Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột biến

Phiên bản Dịch · 1845 chữ

Tên tiểu nhị dẫn bốn người vào một căn phòng trên lầu hai, nằm sát đường. Tần Tông Nguyên được ba người mời ngồi ở vị trí chủ vị, đợi cho cả 4 người đều ngồi xuống xong xuôi, thì tên tiểu nhị này mới hỏi xem 4 người muốn gọi món gì. Sau khi xin ý kiến của Tần Tông Nguyên, người Hương chủ kia mới gọi 4 món ăn và một bầu rượu.

Ngay khi tên tiểu nhị kia rời đi, người đàn ông bị thương của Thiên Địa Hội xin phép đi vệ sinh, điều này khiến cho Tần Tông Nguyên có chút khó quyết định. Thật ra hắn có thể yêu cầu người đàn ông này nhịn đến khi ăn xong, sau đó hãy đi, để cho hắn có thể tiện theo dõi, kẻo ba người này lại rời khỏi tầm mắt của hắn.

Nhưng ở đây lại còn có một cô gái của Thiên Địa Hội, nếu hắn lại yêu cầu cô gái này cũng làm như thế này thì có chút quá đáng. Cho nên hắn có chút rối rắm không biết quyết định chuyện này như thế nào cho phải.

Người Hương chủ kia nhìn thấy bộ dạng của Tần Tông Nguyên thì cũng đã hiểu ra, nên hắn ta mới bảo người đàn ông kia nín đi, đợi sau khi ăn xong sẽ nói chuyện, bởi vì hắn ta không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp.

Vốn dĩ cô gái kia cũng định xin phép đi vệ sinh, nhưng khi thấy chuyện như vậy nên cô ta đành phải nhịn, cô ta không muốn chỉ vì chuyện này mà ba người bị Tần Tông Nguyên nghi ngờ.

Lúc này tên tiểu nhị kia mang lên cho bốn người bốn cái chén trà, sau đó bắt đầu lấy ấm trà rót lần lượt cho 4 người 4 chén nước trà.

Tần Tông Nguyên cũng vô cùng cẩn thận, sau khi bưng chén trà lên, hắn không có uống ngay, mà nhìn, ngửi thử xem có gì khác thường không. Người Hương chủ dường như cũng hiểu ý tứ của Tần Tông Nguyên, hắn ta cũng phối hợp nâng chén trà và uống hết một chén, sau đó lại bảo tiểu nhị rót cho hắn ta chén thứ hai.

Sau khi rót cho bốn người bốn chén nước trà, thì tên tiểu nhị lập tức mang ấm trà rời đi, sau đó là mang lên bát đũa, cùng chén rượu. Cuối cùng mới mang thức ăn và rượu lên.

Về phần hai người kia của Thiên Địa Hội, do đang nín nhịn đi vệ sinh cho nên không dám uống nhiều nước, chỉ bưng chén lên nhấp hai ngụm sau đó bỏ xuống.

Sau một hồi quan sát, Tần Tông Nguyên nhìn thấy phản ứng của 3 người còn lại đều bình thường, nước trà cũng đều rót ra từ một ấm. Nên đợi lúc tên tiểu nhị kia mang thức ăn lên, thì hắn mới bắt đầu bưng trà lên uống.

Về phần những tiểu nhị ở trong Túy Tiên Lâu, cùng bố cục và sắp xếp của nó thì Tần Tông Nguyên không hề cảm thấy quen thuộc chút nào, Túy Tiên Lâu này khác hoàn toàn so với Túy Tiên Lâu mà hắn đã ăn cách đây mấy ngày.

Tên tiểu nhị này mang lên món ăn theo thứ tự là một đĩa đậu phộng (lạc rang ^^), và một dĩa thịt bò kho. Còn hai món còn lại là hai món rau. Sau đó tên này mang lên một bầu rượu, tiếp đó tên này hỏi xem bốn người có cần rót rượu giúp không, người Hương chủ này bảo đồng ý.

