Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm tư của mỗi phía

Phiên bản Dịch · 2028 chữ

Đương nhiên Tần Tông Nguyên cũng nghi ngờ thân phận chân thật của đối phương, nhưng hắn không có nóng nảy, hắn đang chờ đến khi thoát khỏi trận pháp này đã. Đến lúc đó hắn đương nhiên sẽ nhận ra được thân phận thật sự của bọn họ rồi xử lý sau cũng chưa muộn. Hắn tin rằng dựa vào võ công của bản thân, hắn có thể giải quyết được nếu ba người đối phương muốn làm loạn, nên không quan tâm đến điều đó.

Cho nên khi ba người kia không nói chuyện về Thiên Địa Hội nữa, thì Tần Tông Nguyên cũng phối hợp không nói gì về vấn đề này, bởi vì hắn không muốn tiết lộ quá nhiều thông tin của Thiên Địa Hội. Nếu đã không nói chuyện về Thiên Địa Hội nữa, thì đám người cũng chỉ nói chuyện trời đất với nhau mà thôi.

Ba người Thiên Địa Hội đi ở phía trước, thỉnh thoảng cũng trò chuyện với nhau bằng ánh măt, thử hỏi xem người kia đã nghĩ ra được là thần thánh phương nào đang đi ở phía sau lưng bọn họ. Nhưng vì không được thảo thuận bằng miệng với nhau, hơn nữa bọn họ còn phải duy trì mối quan hệ hòa thuận với hắn, nên ba người cũng nghĩ ra vài đề tài vớ vẩn để trò chuyện, khiến cho đoạn đường bớt tẻ nhạt hơn, và mối quan hệ giữa hai bên bớt căng thẳng.

Ba người Thiên Địa Hội rất muốn nói chuyện thẳng thắn với Tần Tông Nguyên, nhưng tiếc là bọn họ không tìm ra được cách nói chuyện nào cho phù hợp hết. Nhưng nếu để giải quyết bằng sức mạnh, thì bọn họ tự nhận rằng cả ba người sẽ không thể nào là đối thủ của Tần Tông Nguyên được.

Đối với viêc ba người này tìm chuyện để nói cho không khí bớt căng thẳng, thì Tần Tông Nguyên cũng chỉ nói cho có vậy thôi, nhưng có một vài vấn đề mà hắn biết, một vài chuyện mà hắn đã nghe bạn bè của hắn kể qua rồi, chỉ là thời gian, địa điểm và nhân vật đều khác biệt. Hắn cũng nhìn ra được là ba người này đang cố gắng duy trì mối quan hệ vui vẻ cho nên mới nói đến mấy chuyện như thế này thôi, cũng hơi cực cho cả ba người. Cho nên hắn cũng ủng hộ một chúc cho gọi là hắn có tham gia vậy thôi, đến khúc nào nên cười thì hắn cười, khúc nào cần khen thì hắn lại khen...

Thế nhưng khi bọn họ càng ngày đi đến càng gần chân núi thì trong lòng Tần Tông Nguyên càng hoảng hốt. Đến hiện tại mà hắn vẫn chưa thể nào tìm thấy được dấu hiệu nào cho thấy hắn đã đi đến biên giới của huyễn trận. Mà hiện tại ở trước mắt của hắn lại mà một vùng đồng bằng rộng lớn. Điều khiến cho hắn kinh ngạc là vốn dĩ có một trang viên nằm cách chân núi khoảng 1 km, nhưng hiện tại đã không thấy đâu nữa. Việc đến hiện giờ mà hắn cũng không nhìn thấy được biên giới của huyễn trận ở đâu, và cũng không biết nó kéo dài đến đâu, khiến cho người có võ công cao cường như Tần Tông Nguyên cũng bắt đầu cảm thấy buồn bực.

Tần Tông Nguyên cũng hỏi ba người kia về tên của chỗ này, và tên của nó đúng với vị trí trang viên người bạn của hắn. Nhưng mà khung cảnh trước mắt lại khác xa so với những gì hắn chứng kiến lúc sáng, còn ba người Thiên Địa Hội thì lại thề thốt rằng đây chính là hoàn cảnh mà bọn họ quen thuộc, không hề thay đổi gì cả.

