Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huấn Luyện Viên Mới (2)

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

Hắn ghi nhớ lại việc này rồi chuyển chủ đề:

- À đúng rồi, nghe nói võ quán của trường trung học chúng ta đã sửa xong, lúc chúng ta nhập học thì bắt đầu tu sửa đến khi tốt nghiệp lại xong, không có cơ hội luyện tập a.

- Thật sao? Ta không có chú ý việc này, ha ha, nhưng nếu như võ quán hoàn thành sớm hơn thì chúng ta cũng không thể tập luyện, võ đạo cho dù là tập luyện cũng rất dễ bị thương, không có sự giám sát huấn luyện viên chuyên môn cao, thì học sinh bị thương có thể nhét đầy cả cái bệnh viện gần trường chúng ta. Chưa tính đến chuyện làm học sinh năm cuối không thể chuyên tâm ôn tập, lúc này ta có thể liên tưởng đến nét mặt của chủ nhiệm Lý a.

Nghiêm triết kha trả lời.

Lâu Thành cảm thấy nàng có vẻ hứng thú hơn khi nói về chuyện của trường học cũ.

- Là chủ nhiệm Lý của phòng giáo dục sao? Ông ấy là giáo sư môn toán của lớp ta, tính cách ông ấy rất thú vị, à ông ấy cũng là giáo viên dạy toán của lớp ngươi đúng không?

Lâu Thành thuận thế triển khai chủ đề.

Nghiêm Triết Kha gởi một cái icon gật đầu:

- Đúng vậy a, thầy Lý thật sự thú vị, mỗi lần lên lớp phải “chém gió” khoảng mười phút, hơn nữa mỗi khi khen người khác lại càng khiến người ta xấu hổ.

- Có lần ta muốn dành hết thời gian ngày hôm đó để xem trận đấu giữa Long Vương và Võ Thánh, nên định tranh thủ giải quyết hết bài tập cả ngày trong giờ toán của thầy Lý, ta còn tưởng rằng mình làm rất kín, khẳng định thầy Lý không có phát hiện, kết quả khi gần tan học, bên cạnh có bạn nói chuyện, bị thầy Lý phê bình, ông nói: “Các ngươi a, nếu có thể giống như Nghiêm Triết Kha thi toán đạt điểm tối đa, vậy khi ở trong lớp chỉ cần không ảnh hưởng những bạn học khác, làm gì ta cũng sẽ không nói, sinh con cũng không sao. Các ngươi có thể nhìn Nghiêm Triết Kha làm bài tập ngữ văn cả tiết học, ta có nói gì đâu?” Ta lúc ấy thật sự xấu hổ a, cảm giác như hình tượng học sinh chăm ngoan của ta bị hủy hoàn toàn.

- Đúng đúng đúng, thầy Lý chính là như vậy, có một lần ông ta đắc ý giảng cho chúng ta một đề toán mới, kết quả là hơn nửa tiếng cũng chưa giải xong, trên đầu đều đổ mồ hôi hột, cẩn thận kiểm tra lại cả một buổi thì thầy Lý mới phát hiện... chép sai đề...

Lâu Thành gởi kèm icon cười ha ha.

- À, mà trận đầu giữa Long Vương và Võ Thánh ngươi ủng hộ bên nào?

"Võ Thánh" là một trong năm đại danh hiệu của võ giả cả nước, bởi vì mấy năm gần đây đều bị Tiền Đông Lâu của Thượng Thanh tông độc chiếm, cho nên khi nhắc đến danh hiệu Võ Thánh là nhắc đến hắn. Tiền Đông Lâu cũng là một trong hai “tuyệt đại song kiều”, cùng Trần Kỳ Đào chiếm được đa số danh hiệu mấy năm gần đây.

Mà danh hiệu Long Vương của Trần Kỳ Đào thật ra có tên là "Vương Giả", đánh bại võ đạo giả cả nước đạt được danh hiệu này, nhưng cũng không gọi trực tiếp là Vương Giả gọi như thế thì quá tầm thường, nên sẽ căn cứ vào tên hoặc đặc điểm của võ công rồi ghép vào chữ “Vương” để thành tên danh hiệu, ví dụ như Long Vương, Kiếm Vương, Sư Vương, Thương Vương vân vân.

- Đương nhiên là Long Vương!

Nghiêm Triết Kha nói như chém đinh chặt sắt.

- Ta cũng vậy!

Lâu Thành mừng rỡ trả lời.

- Đáng tiếc, sức mạnh của Long Hổ so Thượng Thanh tông vẫn là kém chút, nhìn chung thì tổng thể tương quan lực lượng luôn thua kém.

