Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1619 chữ

- hắn chợt nghĩ ra 1 cái kế hoạch. Nghĩ là làm, hắn ngay lập tức dịch chuyển đến đối diện con hổ rồi giải phóng toàn bộ ma khí trong người hắn ra để dọa con hổ. Không ngờ lại có tác dụng, ma khí này vốn là từ Đế giai công pháp mà ra, cho dù có là trạng thái đỉnh cao của con hổ này thì khi đối diện với áp bức từ ma khí thì cũng không đứng dậy nổi.

- cứ tưởng hắn sẽ nhân lúc con hổ đang bị ngạt thở thì hắn sẽ trực tiếp thôn phệ sống nó luôn, ai ngờ hắn lại tha mạng cho con hổ đó, nhưng vẫn để lại 1 tia ma khí lên trên của nó.

- thấy 1 màn này cũng làm Chiến Thiên kinh ngạc. Hắn chiến đấu vô cùng máu lửa, đã đánh là đối thủ phải chết càng nhanh càng tốt, Chiến Thiên hiểu nhất là phong cách chiến đấu này của hắn.

-" sao lại không giết nó?"

- Thiên Thu mặc dù nghe nhưng không đáp lại, sau khi hạ ma khí vào người của con hổ thì hắn lập tức chạy ra thật xa rồi mới thu hồi lượng ma khí đã áp bức con hổ.

- vừa mới thu hồi ma khí xong thì hắn ngã khụy xuống, tuy đang bị trọng thương nhưng hắn vẫn cố lết xác về đến căn cứ để chữa thương. Về đến nơi, máu từ vết thương chảy ra không ngừng, bonus thêm sự cắn trả của lực lượng không gian đã làm cho cơ thể hắn vặn vẹo, méo mó. Nén cơn đau đi, hắn vận dụng Nhất Khí Hóa Kinh Thiên để hồi phục và không cho lực lượng không gian cắn trả nữa.

- 2 canh giờ sau, trọng thương của hắn đã hoàn toàn bình phục. Vết nứt của hắn cũng đã lan 1 chút, đồng nghĩa với việc chiến lực và nhục thân của hắn đã mạnh lên. Chiến Thiên thấy khung cảnh này thì mới nghĩ ra điều gì đó.

-" không phải ngươi định tạm thời tha chết cho nó để lợi dụng nó làm cho ngươi tu luyện ma công đấy nhé"

-" đúng rồi. Ta sẽ lợi dụng nó cho tới khi ta dư sức để giết nó, nhưng mà bây giờ phải chờ cho nó trị thương cái đã. Thật sự là cũng không muốn dùng ma khí để trấn áp nó đâu, chỉ là ta chưa đủ sức để hạ sát nó"

-" ngươi theo chủ nghĩa tư bản hay gì mà thâm vậy"

-"nếu ngài nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi"

•Chiến Thiên nghĩ trong đầu:" bộ ma công này chắc chắn sinh ra là để dành cho hắn rồi. 1 con ác quỷ nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, thật sự quá tàn ác"

- trong suốt 1 tháng chờ con hổ hồi phục thì hắn cũng không làm gì cả. Rảnh thì luyện đan để nâng cao thủ pháp hoặc đi săn yêu thú, nhưng cũng chẳng có săn được con nào hay là đọc sách để giải sầu.

- hắn cuối cùng cũng quyết định phát động tấn công. Hắn đi ra khỏi hang, thôi động ma công để truy tìm dấu vết của con Xích Viêm Ma Hổ đó. Hiện tại thì nó cũng giống Thiên Thu, ở trong 1 cái hang để hồi phục. Mắt trái của nó bây giờ đã hằn lên vết sẹo mà lúc trước được Thiên Thu kỷ niệm cho.

- sắc mặt của nó từ lúc bị đánh lui tới giờ chỉ toàn phẫn nộ, sát khí hừng hực đến mức mà hang của nó bây giờ chỉ toàn là dung nham thay vì đất đá khô kệch.

- hắn biết được vị trí của con hổ thì lập tức chạy về phía đó. Con hổ cảm nhận được khí tức của kẻ đã phế đi con mắt trái của nó thì nó gầm lên đầy phẫn nỗ và sát khí. Lao ra khỏi hang để chiến đấu.

- vừa mới đi ra khỏi hang thì 1 cây kích đã lao thẳng vào mặt của nó. Phản ứng nhanh, nó lấy chân tán vào cây kích, đã làm cho nó bị chệch hướng rồi đâm thẳng vào cửa hang.

- Hiển hóa ra lưỡi hái, hắn sử dụng lực lượng không gian, dịch chuyển đến ngay mặt của nó rồi tung đòn chém ngay đầu của nó. Nhưng bất thành, nó sử dụng hỏa diểm bao quanh người của nó để tạo ra 1 lớp khiên, lưởi hái giờ đây chỉ cách con mắt phải của nó chỉ tầm vài phân.

- tấn công bất thành hắn lại tiếp tục dịch chuyển xuống bụng của nó, tay từ lưỡi hái chuyển sang đao. Đồn lôi linh lực vào, cây đao nổi lên dòng lôi điện màu xanh trắng. Hắn đâm từ dưới lên bụng của nó, lúc này quá bất ngờ, nó đã bị đâm vào bụng rất sâu. Hắn lại dịch chuyển ra chỗ khác.