Chờ khi bốn người bọn hắn đi đến đồng bằng, thì người qua lại cũng nhiều lên. Tần Tông Nguyên cũng thử hỏi một vài người đi đường xem sao, và đáp án hắn nhận được cũng chả khác ba người Thiên Địa Hội là bao nhiêu, điều này khiến cho hắn không thể nào cãi lại được ba người kia nữa. Hắn chỉ có thể âm thầm cảm thán tài năng của người bố trí trận pháp mà thôi, người này tài hoa đến mức nào mà có thể bố trí một trận pháp để cho những ảo ảnh lại hóa thành chân thực đến vậy, hơn nữa phạm vi cũng rộng đến quá đáng.

Dưới tình huống hiện tại, ba người Thiên Địa Hội cũng không biết nên làm cái gì cho phải, bọn họ bắt đầu dừng lại để thảo luận phương án hành động kế tiếp. Sau một hồi suy tính, Tần Tông Nguyên chỉ về một cái thị trấn cách đây cỡ 3 4 km và nói:

- Tới đó thử xem sao.

Theo suy nghĩ của hắn, hắn chỉ cần lướt mắt nhìn qua là đã thấy hết toàn bộ khu vực đồng ruộng này rồi, và cũng không có phát hiện gì khả nghi hết, chi bằng đi qua thị trấn tìm manh mối xem sao, nhỡ đâu lại có tiến triển gì đó.

Trong quá trình di chuyển đến thị trấn ở cách đó khoảng 3 4 km thì cả hai bên đều bắt đầu hiểu ra vấn đề của nhau, mà là một vấn đề lớn. Khi một người của Thiên Địa Hội nhắc đến hiện tại đang là triều đại của hoàng đế Ung Chính, cũng là khi mà Tần Tông Nguyên phát hiện ra 'Vì sao Ung Chính lại làm hoàng đế'. Điều này khiến cho cả hai bên đều hiểu được, bối cảnh của hai bên có gì đó sai sai.

Cả hai bên bắt đầu nghiên cứu kỹ càng hơn về vấn đề này. Đương nhiên, bọn họ chỉ thảo luận khi không có ai đi qua bên cạnh, và cũng chỉ nói nhỏ với nhau thôi, tránh cho người khác lại dị nghị.

Thông qua những thông tin mà hai bên cung cấp, thì đều hiểu được: Cả hai bên đều có một thời kỳ Càn Long làm hoàng đế, nhưng người kế vị sau Càn Long lại không giống nhau.

Thế nhưng đây cũng chưa phải là sự khác biết lớn nhất.

Bởi vì khí cả hai bên trao đổi về danh sách các quan lớn ở trong triều đình, nhưng không có một ai nhận ra được người nào trong danh sách của đối phương hết. Đến lúc này cả hai bên đều quyết định dừng bàn luận về chuyện này, bởi vì có bàn luận cũng chả có kết quả gì hết, bởi vì cả hai bên đều nói chuyện ở hai tần số khác nhau.

Lúc này cô gái của Thiên Địa Hội mới cẩn thận hỏi hắn:

- Tần đại hiệp, có phải là ngài đã ẩn cư trên núi một đoạn thời gian rồi không?

Tần Tông Nguyên cũng lập tức trả lời:

- Không có, ta luôn hoạt động trong dân gian mà, hôm nay ta cũng định đi lên núi ngắm cảnh một lát mà thôi. Ai ngờ trên đường đi xuống núi lại rơi vào trong một trận pháp, tiếp đến là gặp phải đám người các ngươi.

Cô gái của Thiên Địa Hội nghe được câu trả lời của hắn xong, cũng có chút chán nản, cô đã không thể nào biết được bản thân nên suy nghĩ theo hướng nào nữa.

Hiện tại cả hai bên cũng không còn cho rằng đối phương đang lừa dối nhau nữa, bởi vì nếu đối phương muốn lừa dối thì phải đưa ra một vài thứ đáng tin cậy nữa, không thể nào đưa ra cả đống thông tin sai trái như vậy được.

