Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1492 chữ

Từ lão hiện tại đã nằm im trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, tư thế đã tiến vào thư giản trạng thái.

Vù !

Lúc này một cổ băng lạnh chi khí ầm vang lan tỏa bốn phía xung quang, mà hàn khí này chính là từ chổ Thiên Tích phát ra.

Cảm nhận đến lạnh băng khí tức, đám người không khỏi rét run, nhiệt chung quanh giảm xuống chí ít còn khoảng 2 - 3 độ C.

Đinh lão cùng đám người ánh mắt kinh dị nhìn Thiên Tích tựa như nhìn quái vật, Đinh lão nói :"tiểu quái vật ngươi còn có thể phóng thích băng hệ ma pháp, cái này nhiệt độ chí ít đã đạt trung giai pháp sư đi."

Mộc lão khuôn mặt biểu tình nói :" quả thật đúng là tiểu quái vật, không những có đỉnh phong chiến sư cấp độ thân thể còn kiêm cả trung giai ma pháp sư."

"Đúng là hậu sinh khả úy ! Thiên tư ngút trời !"

Thiên Tích không biểu lộ gì, hoàn toàn điềm tỉnh, tay phải cầm hộp ngân châm hất tung lên trời.

Hưu !

Nhanh chống, từ trong cơ thể hắn trúc cơ linh lực phóng thích, đem toàn bộ 27 đầu ngân châm toàn bộ chưởng khống lơ lửng trên không trung.

Đám người nhìn thấy tràng cảnh liền trợn mắt, há hốc mồm liên tục nghị luận.

Nhưng Thiên Tích không mảnh mai để ý, hai tay hắn liên tục kết ra quỷ di thủ ấn, linh lực dần dần băng hóa phủ lên ngân châm đang lơ lửng trên không trung.

Ánh mắt hắn đảo qua lại liên tục trên người Từ lão, có chút khó coi, bổng cai giọng :"Đinh lão, phiền ngài thoát đi y phục của Từ lão."

Đang chăm chú nhìn thì bị gọi làm cho giật mình, gấp rút đi lại, nói :"được, ta hiểu!"

Xoạt !

Y phục trên người Từ lão nhanh chống được thoát ra, để lộ cơ thể khô cằn gầy gò, phần ngực còn bị hóp vào lỗ sâu.

Thiên Tích phất tay một cái đem linh lực bao phủ Từ lão, hàn khí chi lực nhanh chóng đem cơ thể già yếu ấy làm lạnh.

Lại phất tay thêm phát nữa, trúc cơ linh khí bao trùm lên khống chế cơ thể.

Hưu !

Thiên Tích dường như đã xác đinh rõ ràng, tay phải hạ xuống 12 đầu ngân châm hạ xuống. Chuẩn xác vào 7 huyệt vị trên ngực cùng 5 huyệt trên đầu, Từ lão thân thể bổng nhiên run lên.

"Mộc lão, Trịnh lão đem Từ lão đỡ lên, phục dụng Lam đơn."

"Tốt đã rõ!"

Hai người nhanh chống thúc Từ lão ngồi dậy, đem Lam sắc đơn dược nhét vào miệng lão.

Thiên Tích trầm tĩnh nói :"tiếp theo mới là công đoạn khó khăn."

Tay phải giơ lên tiếp tục thao túng ngân châm hạ xuống.

Hưu !

8 đầu ngân châm theo phần bụng đến xuống dưới bắp chân, 2 bên trái phải mỗi bên bốn châm, hàn khí từ ngân châm bạo phát.

Thiên Tích linh lực thúc dục hàn khí mạnh mẽ bạo phát, miệng nhỏ giọng nói :"nhị thập đô thiên phong mạch trận!"

Giọng gấp gắp nói :"nhanh cho phục dụng Xích, Chanh, Hoàng sắc đan dược."

Ba cái lão cảm nhận tình hình hiện tại không chút chần chừ theo thứ tự mà nhét đan vào miệng.

Đan dược vào miệng dược lực lan tỏa, chạy khắp trên dưới kinh mạch.

Lúc này, phía ngoài cơ thể Từ lão biểu hiện đặc sắc.

Trên cơ thể Từ lão hiện lên ba màu lưu quang, chạy khắp cơ thể, cứ như đèn màu nhắp nháy.

Thiên Tích đem linh lực hóa thành hàn khí phong tỏa những chổ phát ra ánh sáng.

Lúc này dị thường liền xuống hiện, một thứ gì đó dài dẹp đang liên tục công phá mạch vị trên ống chân trái của Từ lão.

Nhìn thấy Thiên Tích nhếch miệng cười :"hóa ra là ở chổ này!"

Hưu !

7 đầu ngân châm còn lại, lúc này từ trên cao hạ xuống ấn vào từ bắp đùi đến mu bàn chân của chân trái.

Thiên Tích miệng lảm bẩm :"thất tinh tỏa !"

Sau đó lại hét lớn :"Chàm, Lục nhanh!"

