Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

Thiên Tích nhảy lên gây kinh ngạc cho người thư ký cùng lão tài xế, một bật phi thiên trùng kích trên 300 mét độ cao.

Ầm !

Hắn đáp xuống nền đất của hậu viện biệt thự, một cổ dư uy lan tràng ra bốn phía, trúc cơ sơ kỳ tu sĩ khí tức tựa như có thể sánh ngang chiến sư đỉnh phong.

Bốp bốp !

Một tiếng vỗ tay thanh thúy nổi lên, lúc này chỉ thấy đằng xa bốn cái lão giả từ từ bước lại, bốn cái này chính là bốn huynh đệ Từ Lão.

Từ lão bước lại trên mặt lộ ra nụ cười niềm nở nói :"tiểu tử thật là để cho lão già như ta rửa mắt a, không gặp hơn 2 tháng từ ngũ phẩm chiến sĩ đột phá đỉnh phong chiến sư.

Tiền lai hậu cổ vô chi giả a."

Thiên Tích không phải bởi vì được Từ lão khen vài câu mà tự kêu, sắc mặt điềm tĩnh nói :" đa tạ Từ lão quá khen, chẳng qua chỉ là vận khí tốt một chút nên đột phá!"

"Vận khí của ngươi đúng là tốt thật!" Lúc này ma đạo đại phu Trinh Bảo Kim gương mặt âm hiểm nhìn hắn cười nói :"có rãnh hay không để ta khám phá bên trong cơ thể ngươi?"

Nhìn thấy Bảo Kim cử chỉ Thiên Tích lạnh cả sống lưng, ánh mắt cùng cử chỉ này làm hắn nhớ lại lúc trước tại Sơ Nguyên thần vực, kẻ xâm lăng Aspen.

"Đa..."

Thiên Tích muốn nói điều gì đó, nhưng ngay lập tức bị độc nhãn xà hoàng Đinh Bất Phục ngăn lại nói :"lão quỷ ngươi được rồi đó, tiểu quái vật này không phải đồ chơi của ngươi."

Nói xong hắn lại nhìn Thiên Tích mà lãnh đạm nói :"tiểu quái vật, có muốn hay không tham gia vào Huyết Xà chiến đội của ta, vào đó ta sẽ cho ngươi những đãi ngộ tốt nhất !"

"Không, tiểu tử ngươi vào Y Ma chiến đội của ta, ta sẽ đem cơ thể ngươi chế tạo thành vô địch..."

"Tiểu huynh đệ đừng nghe hai tên này, ngươi vào Cuồng Sát chiến đội của lão, lão chắc chắn sẽ đem ngươi đứng lên đỉnh cao của tất cả."

"Đỉnh cái đầu ngươi, tiểu quái vật này là ta muốn định rồi..."

"Muốn muốn, phải thử xem huynh có bản lĩnh hay không đã..."

Bốn người cứ như trẻ con, vì tranh giành một thứ gì đó lại lao đầu vào đánh nhau phân cao thấp. Thật là mất mặt vì là một kẻ đứng trên nhân loại chiến hoàng cường giả.

Từ Lão lúc này nhìn thấy ba cái huynh đệ tranh đấu cải vã, sắc mặt tối đen, thét :"các ngươi có thôi ngay đi không, tiểu tử này là do ta tìm thấy, hắn cũng đồng ý khi đủ 18 tuổi thì sẽ gia nhập Thao Thiết chiến đội của ta."

"Thật?"

"Hắn nói hắn sẽ gia nhập chiến đội của huynh?"

"Không tin các ngươi hỏi hắn là rõ, chuyện này là bản thân hắn định không phải ta?"

Nghe được Từ lão lời nói, ba người ánh mắt có chút sáng nhìn Thiên Tích nói :

"Chuyện này là thật sao tiểu tử?"

"Ngươi định khi đủ 18 tuổi thì vài đội của lão già ham ăn kia ?"

"Ngươi có nên suy nghĩ chút không? Vào chiến đội của ta đi!"

. . .

Đối mặt với ba lão quái vật tra hỏi, Thiên Tích vẫn lãnh đạm đứng đó nói :"đa tạ mấy vị đã quan tâm, nhưng ta hiện tại chưa nghĩ đến chuyện đó, ta hiện tại tới đây là chữa bệnh cho Từ lão a."

"Đúng ha!" Từ lão bổng thán một tiếng, nói :"nãy giờ lo nhìn ba tên chết tiệt kia mà quên mất, nếu ngươi không nhắc chắc ta thật sự quên ngươi tới đây vì chuyện gì rồi."

Hai người đối thoại, ba người nghe. Trinh Bảo Kim nghe xong, có chút kinh ngạc nói :"tiểu tử ngươi còn biết cả y thuật?"

Thiên Tích gãi gãi đầu, tươi cười nói :"ta chỉ hiểu sơ da lông mà thôi, nhưng nó lại đủ trị bệnh cho Từ lão."

"Tốt!" Đinh Bất Phục đứng ra, miệng nhếch lên cái nói :"không làm tốn thời gian của ngươi nữa nhanh vào nhà chữa đi, ta cũng muốn xem y thuật của tiểu quái vật ngươi ra sao."

Thế rồi cả năm người nhanh chống vào nhà, tiên hành điều trị bệnh cho Từ Thế Tôn.