- nó vừa gầm lên thì ngay lập tức hỏa diễm bùng lên dữ dội, bao phủ khắp toàn thân của nó, máu ở bụng cũng ngưng chảy ra, miệng vết thương cũng lành lại nhanh hơn. Há miệng ra, nó hội tụ hỏa linh lực vào không trung để tạo ra cầu lửa, không phải 1 hay 2 mà là 10 quả cầu lửa. Mấy quả cầu lửa đó đồng thời bay về phía của hắn. Tạo thành 1 vụ nổ vô cùng lớn, tất nhiên là hắn đã bị thương cho dù đã dịch chuyển đi ra chỗ khác.

- Vai và lưng của hắn đã bị cháy khét, từng thớ thịt, bó cơ đều lộ ra bên ngoài, da thịt và cơ ở vai trái của hắn đã bị cháy thành than, còn lưng thì bị cháy nghiêm trọng tới mức xương lộ hết ra ngoài. Máu còn không thể chảy ra do vết thương đã bị cháy khét, không còn kẻ hở cho máu chảy ra nữa.

- hắn đang cảm nhận 1 cảm giác đau đớn khủng khiếp từ sau lưng truyền đến. Nhưng cũng chính nhờ nổi đau đó mà đã thôi thúc bản năng chiến đấu của hắn, làm cho hắn cực kỳ hưng phấn còn hơn hít ma túy.

- cả 2 đang đứng đối diện nhìn nhau. Đột nhiên, cả 2 đồng thời lao tới. Hắn thì cầm đao lao đến, con hổ thì dùng móng vuốt lao đến. Cả 2 như nộ khí xung thiên, sát khí ngút trời.

- trong khu vực 10 dặm mà hắn và con hổ đang chiến đấu ác liệt thì toàn bộ đều bị hỏa diễm bao phủ, biến thành hoang mạc và cả 2 đang là trung tâm của cái hoang mạc đó.

- con hổ cắn đứt 1 cánh phải của hắn rồi nuốt vào trong bụng. Hắn thì chặt đứt 1 chân trước và cắt đi 2 cái lỗ tai của nó, máu của 2 bên đang chảy ra thành dòng. Cả hai lại lao vào chiến đấu, dù là tay trái nhưng hắn cũng xử lý không kém gì tay phải. Bây giờ không còn là luyện tập nữa mà đã biến thành sinh tử chiến.

- lại như những lần tấn công trước, cả hai vẫn chưa định ra sinh tử. Con hổ gầm lên 1 tiếng cực lớn, đối diện với loại sóng xung kích có thể nổ chết người này thì hắn cũng không phòng thủ hay là bịt tai lại mà cố ý để cho nó tấn công âm thanh đến mình.

- âm thanh quá lớn lại 1 lần nữa làm thủng màn nhỉ của hắn, nhưng không sao vì đây là điều mà hắn muốn. Hắn muốn chịu đau đớn để gia tăng hưng phấn và điếc sẽ không bị mất tập trung bởi những tạp âm khác, phong cách chiến đấu này thật sự quá điên rồ!.

- triệu hồi dây leo ra để trói buộc nó lại. Con hổ vừa dùng hỏa điểm bao quanh nó để đốt mấy sợi dây leo vừa dùng móng vuốt để chém. Vẫn theo tiêu chí cũ, nhiều dây leo không trói được nó thì nhiều nhiều dây leo sẽ trói được nó. Lần này hắn chơi lớn, sử dụng nhiều nhiều nhiều dây leo để trói nó lại.

- hắn dịch chuyển đến trước mặt của con hổ, chỉ cánh tầm vài cm. Hắn dồn lôi linh lực vào tay trái rồi đấm cho nó 1 quyền, con hổ thấy vậy thì cũng há miệng ra định cắn đứt cánh tay còn lại của hắn.

- và nó đã trúng kế của Thiên Thu, ngay khoảnh khắc mà hàm trên và hàm dưới của nó chỉ còn khoảng 10 cm thì hắn triệu hồi ra cây kích, hắn cũng thông minh, điều chỉnh tay sao cho cây kích xuất hiện hướng thẳng lên trời. Từ đó mượn lực cắn của con hổ để giết lại nó.

- tuy là vậy thì cánh tay trái của hắn vẫn bị cắn đứt lìa. Con hổ gầm lên 1 tiếng rồi ngã xuống, nó đã thật sự chết đi. Tình trạng của hắn cũng không khá hơn là mấy, 2 tay bị cắn đứt lìa, lưng và vai thì đã không còn bỏng nữa mà là bị cháy khét thành than, cơ và xương đều lộ hết ra bên ngoài, cảnh tượng của hắn và con hổ đều rất kinh dị.

- con hổ chết đi thì hắn cũng ngất đi ngay sau đó. Chiến Thiên cũng hiện ra rồi đem hắn về động để chữa thương. 3 ngày sau, hắn cuối cùng cũng mở mắt ra.

Bạn đang đọc Tử Tâm Luyến sáng tác bởi Chienju
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chienju
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.