Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1931 chữ

-" tiểu tử nhà ngươi thật là 1 người tàn nhẫn mà"

-" yếu tới mức mà thực lực để bảo vệ bản thân, gia đình và đồng bào của mình mà cũng không có thì trách ai bây giờ"

-" hahaha... ngươi còn chẳng giết rồi mới thôn phệ. Đằng này lại đi thôn phệ sống"

-" cảm giác không tồi đâu"

-" linh hồn của ngươi sắp tấn thăng Hoàng cảnh rồi. Cố gắng thôn phệ thêm để mau chóng thăng cấp, ngươi sẽ nâng cao được kỹ năng luyện đan của mình đấy"

-" không quá 1 tháng nữa là ta có thể lên Hoàng cảnh rồi"

-" không lẽ ngươi định tàn sát hết Trần Bình thành hay sao?"

-" hơn thế nữa"

-" ngươi không lẽ định tàn sát hết quỷ tộc của Thiên Giác tinh này hay sao?"

- "dự kiến là vậy"

-" đó là đồng bào của ngươi đấy"

-" đồng bào sao? không hiệu quả đâu. Lý do khác đi"

- Chiến Thiên nghe thấy những lời này thì cũng không nói tiếp mà hắn lúc này ở trong não hải của Thiên Thu đang trầm tư suy nghĩ về lời mà Thiên Thu nói.

- hắn dịch chuyển xuống dưới đất. Rời khỏi bộ lạc mà hắn vừa tàn sát, rồi lại tiếp tục đi tìm người. Đi được vài dặm thì hắn thấy 1 nhóm đàn ông đang tụ tập làm gì đó.

- hắn dịch chuyển lên cành cây rồi ẩn núp để xem tình hình. Ai ngờ đám đàn ông đó đang có ý định hãm hiếp 1 cô gái. Cô nương có nét mặt thanh tú, xinh đẹp, mặc 1 bộ váy lộng lẫy.

- Nhìn thêm chút nữa thì thấy còn có 1 đống xác người nằm la liệt. Chiến Thiên vốn là kẻ háo sắc, nhìn thấy cảnh này thì hắn vội kêu Thiên Thu cứu cô ấy.

-" này, này mau cứu nàng ta đi"

-"sao ta phải cứu chứ, đó là chuyện của cô nương đó chứ không phải của ta"

-" sao tiểu tử ngươi vô tình vậy chứ, cứu người ta có sao đâu"

-"cứu cô nương đó thì ta được cái gì?"

-" ngươi!... thôi được rồi, nàng ta là thiên kim tiểu thư của Ngưng Kim môn"

-"thế có phải là nhanh không"

- mấy tên nam nhân đó đang lần lượt xé y phục của cô ấy ra. Bọn chúng không trực tiếp hãm hiếp mà để cho cô ấy la hét để gia tăng sự kích thích.

-"ahhhh... cút ra, cút ra, các ngươi cút ra cho ta. Nếu không ta sẽ...."

-" sẽ làm sao, hahahaha... tiểu nương tử à, nàng càng la thì sẽ làm cho chúng ta càng hưng phấ..."

- chưa kịp hết câu thì tất cả đã bay đầu. Tất nhiên là nhờ Thiên Thu ở trên cây sử dụng lực lượng không gian để đánh lén rồi, bọn chúng tu vi cũng khá kém, cao nhất chỉ là Siêu phàm đỉnh phong. Hắn cũng chỉ có búng tay 1 cái là tất cả bay đầu.

- cô nương thấy 1 màn kinh dị này thì cũng sợ hãi rồi ngất đi. Sau khi tỉnh dậy thì thấy trời đã tối, bên cạnh chính là đống lửa sưởi ấm, bản thân còn được choàng lên 1 tấm khăn để che thân.

-"ưhhh...t...ta đang ở đâu đây?"

