

Thái Tông Minh liếc nhìn Lâu Thành một chút, đùa nói:

- Nếu ngươi không biết nói chuyện như thế nào thì đưa số QQ của nàng cho ta, ta sẽ giúp a!!

- Cút!!!

Lâu Thành mắng một tiếng, rồi lại ngậm ngùi nói:

- Đúng là được người có kinh nghiệm tình trường hướng dẫn có khác.

- Đương nhiên, ta đã trải qua rất nhiều cuộc tình mà!

Thái Tông Minh cười đắc ý.

Hôm nay Lâu Thành kiềm chế đã nhiều, nhất thời tâm tình chuyển biến, nhìn Thái Tông Minh, nhếch miệng nói:

- Ngươi bao nhiêu tuổi hả?

- Mười tám! Thế nào, từng này tuổi không thể trải qua nhiều cuộc tình được hay sao? Tiểu Tranh ta nói cho ngươi biết năm lớp ba ta đã có mối tình đầu rồi!

- Không ý ta là người quen nhiều như vậy mà đều chia tay nên ta khẳng định vấn đề cốt lõi nằm tại...

Lâu Thành vừa nói vừa cố ý nhìn Thái Tông Minh từ trên xuống dưới, đến đoạn giữa thì cậu lắc đầu tặc lưỡi.

Vẻ mặt của Thái Tông Minh thoáng cứng lại, sau đó tức giận nói:

- Bộ ngươi không thể nói chuyện một cách lịch sự hả?

Hắn tranh thủ giải thích:

- Có những cô quen qua mạng, quen nhanh mà sau lại không liên lạc nhiều thành ra coi như chia tay. Có những cô chuyển trường lấy cớ yêu xa mà chia tay, lại có những cô tính cách không hợp, ngươi không nghe qua câu "yêu nhau thì dễ, bên nhau thì khó" sao?

- Tóm lại ta không phải là dạng người lừa đảo tình cảm của các cô gái, nếu sau này nhìn thấy ta đi với bạn gái cũng đừng gọi ta là Tình thánh... Nói đến đây mới nhớ tại sao các ngươi lại đặt cho ta biệt danh khó nghe như vậy, không có cái biệt danh nào dễ nghe hơn à?

- Được rồi, tiểu Minh!

Lâu Thành tủm tỉm cười trả lời.

Thái Tông Minh ngây người một lát rồi thở dài nói:

- Thôi vẫn cứ gọi là Tình thánh như cũ đi.

- Uhm, Tiểu Minh.

Lâu Thành có cảm giác vừa chiến thắng, tâm tình liền thoải mái không ít.

Không biết có phải là do "vỏ quýt dày có móng tay nhọn" hay không, mà Thái Tông Minh đối với bạn gái rất yêu thương, giống như bản thân hắn đối với Nghiêm Triết Kha vậy.

Thái Tông Minh tỏ vẻ tức giận rồi cười nói:

- Tiểu Tranh, thực ra chúng ta không nên gia nhập câu lạc bộ võ đạo, mà phải tham gia câu lạc bộ hài kịch, ta đùa ngươi diễn, chắc chắn sẽ rất nổi tiếng nha!

Thái Tông Minh vừa dứt lời, bên ngoài truyền tới tiếng xôn xao không ngừng:

- Lâm Khuyết đến rồi!

- Là Lâm Khuyết!

CÙng với tiếng ồn ào, đám người dồn về phía cổng chính.

Lâu Thành và Thái Tông Minh cùng nhìn nhau, tràn đầy phấn khởi và tò mò rồi cùng đi theo đám người chen về phía cổng chính.

Trong trường đã sớm có lời đồn, Năm nay có một võ giả thiên tài nhập học, vừa mười tám tuổi đã tân cấp làm chuyên nghiệp cửu phẩm, chính thức tham gia vào võ đạo, đã đánh bại đa số đệ tử của các môn phái và môn sinh của các võ quán.

Thiên tài dạng này vậy mà từ chối gia nhập môn phái, võ hội cùng các võ quán lớn, lại chọn đi học ở một trường đại học a.

(Vì gái chăng)

Tại tất cả các trường đại học, học sinh nhập học đã có danh hiệu chuyên nghiệp cửu phẩm cũng không phải là không có, nhưng đều là ở những trường có câu lạc bộ võ đạo mạnh nhất nhì quốc gia. Còn với đại học Tùng thành đây là người đầu tiên.

Mà vị thiên tài này chính là Lâm Khuyết!

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.