Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi Luyện Tập (2)

Phiên bản Dịch · 1565 chữ

Bởi vì hôm nay là buổi tập luyện đầu tiên nên ở trong sân tập của câu lạc bộ đã tập trung khá đông người, Khâu Chí Cao thì không biết đã đứng đó từ bao giờ.

Ngẩng đầu nhìn bốn phía, Lâu Thành đang tìm xem Ngiêm Triết Kha đứng ở đâu, không quan tâm đến Thái Tông Minh kế bên đang thấp giọng thở dài mắng hắn, vì gái mà không thèm lại chào hỏi anh em.

Nhìn đến trung tâm võ quán, Lâu Thành thấy được hình bóng xinh đẹp quen thuộc kia đang đi ra từ phòng thay đồ nữ.

Nghiêm Triết Kha mặc một bộ võ phục màu trắng, mái tóc đen được búi cao, phía trước ngực cũng có huy hiệu của câu lạc bộ Long Hổ, nàng mặc chính là bộ võ phục dành cho nữ của câu lạc bộ Long Hổ.

Ánh mắt hai người vô tình chạm nhau, thấy được trang phục của đối phương, cả hai đều nhịn không được cười nhẹ một tiếng.

Lâu Thành định lên chào hỏi nàng vài câu, thì thấy hội trưởng của câu lạc bộ Trần Trường Hoa lưng hùm vai gấu mày đậm như sâm, cùng với Lâm Khuyết dáng người cao gầy, nhẹ nhàng thoải mái một trước một sau bước ra từ phòng thay đồ nam, nét mặt cả hai đều lạnh lùng căng thẳng, không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt.

- Mọi người theo vị trí xếp hàng ngay ngắn, huấn luyện viên mới sắp đến.

Trần Trường Hoa đứng trước đám đông, có vẻ bực bội hô to.

Mọi người đã học qua khóa huấn luyện quân sự đầu năm nên nhanh chóng ổn định đội hình, Lâm Khuyết tùy ý đi tới đứng vào hàng của bọn Lâu Thành, Trần Trường Hoa khó chịu liếc nhìn hắn, nhưng hắn vờ như không thấy.

Vào lúc này có một bóng người đi vào từ cổng chính của võ quán, một người đàn ông tầm tuổi xế chiều xuất hiện, ông ta mặc bộ trường bào cổ xưa, tóc không thấy một điểm đen nào, nhưng làn da trên mặt thì không như tóc nếp nhăn cũng không tính là nhiều.

- Thi lão sư.

Trần Trường Hoa chắp tay cuối đầu chào.

Thi lão đầu khẽ gật đầu, ra hiệu cho hội trưởng Trần xuống dưới đứng vào hàng , sau đó ông ta đứng trước đội ngũ ho nhẹ hai tiếng nói:

- Ta họ Thi, thi trong bố thí cho đi, từ hôm nay trở đi ta chính là huấn luyện viên của lũ sinh viên quậy phá này. Các ngươi có thể gọi ta huấn luyện viên Thi, cũng có thể gọi Thi lão sư, con người của ta không có hống hách tự cao, rất bình dị gần gũi, kính già yêu trẻ.

“Kính già yêu trẻ... kính già? Sợ là không còn ai có thể già hơn ngài a.” Lâu Thành nhìn qua Thái Tông Minh, trong lòng thầm bình luận một câu, tiểu Minh hẳn là cũng đang suy nghĩ như hắn.

Thi lão sư cười tủm tỉm nói tiếp:

- Tháng mười một là bắt đầu thi đấu vòng loại khu vực của “đại học võ đạo hội” toàn quốc, hiệu trưởng hi vọng chúng ta có thể giành được thành tích cao hơn năm ngoái. Vì mục tiêu này, một tuần ba buổi tập luyện không đủ, cho nên ta quyết định sẽ chọn những sinh viên có quyết tâm yêu thích võ đạo, tiến hành tập huấn đặc biệt, sẽ tập luyện vào mỗi ngày từ tám giờ sáng đến mười hai giờ trưa. An tâm hiệu trưởng đã đáp ứng, sinh viên nào đăng ký tập huấn đặc biệt, nhà trường đều sẽ xếp lại giờ học các môn học bị trùng cho các ngươi, ví dụ học bù vào ban đêm chẳng hạn.

Vừa dứt lời, lập tức mọi người xôn xao kinh ngạc, xì xào bàn tán.

- Mỗi ngày buổi sáng đều luyện tập, không có ngày nghỉ lễ, ha ha, vậy lấy đâu ra thời gian chơi game, lấy đâu ra thời gian tìm người yêu, cũng không còn đủ thời gian nghĩ ngơi nữa!

Thái Tông Minh thấp giọng châm chọc.

- Chương trình học của năm đầu không tính là nhiều, nhưng mỗi buổi sáng phải tập luyện tại võ quán cộng với thời gian đi học, ngủ, vệ sinh cá nhân, thời gian rãnh để làm việc mình thích đã ít lại càng thêm ít.

Lâu Thành nghe mọi người chung quanh nghị luận, nhất thời im lặng suy nghĩ, chỉ ừ trả lời Thái Tông Minh một câu.

