Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huấn Luyện Viên Mới (1)

Phiên bản Dịch · 2224 chữ

Có vài chuyện không tiện nói tại phòng ngủ, cho nên hắn dùng điện thoại di động.

-Tình thánh, ta có chuyện cần nói với ngươi.

Vừa được kết nối, Lâu Thành dứt khoát nói luôn việc cần.

Bên Thái Tông Minh có chút ầm ỹ, nhưng rất nhanh, hắn đường như đã đi ra nơi yên tĩnh, cười ha hả nói:

- Chuyện gì mà ngươi lại vội vã như vậy? Chúng ta còn đang ăn lẩu.

- Bọn a Cường gọi điện thoại ngẫu nhiên vào một phòng ký túc xá nữ khoa ngôn ngữ hẹn gặp mặt làm quen, muốn rủ ngươi đi chung dù gì ngươi cũng là Tình thánh, biết ăn nói lại đoán mò tốt thích hợp cho những chuyện như thế này.

Lâu Thành cười nói.

- Ngươi là đang khen ta hay mắng ta hả?

Thái tông minh mắng một tiếng.

-Nghe cũng được, ta đi theo góp vui thôi, bất quá đi năm người thì có chút không được lịch sự a!

Lâu Thành ngừng một chút nói:

- Ta không đi.

- Ơ, ngươi tại sao lại không đi?

Thái tông minh kinh ngạc hỏi.

Lâu Thành không che giấu chuyện này với Thái Tông Minh:

- Ta nghĩ mình đang thầm yêu một người mà lại còn đi hẹn gặp làm quen với các cô gái khác, như vậy không tốt cho lắm.

- Hả?

Thái tông minh sửng sốt một lát mới nói:

- Tiểu Tranh à, đi ra gặp mặt nói chuyện cũng không bắt buộc phải yêu thương gì nhau, mọi người ra chỉ là làm quen nhau như bạn bè, vui chơi giải trí, mở rộng mối quan hệ trong xã hội sau này. Lại nói không ai ép buộc ngươi phải yêu người khác a, ta tuy giao du với nhiều bạn gái khác nhưng vẫn ”thủ thân như ngọc”, mà chuyện ngươi cùng Nghiêm Triết Kha còn chưa hẹn hò đi chơi, khoảng cách làm bạn gái còn có cách xa vạn dặm, chuyện gặp mặt này có tính là gì?

- Được rồi, nếu làm vậy trong lòng ta có chút khó chịu, tóm lại ta không đi.

Lâu Thành quyết đoán nói.

Thái Tông Minh tặc lưỡi một tiếng:

- Tiểu Tranh, ngươi là đồ cổ hủ ta cảm thấy ngươi có thể lập đền thờ trinh tiết a!

- Ngươi nói sao cũng được.

Lâu Thành cúp điện thoại không có đứng dậy, vẫn như cũ ngồi xổm hút thuốc lá, đốm lửa từ tàn thuốc lóe lên trong bóng đêm, mang đến cảm giác yên tĩnh lạ thường.

Khóe miệng của hắn mỉm cười, đối với tâm lý kích động của đám bạn cùng phòng hắn cũng bị ảnh hưởng, mà lại chuyện này tương đối thú vị, nếu như không phải hắn đã thầm thương Nghiêm Triết Kha thì chắc chắn là đã đi theo góp vui rồi.

Đây chính là cuộc sống đại học, mặc dù có nhiều chuyện náo động nhiều việc phải làm quen, nhưng lại thật đẹp thật tràn đầy sức sống tuổi trẻ.

Mà nội đan thì lại một thế giới khác, hư ảo không chân thực nhưng lại tràn đầy hi vọng.

Sau ngày hôm nay, nhân sinh(1) của mình sẽ có biến hóa như thế nào? Trên con đường võ đạo có thể hay không để Nghiêm Triết Kha lau ngưỡng mộ nhìn mình?

(1: Cuộc đời, đời người)

Dập tàn thuốc đi, Lâu Thành ngồi ở thành bồn hoa, một lần nữa lấy điện thoại di động ra, lên QQ, ấn vào ảnh chân dung của Nghiêm Triết Kha.

Trên sân các bạn sinh viên ồn ào trở về phòng ngủ, còn nơi hắn ngồi lại yên tĩnh, tựa như hai cái thế giới hoàn toàn khác biệt.

Ting ting ting, âm thanh thông báo QQ vang lên không ngừng, Lâu Thành nhất thời nhìn không kịp, chỉ thấy trên màn hình đẩy lên tin tức, bản tin dự báo thời tiết, comment của dân mạng, cũng có rất nhiều tin tức của các group QQ nổi tiếng.

Nhưng rất nhanh hắn không để mắt đến những tin tức này, bởi vì phát hiện Nghiêm Triết Kha đã đồng ý kết bạn với hắn.

Bấm vào khung chat, hắn đột nhiên lộ vẻ do dự, nên xưng hô như thế nào đây?