Tên tiểu nhỉ kia định bắt đầu rót rượu từ vị trí của Tần Tông Nguyên, nhưng Tần Tông Nguyên lại bảo là bản thân không thể uống rượu, chỉ có thể dùng trà thay rượu.

Thế là tên tiểu nhị bắt đầu rót từ vị trí của người Hương chủ, sau đó đến người đàn ông bị thương, và cuối cùng là cô gái. Đợi cho tên tiểu nhị kia rót rượu cho cô gái xong, thì người Hương chủ mới đề nghị với Tần Tông Nguyên:

- Rượu của tiệm này cũng không tệ chút nào, ngài vẫn nên uống một chén thử xem sao.

Tên tiểu nhị nghe vậy, lập tức đi đến đứng bên cạnh Tần Tông Nguyên, sẵn sàng để rót rượu.

Vốn dĩ Tần Tông Nguyên là người ưa thích uống rượu, chỉ là chuyện hôm nay quá quỷ dị, khiến cho hắn không thể yên lòng được, vì vậy hắn cảm thấy bản thân không nên uống rượu. Lúc nãy nếu không phải người Hương chủ kia nói là muốn ăn cơm, và hai người còn lại cũng tỏ ra mong muốn ăn cơm, thì bản thân hắn không hề có ý định ăn cơm ở trong hoàn cảnh như thế này.

Nhưng vì lúc nãy hắn còn chưa thể nào xác định được biên giới của trận pháp nằm ở đâu, nếu lúc đó hắn cứ kiên trì đi tìm hiểu tiếp, thì chắc ba người kia sẽ bỏ lỡ giờ cơm trưa. Khi đó muốn ăn nữa thì phải chờ đến tối, cho nên hắn cảm thấy không cho người ta ăn cơm trưa thì cũng không được ổn cho lắm. Không bằng cứ theo bọn họ đi ăn cơm trưa thử xem sao, nếu có chuyện gì xảy ra thì cũng tốt, cứ xảy ra luôn đi chứ bắt hắn chờ lâu quá làm hắn sốt ruột. Có lẽ từ đó hắn có thể tìm ra được manh mối để thoát khỏi sự vây hãm của trận pháp.

Lúc nãy người Hương chủ kia mời hắn uống rượu thì hắn có từ chối, mặc dù hắn đã từ chối nhưng nhìn biểu cảm của hắn thì ai cũng có thể đoán được sự từ chối của hắn có chút miễn cưỡng (DG: Đã thèm mà còn ngại).

Hiện tại tên tiểu nhị kia vẫn đứng ở bên cạnh Tần Tông Nguyên, vẫn cầm bầu rượu trên tay, lúc này cô gái của Thiên Địa Hội mới mở miệng nói với Tần Tông Nguyên:

- Ngài có thể uống một ít cũng được.

Ngay khi Tần Tông Nguyên đang muốn đưa ra câu trả lời thì đột nhiên hắn cảm giác được một sự choáng váng mãnh liệt, này hắn cũng đã ý thức được có chuyện gì đó không hay rồi. Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía tên tiểu nhị, nhưng tên này đã nhanh chóng cầm theo bình rượu lui ra phía sau.

Tần Tông Nguyên quay đầu lại, nhìn về phía ba người đang ngồi trên bàn cơm. Lúc này trên mặt của cô gái lại lộ ra vẻ ngơ ngác cùng kinh ngạc, đang nghi ngờ nhìn ngược lại hắn. Người đàn ông bị thương cũng đã ngồi dậy, nhìn về phía hắn với ánh mắt cảnh giác. Mà người Hương chủ ngồi ở bên trái hắn đã đứng dậy khỏi chổ ngồi rồi, lúc này đang đứng đề phòng hắn.