Thi lão đầu không đợi các sinh viên bên dưới bình luận hắn nhanh tay lấy ra một bản danh sách,dùng giọng trầm rõ hô lên:

- Lâm Khuyết, muốn tham gia đặc huấn không?

Lâm Khuyết lãnh đạm trả lời:

- Tham gia.

- Tốt, kế tiếp, Trần Trường Hoa ngươi thì sao?

Thi lão đầu tiếp tục hỏi.

Trần Trường Hoa nhìn Lâm Khuyết, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tham gia!

Ngô Đông, ngươi thì sao?

- Tham gia!

- Tôn Kiếm?

- Tham gia!

- Lâm Hoa?

- Tham gia!

...

- Lý Mậu?

- Tham gia!

Thi lão đầu vừa đọc qua tên các sinh viên năm tư đến năm hai đều là nghiệp dư lục phẩm trở lên, đại bộ phận lựa chọn tham gia, nhưng cũng có vài người từ chối.

- Thái Tông Minh?

Hắn bắt đầu gọi tới sinh viên năm nhất.

Thái Tông Minh không chút do dự nói:

- Thưa huấn luyện viên, ta không tham gia, ta chú tâm vào học tập hơn!

Thi lão đầu thờ ơ tiếp tục đọc:

- Khâu Chí Cao?

- Không tham gia.

Khâu Chí Cao hồi đáp.

- Quách Thanh?

- Tham gia!

...

Sau khi hỏi xong, Thi lão đầu móc ra bầu rượu uống một hớp, rồi cẩn thận nói:

- Đương nhiên, câu lạc bộ võ đạo hoan nghênh tất cả các sinh viên, những ai không đạt đến nghiệp dư lục phẩm cũng có thể đăng ký buổi đặc huấn. Tục ngữ có câu, “tham dữ vi chủ, trọng tại cường thân(1)”, với những sinh viên này, cường độ tập luyện sẽ giảm xuống cho phù hợp. Được rồi, có ai muốn tham gia không? Có ý muốn thì giơ tay lên.

(1: tham gia cũng là một phần chủ yếu tăng khả năng của bản thân)

Thành viên mới của câu lạc bộ ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đồng loạt im lặng, mặc dù yêu thích võ đạo, nhưng mỗi ngày bỏ ra quá nhiều thời gian tập luyện, hạn chế thời gian vui chơi giải trí là một mặt, mặt khác buổi đặc huấn chắc chắn sẽ rất mệt mỏi, cho dù giảm xuống cường độ thì sau khi tập cũng giành hết thời gian để nghĩ ngơi hồi sức không có thời gian rãnh nữa.

Tất cả đang hoàn toàn yên lặng, bỗng nhiên có người giơ tay lên, Thái Tông Minh quay đầu nhìn lại, xém tí nữa thì rớt hai con mắt ra, không thể tin được, bởi vì người đó chính là Lâu Thành!

Lâu Thành lớn tiếng nói:

- Thưa Huấn luyện viên Thi, ta muốn tham gia đặc huấn!

Âm thanh hơi cao, vang vọng trong đội ngũ.

“Chạy bộ cũng thể để cho nội đan vận hành, nếu gian khổ tập luyện có khi ta sẽ nắm bắt được cách sử dụng nó.”

“Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ” chỉ vài giây đồng hồ, Lâu Thành liền lâu thành đã cảm nhận sâu sắc câu nói này. Sau khi hắn hô lên " ta muốn tham gia đặc huấn", từng ánh như mưa tên bão đạn từ bốn phương tám hướng bắn ra nhìn hắn, Kinh ngạc có, nghi hoặc có, tò mò cũng có. Làm cho hắn vô ý thức cảm thấy sợ hãi và căng thẳng, tựa như buổi diễn thuyết toàn trường, hay đứng kéo cờ vào buổi sáng thứ hai, được mọi người chú ý đến luôn sinh ra một cảm giác lo lắng suýt nữa thì cà lăm. Nhưng những lúc ấy còn tốt hơn tình huống này.

Thi lão đầu thấy thế, cười tủm tỉm nói:

- Không tệ, vị bạn học này xem ra thật là yêu quý võ đạo a, à ngươi tên là gì?

- Lâu Thành.

Lâu Thành hít một hơi thật sâu nói.

Thi lão đầu liếc nhìn danh sách trong tay, tìm kiếm tên Lâu Thành, thuận miệng hỏi:

- Ngươi là sinh viên năm mấy, đạt đến mấy phẩm rồi, thất phẩm hay bát phẩm?

Võ quán hoàn toàn yên tĩnh đến con ruồi bay ngang cũng có thể nghe thấy. Lâm Khuyết hững hờ không quan tâm tới những việc không liên quan đến hắn. Trần Trường Hoa dựa vào hình thể cao lớn, rướn người nhìn Lâu Thành, nhớ lại xem tên này là ai tại sao hắn không có chút ấn tượng nào. Còn toàn thể thành viên còn lại của câu lạc bộ đều hứng thú chờ Lâu Thành trả lời, chỉ có vài người quen của hắn là Thái Tông Minh, Khâu Chí Cao cùng Nghiêm Triết Kha thì cực kỳ bất ngờ.

Lâu Thành không có suy nghĩ nhiều, thản nhiên trả lời:

- Năm nhất, còn chưa có phẩm giai!!!

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.