Đan dược nhanh chống đưa vào, một cổ kinh khủng dược lực nhanh chống tấn công đến phần ống chân trái.

Dài dẹp sinh vật lúc này thụ đến dược lực công kích, cùng hàn khí ngân châm phong tỏa, dừng như bất động lộ lên phía trên bề mặt ống chân.

Tay trái động một cái dao nhỏ nhanh chống thu đến tay, linh lực phủ lên dao nhỏ.

Xẹt !

Một phát rạch nhẹ lên trên ống chân trái Từ lão, một đường rãnh máu được khai mở.

Trịnh lão quỷ nhanh chống đem thau đồng đưa lại chổ ống chân.

Tạch tạch !

Máu từ ống chân chảy ra, một cổ mùi hôi tanh nồng bộc phát, làm cho người khác cực kỳ khó chịu.

Từ trong ống chân chảy ra không phải huyết hồng mà là một chất lỏng đen sánh, tanh hôi, đi ra theo sau đó còn có một đầu hình thù quái lạ sinh vật.

Đầu này nhìn như một đầu sâu lông, đen kính có lông tua khắp chiều dài cơ thể, hơn nữa có quỷ dị phù văn được ấn lên trên cơ thể.

Dị trùng vừa ra, Thiên Tích không lập tức đống lại vết thương mà để nó tiếp tục chảy ra, hơn nữa thao túng lấy Tử sắc đan dược ném vào miệng từ lão.

Đan dược đi vào lần nữa một thứ dược lực đại bùng phát, chổ vết thương bị rạch phá kia máu chảy càn lúc càng nhiều. Hơn nữa hoàn toàn là màu đen huyết dịch, mùi so với lúc trước còn khủng hơn không ít.

Mãi qua một hồi sau, máu đen không còn chảy ra mà thay vào đó là hồng sắc huyết dịch. Thiên Tích lập tức hàn băng chi lực thực thể hình thái, cấp tốc đóng băng một nữa ống chân Từ lão.

Tất cả mọi thứ lúc này đã hoàn tất, Từ lão vẫn như trước ngồi im mà dưỡng thần. Không có chút gì gọi là tỉnh lại.

Trong thau đồng lúc này, đen hôi chất dịch chiếm gần 7 thành, bên trong còn có một con dị trùng đang liên ngọ ngoạy.

Tam lão chau đầu vào nhìn thau đồng bên trong đen hôi huyết dịch cùng dị trùng liên tục cảm thán.

Mộc lão nói :"mô phật hóa ra do con trùng nhỏ này mà hại huynh đệ ta hơn hai mươi năm nay, tu vi xuống dốc, sức sống khô kiệt a."

Đinh lão nói :"tiểu quái vật, ngươi có biết này là loại gì trùng sao?"

Thiên Tích đang ngồi thả lỏng cơ thể, sau một trận phóng thích ra lượng lớn linh lực, hắn mệt mỏi nói :"cái này gọi là thâm uyên ma trùng, sống ở những chổ tối tăm dơ bẩn, sống chủ yếu là nhờ tinh huyết của các sinh linh khác, một khi đã tiếng vào nội thể sinh linh khác khó để lấy ra, trừ khi vật ký sinh chết, thì rất ít cách có thể đem ra được."

Ba người nghe xong biểu lộ kinh dị chi sắc, Trịnh lão quỷ hướng Thiên Tích nói :"phương pháp mà ngươi dùng là một trong số ít cách đó, nó gọi là gì, có thể không dậy ta một phen."

Thiên Tích ảm đạm chi sắc, đứng dậy nói :"cách mà ta sử dụng gọi là phong mạch, dùng hai loại thủ pháp châm cứu dẫn linh lực xúc tác thể mạch. Tuy nhiên có thời gian ta sẽ chỉ cho Trịnh lão một phen, còn giờ ta có việc nên xin khiếu!"

Hắn nhanh chân bước ra khỏi cửa, chỉ để lại một mảnh giấy nói :"cái này là phương thuốc dùng cho Từ lão, đợi hắn tỉnh ba người theo đúng chỉ dẫn cho hắn uống thuốc, không lâu sẽ khỏi. Còn về con dị trùng này thì ta sẽ lấy đi."

Nói xong, Thiên Tích vô tung vô ảnh biến mất.

Từ lão lúc này đã tỉnh lại, mặt tươi tắn hơn hẳn cười nói :"quả là tiểu tử thú vị, không những thiên phú yêu nghiệt, còn kiêm tu thân thể lẫn ma pháp, hơn nữa y thuật tạo nghệ cũng rất cao a!"

Tam lão thấy Từ lão ngồi dậy nói, cũng lộ ra vui vẻ chi sắc nói :"lão Từ xem ra ngươi nhặt được một cái bảo bối rồi a!"

"Ha ha ha ..."

--------------------

Hoàn thành việc chữa bệnh lấy tín nhiệm, tiếp theo là nhập học, mấy đh nhớ đoán xem nhé!

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà

Truyện Tu Chân Tại Ma Pháp Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.