“Trực tiếp gọi Nghiêm Triết Kha thì không lễ phép lắm, nhưng nếu gọi là "Triết Kha" "Tiểu Kha" "Kha Kha", lại quá mức tùy tiện, quan hệ của cả hai thuộc giai đoạn mới quen biết, sợ xưng hô như vậy sẽ cho đối phương nổi da gà cùng giận đỏ mặt, mà xưng hô "Nghiêm đồng học" "Nghiêm Triết Kha đồng học" thì nghe quá lạnh nhạt, có cảm giác không thân thiện.

Gọi "Bạn học cũ" ? Không được, nghe như người đã tốt nghiệp sau hai ba mươi năm gặp lại nhau, không thể dùng cách gọi này được! ”

Suy đi nghĩ lại, do dự một lúc, Lâu Thành cuối cùng quyết định không xưng hô gì hết, dùng biểu tượng là tốt nhất.

Sau khi đăng lên cái icon nhe răng cười lớn, ngắn tay hắn nhanh chóng gõ chat trên điện thoại:

- Thật không tiện, hôm nay đang lúc lễ chào đón tân sinh ta lại có việc phải về sớm, sau đó có chuyện gì cần phải lưu ý không?

Vừa gởi đi tin nhắn, nhịp tim của Lâu Thành không tự chủ tăng nhanh một chút, một phần do chờ mong phần còn lại là lo lắng, thời gian dường như trở nên dài đằng đẵng, đột nhiên một tiếng ting vang lên, ảnh đại diện của Nghiêm Triết Kha từ màu xám chuyển sang màu xanh, trạng thái từ “ẩn” chuyển thành “online”, đến lúc này Lâu Thành mới chú ý tới ảnh đại diện của nàng là hình mèo anime màu xám nhạt mắt to.

- May mắn cho ngươi là có người bạn tốt bụng hiền lành như ta.

Nghiêm Triết Kha gởi kèm theo một icon hình tiểu quỷ dễ thương.

- Phần sau của buổi lễ có nói về lịch tập luyện, vào chín giờ sáng đến mười hai giờ thứ ba, năm, bảy mỗi tuần là buổi giảng dạy võ đạo, nội dung trong tuần giống nhau, chỉ cần tới một lần là được rồi, tùy theo thời gian học mà đến, nếu là tương đối rãnh rỗi thì nên đến cả ba buổi, nghe nhiều thì càng giỏi a (^^).

Sinh viên của cả trường ai cũng có thể tham câu lạc bộ võ đạo, tất cả các ngành từ năm nhất đến năm tư, lịch học chắc chắn không giống nhau, cho nên mỗi mỗi tuần có ba buổi giảng, trong đó còn có một buổi vào cuối tuần, để cho mọi sinh viên đều có thể được tập luyện.

Nhìn thấy Nghiêm Triết Kha trả lời, khóe miệng Lâu Thành không tự chủ cong lên, lộ ra nụ cười, những lo lắng trong lòng đều chuyển thành vui sướng cùng phấn khởi.

Hắn nhanh chóng nhấn bàn phím trên màn hình điện thoại, có ý định hỏi xem Nghiêm Triết Kha sẽ đi tập vào buổi thứ mấy, nhưng nghĩ kỹ lại, cảm thấy quan hệ giữa hai người vẫn chưa đủ thân để hỏi những câu hỏi dạng này, dễ khiến cả hai phải xấu hổ.

Bởi vì chuyện này rất quan trọng, cho nên mỗi một câu nói mỗi một cái biểu cảm hắn cũng phải suy nghĩ nhiều lần rồi mới dám gởi đi.

Lại cân nhắc một lát, Lâu Thành chọn cách hỏi gián tiếp:

- sáng thứ năm ta có lớp “vi phân tích phân” và “tuyến tính đại số”, chỉ có thể tham gia buổi thứ ba hoặc thứ bảy."

Nghiêm Triết Kha trả lời kèm theo một icon cười hihi:

- Ta ba buổi đều có thể tham gia.

- Trùng hợp như vậy? Thứ ba và thứ năm ngươi đều không có tiết hả?

Tay trái Lâu Thành nắm chặt lại, hắn thầm khen bản thân "lanh trí" a! Thông qua chuyện của bản thân dẫn dắt đối phương vào chủ đề của mình, từ đó đạt được thông tin mà hắn muốn biết!

Nghiêm Triết Kha gởi một icon đỏ mặt vò đầu kèm theo lời chat:

- Sư huynh của câu lạc bộ võ đạo từng nói với ta, nên ta cố ý xếp thời khóa biểu để không có tiết vào sáng thứ ba và thứ năm.

Sinh viên đại học Tùng Thành có thể tự đăng ký sắp xếp tiết học(tín chỉ), mỗi một môn học có nhiều giáo viên và có thời gian khác nhau , học sinh có thể dựa vào thời gian của bản thân cũng như cách dạy của mỗi giáo viên mà chọn lớp học, đương nhiên, mỗi lớp học đều có số học sinh giới hạn, những giáo viên nổi tiếng hoặc những lớp có thời gian tương đối thuận lợi cho việc học thường có nhiều người đăng ký, phải tranh thủ đăng ký sớm để vào được những lớp như thế.