Cảm giác choáng váng càng ngày càng mãnh liệt, Tần Tông Nguyên đoán việc này chắc chắn có quan hệ với ba người của Thiên Địa Hội. Hắn lập tức dùng tay trái cầm lấy chén trà ném về phía ngực của tên Hương chủ kia, còn tay phải thì chưởng một chưởng về phía ngực cô gái.

Ngay khi thấy hành động của Tần Tông Nguyên, người Hương chủ đã định đưa tay phải lên để đỡ, nhưng lại bị chén trà của Tần Tông Nguyên ném trúng vào cánh tay, khiến cho hắn ta phải kêu lên một tiếng, tay phải của hắn ta đã bị gãy. Thế nhưng khi tay phải của hắn sắp chưởng trúng ngực cô gái thì hắn lại chứng kiến được bộ mặt ngơ ngác cùng không thể tưởng tượng nổi của cô ta, điều này khiến cho hắn lâm thời thay đổi chủ ý.

Không kể là phẫn nộ như thế nào, nhưng Tần Tông Nguyên vẫn có quy tắc sống của riêng bản thân hắn, đó là không bao giờ giết người vô tội. Thế là hắn lập tức thu hồi nó lại, và chưởng vào mặt bàn.

Trong quá trình này cả người của Tần Tông Nguyên vẫn còn ngồi trên ghế. Sau đó hắn tiến vào trạng thái mất đi tri giác, cả người đều trở nên bất lực nằm sấp xuống bàn.

Lúc này cô gái kia lo lắng hắn sẽ gõ đầu xuống mặt bàn nên vội vàng đưa tay ra và đặt xuống bàn, để làm đệm.

Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến cho ba người của Thiên Địa Hội và tên tiểu nhị kia phải sửng sốt, sau đó là đổ mồ hôi lạnh.

Bởi vì trước mắt của bọn họ đang diễn ra một chuyện mà không ai có thể giải thích được, vốn dĩ là Tần Tông Nguyên đang chuẩn bị úp sấp xuống mặt bàn thì thân thể của hắn đột nhiên nhạt dần nhạt dần, sau đó là biến mất hẳn.

Mà cô gái kia đang vươn cánh tay ra để làm đệm cho hắn, cũng không tiếp xúc được đến thân thể của Tần Tông Nguyên, chỉ có tiếp xúc với thân ảnh mờ nhạt của hắn, nhưng cô lại không hề cảm nhận được sự tiếp xúc, giống như thân thể mờ nhạt của hắn không có thật vậy, điều này khiến cho cô ta kinh hãi, thiếu chút nữa đã hét to.

Điều này khiến cho ba người đàn ông, người Hương chủ, người đàn ông bị thương và tên tiểu nhị sợ hãi núp ở góc tường, bày tra động tác tự vệ, ngay cả thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ Tần Tông Nguyên sẽ xuất hiện lần nữa và tấn công bọn họ.

Mặc dù cô gái kia vẫn rất sợ hãi, nhưng cô ta không có ý định tự vệ, hay trốn tránh. Điều này cũng là do lúc nãy Tần Tông Nguyên đã cố tình rút tay lại, không đánh một chưởng kia vào ngực cô. Hơn nữa cô ta cũng nhìn ra được từ trong ánh mắt của Tần Tông Nguyên không hề có sát khí, cũng vì thế mà cô không hề lo lắng việc tự vệ đối với hắn.

Nhưng chuyện vừa nãy quá mức huyền ảo, kỳ bí khiến cho cô không kịp lý giải xem đã có chuyện gì xảy ra. Sau khi thấy ba người kia cũng đã bình ổn trở lại, đến lúc này cô mới có thời gian để suy nghĩ và hỏi ba người kia:

- Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao Tần đại hiệp lại đột nhiên ra tay đánh người?

(DG: Vì sao nhỉ... hihi... anh em thử suy đoán xem thế nào, cái này có liên quan gì đến mấy chương trước không. kk????)

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.