- Đúng vậy a, nhưng ta vẫn hâm mộ Long Vương hơn!

Nghiêm Triết Kha chèn thêm biểu tượng hai mắt rực cháy.

Hai người ngươi một lời ta một câu, trò chuyện vô cùng phấn khởi, từ những chuyện xung quanh Long Vương, các loại tin vịt cho đến trung học lớp nào lớp nào có ai yêu nhau, vào năm nào đó ban đêm xảy ra vụ cưỡng gian không thành, các nam sinh sau buổi tiệc làm quen đưa các bạn nữ không trọ ở ký túc xá về nhà...

Vừa là đồng hương vừa là bạn học cũ vừa có chung sở thích, khiến nụ cười trên khuôn mặt Lâu Thành không khi nào dừng, hắn cảm thấy không đêm nào đẹp như đêm nay.

Bộp!

Đột nhiên, bả vai hắn bị vỗ một cái, giật mình vội vàng quay đầu, chỉ thấy Thái Tông Minh hai tay đút ở trong túi quần, cười tủm tỉm nói:

- Tiểu Tranh lợi hại, không cần thầy cũng hiểu a!

- Hiểu cái gì mà hiểu? Ngươi đang nói cái gì?

Lâu Thành vô ý thức nói bừa.

Thái Tông Minh tặc lưỡi nói:

- Ngươi nên đi soi gương thử xem, trên mặt tươi cười, hiện ra rõ ràng bốn chữ “Xuân tâm xôn xao”, có phải đang nói chuyện với người trong mộng hay không?"

-Uhm.

Mặt Lâu Thành đỏ ửng, đành phải thừa nhận.

Thái Tông Minh nhìn vào đồng hồ trên điện thoại di động nói:

- Tốt, tiểu Tranh, đến đây thì dừng lại được rồi, phải thừa dịp chủ đề còn trong giai đoạn thú vị mà dừng lại, cách này có thể cho các nàng lưu lại ấn tượng tốn nhất, sẽ làm cho nàng hứng thú và mong chờ hơn vào lần nói chuyện tiếp theo"

- Không hổ là chuyên nghiệp...

Lâu Thành thuận miệng khen một câu, cầm điện thoại di động lên, cảm giác lưu luyến không muốn kết thúc câu chuyện nhưng hắn vẫn gởi cái icon mỉm cười:

- Ta còn có làm việc phải làm, lần sau trò chuyện tiếp, à hẹn gặp ngươi vào buổi tập luyện võ đạo ngày mai!

Nghiêm Triết Kha trả lời kèm một biểu tượng cười che miệng:

Uhm hẹn gặp ngươi ngày mai ở võ quán.

Thoát khỏi phần tin nhắn ở QQ, Lâu Thành xem qua các tinh tức trọng yếu, tranh thủ tìm chủ đề để nói chuyện với Nghiêm Triết Kha ngày mai, sau đó đăng xuất khỏi QQ, cất điện thoại nhìn về phía Thái Tông Minh:

- Tình thánh, buổi tập ngày mai ngươi muốn đi không?"

Sự cao hứng của hắn đã bị dập tắt theo ánh đèn điện thoại, trong lòng hắn có chút thất vọng và mất mát.

- Đi! Để cho bọn họ có thể thưởng thức sự lợi hại của cao thủ ẩn tàng!

Thái Tông Minh cùng Lâu Thành thời khoá biểu giống nhau, cũng không có gì bận bịu.

- Thôi bớt đi, không khéo mai ngươi lại bị đánh thành gấu mèo.

Lâu Thành móc lại một câu, hai người cười toe toét về tới ký túc xá.

Sau khi mọi người đánh răng rửa mặt chuẩn bị lên giường, Triệu Cường, Khâu Chí Cao cùng Trương Kính Nghiệp vẫn lẩm bẩm về chuyện gặp mặt vào thứ sáu, tưởng tượng đủ thứ về dáng vẻ cùng tình tính cách của bốn cô gái. Về phần Lâu Thành, hắn lấy điện thoại di động ra, đọc lại cuộc nói chuyện của mình và Nghiêm Triết Kha, đọc đi đọc lại mỗi câu mỗi chữ, trong lòng vừa vui sướng vừa cảm thấy trấn tỉnh cùng ấm áp, thỉnh thoảng tiếp lời ba thanh niên tăng động kia, mà hắn nói gì cũng không nhớ rõ nữa.

Tắt đèn, đêm dần khuya ký túc xá dần dần yên tĩnh, Lâu Thành bất tri bất giác tiến vào mộng đẹp, là một giấc mơ kỳ quái, tồn tại cả hưng phấn xen lẫn nổi sợ hãi.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.