Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1506 chữ

-" ngươi rốt cuộc là muốn luyện tập hay là đi tự sát vậy. 2 tay thì đứt lìa, xương thì lộ ra, còn tự đi phế luôn cái màng nhĩ nữa chứ"

- Thiên Thu cũng chỉ im lặng lắng nghe. Sau trận chiến đó, nhờ những vết thương mà vết nứt màu đen trên cơ thể của hắn cũng đã trở nên đậm màu và lan rộng hơn, 1 chút nữa là kính luôn lưng. Đồng nghĩa với chiến lực và nhục thân của hắn cũng đã mạnh hơn. Bây giờ chiến lực của hắn cũng đã chạm tới Niết Bàn trung kỳ.

- Sau khi hồi phục xong thì hắn quay lạy chỗ mà hắn và con hổ đã chiến đấu để thôn phệ cái xác của nó. Nơi đây bây giờ lửa cũng đã ngừng cháy, nhưng vẫn là 1 mảnh hoang tàn mênh mông.

- xác của con hổ sau 1 tháng nhưng vẫn chưa phân hủy, vẫn còn nguyên vẹn từ da tới máu thịt. Hắn cũng không quan tâm tới cái chết của nó, đi đến trước cái xác hắn dơ tay lên, thôi động ma công để thôn phệ nó. Ngay lập tức thì nó từ 1 cái xác còn nguyên vẹn thì biến thành huyết khí bị hắn hấp thụ.

- nhờ việc thôn phệ con ngũ giai yêu thú cũng đã làm cho lượng chân khí trong cơ thể của hắn gia tăng 1 chút .

- trong 7 năm tiếp theo, hắn vẫn như cũ đi khiêu chiến mấy con yêu thú tứ giai khác trong vùng.

- Kết thúc 20 năm luyện tập. Hắn bây giờ cũng đã có thể đánh với Niết Bàn trung kỳ, số yêu thú mà hắn giết được là khoảng 30000 con, trong đó nhất, nhị, tam giai chiếm gần hết, tứ giai tầm vài trăm, ngũ giai thì có con Ma Hổ đó.

- hắn bây giờ cũng khá nhàn nhã, ngồi trên cành cây đọc sách.

-" 20 năm rồi, cũng tới lúc rời khỏi chỗ này"

-" được rồi, về lại Thiên Giác tinh thôi"

-" tiểu tử ngươi vẫn chưa thôi cái vọng tưởng giết Phong Thánh hả?"

-" ngài tưởng ta nói đùa sao"

-" giỡn quài ní. Mà thôi, cũng nên về rồi, ở đây lâu quá ta sắp tự kỷ luôn rồi"

- Thiên Thu cũng ngưng đọc sách, cất vào trong nhẫn trữ vật. Hắn từ trên cây nhảy xuống dưới đất, 1 cái thông đạo được mở ra, hắn đi vào. Hắn xuất hiện ở trên mõm đá có thể nhìn bao quát thành Trần Bình.

- hắn cũng không nói gì mà trực tiếp nhảy xuống, sau vài phút thì cũng sắp rơi xuống đất. Cách mặt đất còn tầm 3 trượng thì hắn thôi động lực lượng không gian để dịch chuyển xuống mặt đất. Chiến Thiên trầm trồ.

-" adu, còn có thể sử dụng như này sao? ngươi thông minh thật đó"

•Thiên Thu thì thầm:" là do ngài quá ngốc thôi"

•Chiến Thiên quát:" tiểu tử ngươi nói gì chứ"

-" không có gì đâu, ngài nghe nhầm rồi"

- hắn không vội đi vào thành mà chạy xung quanh để tìm kiếm người. Hắn chạy cũng được vài tiếng rồi mà vẫn chưa thấy. Sương mù cũng đã bất giác bao phủ xung quanh hắn từ lúc nào.

-" sư phụ..."

-" hả, cái gì?"

-" không có gì, ta bị rơi vào huyễn cảnh rồi"

-" không tồi, giác quan rất tốt. Vậy ngươi sẽ làm gì đây?"

- hắn cũng chẳng đáp lời mà im lặng. Ngồi khụy chân xuống, nhắm mắt lại lắng nghe. Đột nhiên có mấy cái mũi tên bắn về phía của hắn. Tất nhiên là bắn không trúng rồi vì hắn đã dịch chuyển đi ra chỗ khác rồi. Hắn hiển hóa ra cây giáo, khắc lên nó 1 chút ma khí rồi lắng nghe, đợi cho tới lúc mũi tên bắn ra thì phản công.

- 1 khắc sau lại có thêm 3 cái mũi tên bắn thẳng về phía của hắn nhưng chưa kịp tới nơi thì hắn đã phóng cây giáo thẳng về phía mũi tên ở giữ làm cho nó tét ra. Sau khi hắn phóng thì trong sương mù vọng ra 1 la hét, có vẻ là đã trúng rồi. Hắn nhờ ma khí trên cây giáo mà xác định được vị trí của kẻ địch. Hắn ngay lập tức dịch chuyển đến đó.

- hắn thấy 1 tên thổ dân bị cây giáo của hắn đâm xuyên bụng dưới rồi ghim thẳng vào cái gốc cây. Tất nhiên là tên thổ dân đó vẫn còn sống.