Vì vậy ba người Thiên Địa Hội thì nhất trí cho rằng đầu óc của Tần Tông Nguyên đã có vấn đề, hơn nữa không phải là vấn đề bình thường, cũng may Tần Tông Nguyên không có địch ý đối với bọn họ, hơn nữa hắn cũng không thích chém giết. Nếu không với võ công của hắn thì không biết bao nhiêu người phải thiệt mạng nữa.

Mà Tần Tông Nguyên lại cho rằng, ba người của Thiên Địa Hội đang bị huyễn trận tẩy nảo, hoặc là những gì hắn nghe được từ miệng của ba người này đã bị huyễn trận thay đổi. Cho nên hiện tại hắn chỉ mong muốn thoát ra khỏi huyễn trận này càng sớm càng tốt, cũng chỉ có như vậy mới làm rõ được là bản thân hắn đang đúng hay là sai.

Sau đó 4 người đều mang theo suy nghĩ của riêng mình, im lặng đi theo con đường tiến về phía thị trấn trước mặt.

Sau khi đi vào thị trấn, bên trong có rất nhiều người qua lại, trong đoạn đường từ nãy đến giừo vẫn có nhiều người quen biết ba người Thiên Địa Hội, nên thỉnh thoảng sẽ có người chào hỏi ba người bọn họ. Tần Tông Nguyên cũng quan sát đám người và kiến trúc nhà cửa ở xung quanh một cách tỷ mỉ. Hắn cũng thử chạm vào một vài kiến trúc cùng cây cối ở xung quanh, nhưng không thể nào tìm ra được mấy thứ này giả ở chỗ nào hết.

Có thể cái tên của thị trấn này rất giống với cái thị trấn lúc trước, nhưng bố cục ở bên trong lại hoàn toàn khác. Cho nên hắn cũng không thể nào biết được tình huống hiện tại của hắn là cái gì.

Lúc nãy có một số người có đi qua và chào hỏi ba người của Thiên Địa Hội, điều này chứng tỏ ba người cũng quen biết không ít người ở trong này. Nếu đây là một cái huyễn trận, thì sao ba người này lại có thể chào hỏi với mấy người kia ở trong huyễn trận được chứ, hiện tại ba người này đang tồn tại dưới dạng gì đây. Toàn bộ những nghi ngờ, những câu hỏi này khiến cho đầu óc hắn có chút choáng vàng, hiện tại hắn đã bắt đầu nghi ngờ có phải bản thân hắn đang nằm mơ hay không.

Vì thế hắn thử sử dụng tay bóp vào các huyệt vị của bản thân, ý đồ đánh thức bản thân dậy, nhưng sau khi càng bóp thì càng khiến cho bản thân hắn càng thêm tỉnh táo hơn mà thôi, và hắn cũng hiểu bản thân hắn không hề nằm mơ.

Hiện tại cũng sắp sửa đến giờ ăn trưa rồi, mấy quán cơm ở trên đường cũng bắt đầu bận rộn, người ra ra vào vào nườm nượp. Người Hương chủ đề nghị cả đám nên ăn cơm trước, sau đó lại suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì. Tần Tông Nguyên cũng suy nghĩ một lát, sau đó để cho ba người kia chọn một quán cơm để ăn. Người Hương chủ lập tức dẫn ba người đi vào bên trong một tiệm cơm có tên gọi là Túy Tiên Lâu.

Vốn dĩ Tần Tông Nguyên định đợi cho 3 người này chọn một tiệm cơm nào đó, rồi hắn sẽ chọn lại một quán ăn khác để tránh cho ba người này có cơ hội giở trò. Nhưng hắn không nghĩ ra được, ba người này sẽ chọn Túy Tiên Lâu. Bởi vì mấy ngày trước người bạn của hắn cũng đã mở tiệc chiêu đãi hắn ở trong Túy Tiên Lâu. Cho nên, sau một hồi cân nhắc, hắn quyết định cùng ba người đi vào bên trong Túy Tiên Lâu để ắn cơm. Cũng nhân tiện quan sát xem bố cục bên trong của Túy Tiên Lâu này có khác biệt gì với Túy Tiên Lâu mà mấy ngày trước hắn đã ăn hay không. Hiện tại nhìn mặt của ông chủ cùng mấy tên tiểu nhị chạy bàn, nhưng hắn lại không thấy có người nào quen thuộc hết.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.