. . .

Tại phòng khách lúc này.

Từ lão ngồi tại trên chiếc ghế sofa xịn sò xa hoa, khuôn mặt trầm tĩnh nhìn Thiên Tích.

Xoạt !

Thiên Tích lúc này, từ bên trong trữ vật giới lấy ra một cái hộp nhỏ hình chữ nhật có diện tích 20cm.

Nhìn thấy Thiên Tích sử dụng trữ vật giới một màn, ba người huynh đệ của Từ lão ngạc nhiên, Lưu Kỷ Mộc nói :"Ma tinh trữ vật giới, lão ca ngươi đúng là biết cách dùng đồ dụ người quá a!"

Từ lão bình thản đáp :"không phải là ta dụ người, mà là lúc đó hắn nói nhà hắn nghèo khó, nên ta muốn cho hắn tiền mà cảm thấy không tiện nên ta đưa cái đó."

"Tốt một cái không tiện." Lưu Kỷ Mộc cười hì hì nói :"chung quy vẫn là dụ người."

Từ lão sắc mặt bất đắc dỉ nói :"hừ, ta không nói với ngươi nữa."

Hiện tại Thiên Tích đang ngồi bắt mạch cho từ lão, sắc mặt âm trầm. Sau đó, hắn thu tay lại sắc mặt không đổi nói :"nó đã xâm nhập bên trong nhiều năm, sợ nếu để thêm một hai năm nữa, không những không thể trị mà còn bị nó rút chết."

"Cái gì ?" Nghe được Thiên Tích nói bốn người kinh hãi.

Từ lão sắc mặt vẫn điềm tỉnh phần nào nói :"nếu ngươi đã đến đây chắc hẳng là có cách chữa đi?"

"Cách thì có!" Thiên Tích đạm mạt nói :"nhưng tỷ lệ lấy ra thứ đồ vật hắc ám kia chỉ có 6 phần, nếu như lấy ra thành công thì có 3 phần đem tiềm chất bộc phát, để Từ lão lập tức khôi phục về thời kỳ toàn thịnh."

Bốn người mừng rỡ, nhất là Thế Tôn, hắn bị ma trùng quấy phá ký sinh nhiều năm, tu vi mà do đó không những bị trì trệ mà còn bị kéo lùi. Hắn thật sự sống rất đau khổ, đường đường là chiến hoàng người người tôn sùng mà chỉ có được lớp vỏ.

Hắn cực kỳ muốn trở về lại thời huy hoàng trước đây, 6 phần thành công đã là rất cao rồi, còn hơn không có phần nào. Cho nên nghe được hắn liền lộ vẻ kinh hỉ, còn về 3 phần bộc phát tiềm năng thì hắn cũng không cưỡng cầu, chỉ cần khôi phục hắn từ từ bồi dưỡng lại chắc chắn sẽ khôi phục như trước.

Từ lão nói :"tốt, 6 phần là đã rất lớn rồi, ngươi mau làm đi."

"Nhưng trước khi tiến hành đem hắc âm đồ vật lấy ra, ta cần 27 cây kim châm, một con dao nhỏ, một cái thau đồng,..." Thiên Tích một hơi liệt kê ra những món đồ vật cần.

"Tốt! Ta sẽ đi lấy ngay." Mộc lão nghe rõ thân hình to lớn, cùng với cái đầu trọc nhanh chống chạy đi tìm kiếm.

. . .

Một lát sau.

Rất nhanh đồ vật điều được đưa đến trước mặt Thiên Tích.

Hắn nhìn đồ vật cười, tay mở ra hộp đồ mà lúc nãy đem đến.

Một cổ dược liệu từ bên trong bay ra ngoài, thoang thoảng hương thơm làm cho cơ thể vô cùng thoải mái.

Cứ như đang chu du giữa chốn tiên cảnh.

"E hèm!" Thiên Tích ứng một tiếng làm cho người trong cả căn nhà tỉnh lại, tay cầm hộp kim châm tỷ mỉ kiểm tra nói :"cái trong hộp mà ta đem tới chính là thuốc để trị bệnh cho Từ lão, gọi là Thất Thải đan.

Trong lúc ta điều trị trên, ba lão nghe được ta gọi lên màu sắc nào thì đem viên đan màu đó nhét vào miệng Từ lão hộ ta."

Thất Thải đan là Huyền phẩm cao giai đan dược, mỗi một viên điều có một công dụng nhất định, chuyên dùng để khôi phục cùng kích phát nội thể khí lực cùng tiềm chất...

Nhìn thấy ngào ngạt mùi hương đan dược, ba lão không khỏi nhỏ dãi gật đầu.

Thiên Tích cũng không quan tâm ba người lắm nhanh chống quay sang Từ lão nói :"trong quá trình điều trị có chút thống khổ, mong ngài chuẩn bị tâm lý, ta sẽ nhanh chống bắt đầu."

Từ lão không nói gì chỉ nằm thẳng người trên bộ sofa hai mắt dưỡng thần, hắn dù sao cũng là một chiến hoàng cuồng chiến, đau khổ nguy hiểm gì mà chưa trải qua, chỉ là một trận điều trị thôi mà.

---------

Ta đã comeback trở lại, mấy đạo hữu nhanh chống trở lại ủng hộ ta a. (^_^)/

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.