-" cô nương dậy rồi à"

-"là tiền bối đã cứu ta à"

-" ừ, ta thấy cô bị đám cường tặc hãm hiếp nên ra tay cứu cô. Còn nữa, đừng gọi ta là tiền bối, ta mới 74 tuổi thôi"

-"thì ra còn nhỏ tuổi hơn ta, vậy cứ gọi tiên sinh đi"

-"vậy cũng được"

-"xin tự giới thiệu. Ta là Ngưng Nhu, con gái của môn chủ Ngưng Kim môn"

-"vậy tại sao Ngưng cô nương lại đến đây"

-" ta muốn nhân ngày sinh thần của phụ thân mà bí mật muốn đi hái 1 cây huyết linh chi để luyện đan cho phụ thân, ai ngờ đang lúc tìm kiếm thì bị bọn chúng tấn công bất ngờ. Mấy hộ vệ của ta dẫn đi cũng không địch lại nên mới thành ra chuyện lúc nãy"

-" ừm, Ngưng cô nương có tấm lòng hiếu thảo, tại hạ rất cảm động đấy, nhưng mà cô nương vẫn nên nhờ mấy trưởng lão đi cùng để an toàn"

-" cũng không còn sớm nữa đâu. Ngưng cô nương mau đi ngủ đi, sáng mai còn trở về, tránh làm cho môn chủ lo lắng"

-" ừm"

- Thiên Thu cũng đi ra chỗ khác rồi đọc sách. Ngưng Nhu cũng đi đến gốc cây rồi tựa lưng xuống để ngủ, nhưng lúc này cô ấy chỉ toàn nghĩ về Thiên Thu, đại loại như " tiên sinh thật tốt"; " tiên sinh thật lịch sự"; " không biết khuôn mặt của tiên sinh trông như thế nào?";...

- nhưng không ngờ là tất cả mọi chuyện đều nằm trong đầu của hắn. Đây chính là bước đầu để thực thi kế hoạch.

-" ngươi cũng khá tốt đấy, trước đây chưa thấy ngươi bày ra biểu cảm như này"

- tới sáng hôm sau.

•Ngưng Nhu:" *ngáp dài ~~~"

-" Ngưng cô nương dậy rồi à?"

-" vâng"

-" ta có nương chút thịt, cô nương có muốn ăn không?"

-" không, ta chưa đói"

- vừa mới dứt lời thì bụng của Ngưng Nhu phát ra âm thanh, biểu thị là đã đói rồi. Việc này khiến Ngưng Nhu đỏ mặt, ngại ngùng.

-" v...vậy, tiên sinh cho ta 1 chút nhé"

-" được thôi"

- Thiên Thu lấy ra 1 xiên thịt đùi đã được nướng chính lên rồi đưa cho cô ấy. Ăn uống no nê rồi thì cô ấy cũng cất lời.

-"tiên sinh không đói sao?"

-"ta đã ăn rồi"

-" vậy à"

-" cô nương cũng nhân lúc trời sáng rồi đi về Ngưng Kim môn đi"

-"à...thì, tiên sinh có thể đi về với ta không. Ta muốn báo đáp cho tiên sinh"

-"tại hạ giúp người không phải vì tiền tài, nếu ta đã giúp cô thì sẽ giúp cho trót nhưng ta sẽ không nhận thưởng đâu nhé."

-" vẫn mong tiên sinh cho ta báo đáp ân cứu mạng"

- hắn giả vờ bất ngờ trước sụ thành khẩn của Ngưng Ngu và đồng ý.

- Chiến Thiên thấy cảnh này thì cũng ôm bụng cười. "hahhaha... tiêu tử nhà ngươi có khiếu làm diễn viên lắm đấy, hahahha...".

- hắn cũng đéo care và không nói gì cả.

-" thôi được rồi, coi như là giúp cô và giúp ta vậy"

-" đa tạ tiên sinh"

- Thiên Thu cùng Ngưng Nhu đi ra khỏi khu rừng

- đi tầm 3 ngày thì cuối cùng cũng đến địa phận của Ngưng Kim môn, cô ấy là người ở đây nên cũng nhanh chóng nhận ra nơi này.

-" sắp đến Ngưng Kim môn rồi th..."

- chưa kịp dứt câu thì đầu của cô đã nát như tương. Thì ra đó là do hắn dùng côn nhị khúc tán vào đầu của cô.

- sau khi thôn phệ xong Ngưng Nhu thì hắn cũng bắt đầu tiến về phía của Ngưng Kim môn.

- phía trước chính là cổng chào, có hơn chục tên đệ tử ở đó canh gác. Bọn chúng thấy tt đang từ phía xa đi tới thì cũng cảnh giác

- " người ở ph...". Chưa kịp dứt câu thì đầu của hắn đã ăn thẳng 1 cây côn nhị khúc. Vừa nãy hắn chỉ ở phía xa mà giết tên đệ tử đó.