Mặt khác, sinh viên còn có đăng ký môn học không phải chuyên ngành của mình hoặc những môn của học kỳ sau , nhưng có thể qua môn hay không thì tùy vào năng lực mỗi người.

Trong phòng Lâu Thành tên “cậu ấm” bản địa Tần Mặc dồn hết các tiết học vào thứ ba, tư, năm cả phòng gọi hắn là “học ba ngày, nghỉ hết bốn”!

Lâu Thành đang muốn trả lời, Nghiêm Triết Kha lại chat thêm:

- Đúng rồi, học kỳ này sẽ có một vị huấn luyện viên mới, nghe đồn rằng hiệu trưởng không hài lòng thành tích mấy năm trước, muốn mượn Lâm Khuyết làm gió đông(2), tìm lại lại uy phong trước kia của câu lạc bộ võ đạo, chúng ta trước kia đã từng vào được trận chung kết của đại học võ đạo hội!

(2: dựa trên chuyện Gia Cát Lượng mượn gió đông để thắng trận xích bích, trong câu này ý nói Lâm Khuyết là nhân tố quan trọng cho thành công của clb)

- Lợi hại như vậy sao? Ta hoàn toàn chưa nghe nói qua a!

Lâu Thành kinh ngạc trả lời, trong lòng cảm thấy khó tin.

- Chuyện này xảy ra nhiều năm trước rồi, nếu ngươi biết thì ngược lại ta là người giật mình a!

Nghiêm Triết Kha trả lời ngay lập tức kèm icon cún con trố mắt.

Lâu Thành lúc này hỏi lại:

- Vậy sao ngươi lại biết được?

- Bí mật!

Nghiêm Triết Kha gởi lên biểu tượng chống nạnh đắc ý, Lâu Thành dường như có thể tưởng tượng ra thái độ này trên gương mặt nàng, tâm tình của hắn càng thêm vui vẻ.

- Ui, ta là người không thể kiềm chế sự tò mò trước bí mật, có cảm giác nôn nao muốn biết, chẳng lẽ ngươi là muốn đêm nay ta ngủ không yên hay sao?

Lâu Thành gởi lên biểu tượng đáng thương, đồng thời vừa sợ hãi vừa thán phục bản thân nhanh như vậy liền trở nên mặt dày vô sỉ, thuận gió đẩy thuyền.

Cái này không lẽ chính là bản năng của đàn ông?

- Ngủ không được thì nên lấy sách ra đọc a!

Nghiêm Triết Kha trả lời kèm thêm cái biểu tượng cười che miệng.

"Ta đã mê muội học tập từ lâu, ngày càng gầy gò, gầy..." Lâu Thành nghĩ một lát, không nên tiếp tục đề tài này, đổi chủ đề hỏi:

- Huấn luyện viên mới là người như thế nào?

- Còn chưa tới mà.

Nghiêm Triết Kha trả lời tiếp:

- Nhưng ta nghe nói là một võ giã dày dặn kinh nghiệm, hiệu trưởng phải dùng nhiều mối quan hệ mới mời được, không như các huấn luyện viên bình thường khác, được ông ấy hướng dẫn chắc chắn sẽ có tiến bộ nhất định trên con đường võ đạo. Như ngươi trước giờ chưa từng luyện võ, dưới hướng dẫn của vị huấn luyện viên mới, không chừng sau bốn năm học có thể lên tới trình độ nghiệp dư tam phẩm trở lên.

“Nghiệp dư tam phẩm trở lên...” Lâu Thành đột nhiên nghĩ đến nội đan trong cơ thể mình, nhưng ngay lập tức tập trung vào trả lời Nghiêm Triết Kha:

- Ngươi thì sao? Ngươi mong muốn đạt được mấy phẩm?

- Ta hả, uhm, trình độ võ đạo ta không hi vọng nhiều, chỉ mong tập luyện được nhiều “tuyệt chiêu”, sau này có thể bảo vệ mình trước kẻ xấu là được!

Nghiêm Triết Kha trả lời, nhưng Lâu Thành lại lờ mờ cảm nhận được nàng đang giấu đi nỗi buồn nào đó.

Là ảo giác của ta hay sao?

- Vì sao lại không hi vọng? Có công mài sắt có ngày nên kim a!

Lâu Thành nghi ngờ hỏi.

- Không nói cho ngươi biết.

Nghiêm Triết Kha trả lời ngắn gọn.

Thật là có vấn đề trong chuyện này, nhưng rõ ràng nàng lại không muốn nói, não Lâu Thành hoạt động hết công suất, phân tích từng li từng tí, cảm thấy như khi hắn học lớp mười hai cũng chưa từng nghiêm túc phân tích như vậy a.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.