- tên đó thấy Thiên Thu bất ngờ dịch chuyển đến trước mặt của hắn thì cũng nói cái ngôn ngữ gì đó.

-" @#$%&&$@$#@&|~~#%|#%$$#&&&&"

-Thiên Thu cũng hiếu kỳ mà kiểm tra ký ức của tên thổ dân này để học ngôn ngữ của bọn thổ dân.

- đang lúc Thiên Thu bóp vào đầu của tên thổ dân thì lại có thêm 3 tên khác lao ra, bắn mũi tên ngăn cản hắn. Nhưng đã rơi vào bẫy của hắn, ngay lập tức có vài sợi dây leo trồi lên trên mặt đất rồi trói buộc 3 tên thổ dân đó lại.

- hắn chưa vội giết mà chầm chậm đọc ký ức của từng tên 1. Bị kiểm tra ký ức, bọn chúng đau đớn gào thét, sau 1 giờ thì bọn chúng cũng tỉnh lại.

• tên thổ dân bị trói:"@&#%@$%@&#&#&%*..."

•tên thổ dân bị ghim:" $%%#&@&$&&..."

- Thiên Thu nghe bọn hắn nói xong thì cũng chẳng có đáp lại mà trực tiếp thôn phệ sống bọn chúng. Hắn phát hiện ra thôn phệ sống giúp hắn có thể giúp cho găn tu luyện Thất Tinh Bắc Đẩu chân công.

-" bọn này nói cái gì vậy?"

-" chỉ là hỏi ta là ai? sao lại tới đây? sao lại tấn công bọn hắn? ta thấy bọn chúng nói nhiều quá nên trực tiếp xử luôn"

-" ngươi học ngôn ngữ kiểu gì mà nhanh vậy?"

-" có thể ngôn ngữ đó quá dễ học hoặc cũng có thể là ta quá thông minh"

-" sì... tự sướng là giỏi"

- hắn cũng không đáp lại mà đi xuyên qua huyễn cảnh.

-"đi đâu vậy?"

-" ta từ trong ký ức của bọn hắn biết được vị trí của bộ lạc"

-" haizzz... ngôi làng này sắp diệt vong rồi"

- nhanh chóng, hắn đã đi tới trước cổng bộ lạc. Lần này hắn không muốn tàn sát xong rồi mới thôn phệ, mà thôn phệ sống để tu luyện linh hồn công pháp nên cũng không mạnh bạo tấn công.

- hắn nhẹ nhàng triệu hồi ra 1 khối cầu lửa nho nhỏ bắn về phía bộ lạc để gây hỗn loạn. Tộc trưởng của bộ lạc này có tu vi Siêu Phàm trung kỳ nên cũng cảm nhận được quả cầu lửa ở ngoài kia. Ngay lập tức, hắn bay ra ngoài để hóa giải.

-"@%#&@$$&%#%#&%#"

- hắn cũng không trả lời mà trực tiếp phóng cầu lửa về phía hắn. Tên tộc trưởng đỡ được nhưng cũng bị thương không nhẹ.

-" @%$&@%#..."

- hắn không nghe tên tộc trưởng nói hết mà đã cầm côn dịch chuyển đến trước mặt hắn rồi tán vào đầu, tất nhiên là hắn vẫn chưa dồn hết thực lực nên tên tộc trưởng chỉ bị đánh bay xuống đất.

- nhưng tên tộc trưởng cũng vậy, hắn cũng chưa sử dụng hết thực lực. Hắn rút kiếm ra rồi bay lên để chiến đấu với Thiên Thu. Thấy hắn bay lên thì Thiên Thu cũng dịch chuyển đến trên lưng của hắn rồi vung côn đánh thật mạnh vào lưng của hắn. Nhân lúc tên tộc trưởng vẫn chưa rơi xuống đất thì Thiên Thu cũng từ côn nhị khúc chuyển sang giáo có 2 đầu nhọn rồi từ trên không phóng giáo xuống bụng của tên đó. Cây giáo đâm xuyên qua bụng của hắn rồi ghim thẳng trên đất.

- tên tộc trưởng rơi xuống đất rồi lại tiếp tục bị đâm từ dưới lên bởi đầu còn lại của mũi giáo. 1 lỗ ngay bụng và 1 lỗ ngay tim. Hắn tộc máu ra rồi chết ngay sau đó. Thiên Thu cũng không ở lại quá lâu, hắn ngay lập tức dịch chuyển lên trên không trung của trung tâm bộ lạc.

- thôi động ma công diện rộng. Ma khí tỏa ra bao phủ khắp bộ lạc rộng 4 dặm. Bọn thổ dân dưới đó bị ma khí ức chế rồi toàn bộ đều biến thành huyết khí rồi bay lên chỗ của hắn rồi cũng thôn phệ tất cả. Hơn 5000 sinh linh cứ thế mà đã bị thôn phệ sống chỉ trong vài phút.

- hắn vẫn đang ở trên không trung. Thâm nhập vào Thất Tinh Bắc Đẩu chân công, hắn thấy sao Diêu Quang đã sáng lên được 1 chút, linh hồn của hắn sắp chạm đến Hoàng cảnh.

Bạn đang đọc Tử Tâm Luyến sáng tác bởi Chienju
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chienju
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.