- mấy tên còn lại thấy đồng môn bị giết thì chuẩn bị rút kiếm ra khỏi bao. Nào ngờ, kiếm rút ra còn chưa hết thì hắn đã dịch chuyển đến chỗ của bọn chúng rồi dùng lưỡi hái chém 1 vòng. Đầu bọn chúng đứt lìa, hắn cũng không dừng lại mà tiếp tục đi. Mới cất được 2 bước thì đám xác chết đó đã biến thành huyết khí rồi bay vào cơ thể hắn.

- tiếp tục đi sâu vào trong. Hắn thấy tên nào thì chém đầu tên đó, vừa giết ở bên này thì hắn đã dịch chuyển qua phía bên kia giết tiếp. Giết nhiều tới mức mà khắp nơi đều biến thành huyết khí.

- tiếp tục đi. Sau 1 lúc thì cũng có 1 tên trưởng lão hiện thân. Mấy tên đệ tử đang chạy trốn nhìn thấy bóng dáng của tên trưởng lão đó thì mừng rỡ hét lên.

- " là, là Ngưu tr..." còn chưa nói xong thì đầu hắn đã lìa khỏi cổ. Tên đó đó thấy vậy thì giận dữ quát.

-" ngươi là ai, sao lại tự ý x..." và lại như cũ. Hắn dịch chuyển đến trước mặt của tên Ngưu trưởng lão đó rồi dùng côn để "xay sinh tố dâu".

- hành động này của hắn đã làm kinh động đến lão tổ đang bế quan của Ngưng Kim môn.

- Hắn đang đi thì có 1 lão già tu vi Động Thiên ngáng đường hắn. Lão ta không hỏi chuyện mà trực tiếp tấn công.

-" Địa Giai đấu kỹ, Trục Lân Kiếm Vân". Sau lưng của lão hiện lên hư ảnh 1 con kỳ lân này xanh, lão chỉa kiếm về phía của hắn. Ngay lập tức, con kỳ lân xông về phía của hắn.

- nãy giờ hắn vẫn đang đi từ từ, không hề dừng lại cho dù thấy tên lão tổ đang sử dụng đấu kỹ. Khi nó sắp lao tới chỗ của hắn thì dịch chuyển đến kế bên của lão. Triệu hồi ra 1 con dao, hắn ngay lập tức đâm con dao vào đầu của lão.

- tuy bất ngờ trước sự dịch chuyển của hắn nhưng lão kịp thời lấy thanh kiếm chắn ngay đầu rồi nhanh chóng bay lên.

- " toàn bộ tông môn ngay lập tức nghênh địch, tông môn ta đang đối mặt với đại họa diệt môn.....". Giọng của lão truyền đi khắp nơi trong Ngưng Kim môn, làm cho tất cả nghe được cảnh báo.

- Tên trưởng môn nghe được thì cũng huy động tất cả nội tình của tông môn.

- Lúc này, trên bầu trời hiện lên 1 cái kết giới bao phủ Ngưng Kim môn. Tên trưởng môn Ngưng Nham cùng với tất cả các đệ tử cùng với toàn bộ trưởng lão đã bay đến nơi. Bọn chúng trực tiếp lao vào tham chiến. Tình hình lúc này đang là 1 chọi hơn 100.

•Ngưng Nham:" ngươi là ai, sao lại tấn công Ngưng Kim môn"

- hắn không đáp lại là phóng cây kích đi với lôi linh lực. Tuy là trưởng môn nhưng tu vi của hắn cũng chỉ là Siêu phàm trung kỳ thôi, quá yếu để đỡ được cây kích này của hắn. Mấy tên trưởng lão khác cũng lao tới giúp đỡ.

- tên lão tổ không giúp bọn hắn mà nhân cơ hội đi đánh lén. Lão cầm kiếm từ trên trời bay xuống. Hắn ớ dưới đất đợi lão gần bay tới rồi dịch chuyển lên chỗ của đám chưởng môn đó. Hắn vung quyền đấm vào đầu của Ngưng Nham, định "xay sinh tố dâu" hắn nhưng không ngờ là Ngưng Nham đã kéo 1 tên đệ tử ra đỡ thay. Kết quả là double headshots, hắn đấm nát đầu của tên đệ tử rồi nhưng do dư chấn mạnh quá nên cũng làm cho tên chưởng môn bay đầu luôn.

Bạn đang đọc Tử Tâm Luyến sáng tác bởi Chienju
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chienju
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.