Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suy tính của hai bên

Phiên bản Dịch · 2011 chữ

Vị trí của hang động nằm cách chỗ đó khoảng 500 mét, đi dọc theo đường núi đi lên trên. Theo đạo lý thì đó chính là còn đường mà lúc nãy Tần Tông Nguyên vừa mới đi qua, chỗ đó cũng còn xa hơn cả vị trí mà Tần Tông Nguyên tiếp xúc với đám sương mù. Đương nhiên là lần này đi ngược lên trên Tần Tông Nguyên không thể nào chứng kiến được con đường quen thuộc ở trong ký ức của hắn được. Điều này càng khiến cho Tần Tông Nguyên chắc chắn hơn về việc bản thân hắn vẫn còn ở bên trong trận pháp, nên mới như thế này.

Vị trí của hang động khá kín đáo, nằm ở trong hốc của một sườn núi, mà cửa động lại hướng về phía ngược lại với con đường. Dưới sự chỉ dẫn của người đàn ông bị thương, đám người đi đến chỗ sườn núi, sau đó đi vào vị trí của hang động. Chỗ cái hang không còn được gọi là sườn núi nữa mà nên gọi là vách núi thì hơn, bởi vì nó quá dốc.

Sau khi dẫn 5 người kia đi vào bên trong hang động, Tần Tông Nguyên còn cố ý hỏi bọn chúng:

- Hiện tại ta sẽ để các ngươi nằm ở chỗ này, các ngươi có ai có ý kiến gì không?

Tên cầm đầu lập tức nói ra:

- Hi vọng trước khi Tần đại hiệp hiểu rõ được trận pháp, thì ngài hãy canh chừng ba người kia, đừng để bọn họ rời khỏi tầm mắt của ngài, kẻo bọn họ lại lặng lẽ chạy đến ám toán bọn ta, hay là sai người đến giết bọn ta.

Đối với chuyện này, Tần Tông Nguyên đáp ứng hắn ta một cách sảng khoái:

- Tốt, về chuyện này thì các ngươi có thể yên tâm.

Nãy giờ đi theo đám người Thiên Địa Hội để đến cái hang này, thì Tần Tông Nguyên cũng đã bắt đầu suy nghĩ đên một chuyện, vì sao đám người Thiên Địa Hội lại có thể biết được một hang động kín đáo như thế này chứ? Điều này khiến cho hắn càng thêm nghi ngờ về thân phận của ba người này. Nhưng hắn cũng hiểu một chuyện là coi như ba người kia là giả đi nữa, thì đó cũng là chuyện sau khi đi ra khỏi trận pháp. Mọi chuyện chỉ có thể trở nên rõ ràng khi rời khỏi trận pháp, còn hiện tại có nói gì cũng vô dụng.

Mà trong quá trình di chuyển lên vị trí hang động, Tần Tông Nguyên cũng đi phía trước dùng đá để dò đường cho đám người còn lại. Đương nhiên là mọi người đều hiểu hành động của hắn có ý nghĩa gì, đây cũng là do hắn đang rơi vào ma chướng của trận pháp. Năm người kia đương nhiên cảm thấy vui mừng với biểu hiện này của Tần Tông Nguyên, bởi vì Tần Tông Nguyên càng biểu lộ như vậy, càng chứng tỏ bản thân hắn đã rơi sâu vào ma chướng. Điều đó càng chứng tỏ bọn chúng sẽ càng an toàn, về phần di chuyển này giờ, bọn chúng cũng chẳng thèm quan tâm đến vị trí ném đá của Tần Tông Nguyên làm gì, chỉ cần bước đại là được. Dù sao Tần Tông Nguyên luôn luôn đi phía trước nên hắn không biết gì cả, hắn chỉ dặn dò đám người bước chân vào vị trí mà hắn đi qua thôi.

Mà ba người Thiên Địa Hội cũng biết là sẽ không có cách nào để giải thích cho Tần Tông Nguyên hiểu rõ ràng mọi chuyện, nhưng bọn họ lại cảm thấy di chuyển theo cách này quá mất thời gian, hơn nữa còn khiến cho mặt mũi của Thiên Địa Hội bị mất hết. Dù sao có quá nhiều người di chuyển, khonog thể nào để Tần Tông Nguyên cứ cầm một đống đá ném cho bọn họ bước đi ducojwd,

Thế là người Hương chủ lại nghĩ ra một cách giải quyết khác:

- Tần đại hiệp, di chuyển như vậy quá phiền phức, nếu không cứ cho mấy người kia đi phía trước là được, cũng tiện thể xác định xem sự hư thực của con đường luôn.

Đối với đề nghị này thì Tần Tông Nguyên cũng có chút do dự, bời vì hiện tại hắn còn chưa thể nào xác định được 5 người kia có phải là thành viên của Thiên Địa Hội hay không, hay bọn chúng là chó săn của chó săn của Triều đình. Mà 5 tên kia cũng học khôn, bọn chúng cứ giả vờ tỏ ra khờ khạo, trừ phi chính miệng của Tần Tông Nguyên mở miệng ra nói nếu không bọn chúng sẽ không chủ động đi lên phía trước. Bọn chúng rất muốn gây ra sự nghi ngờ giữa Tần Tông Nguyên và ba người của Thiên Địa Hội.

Người Hương chủ của Thiên Địa Hội thấy Tần Tông Nguyên trầm ngâm không nói, sau đó lại chứng kiến bộ dạng của 5 tên kia, thì hắn ta lập tức hiểu ra, vì vậy hắn ta đưa ra ý kiến khác:

- Nếu không thì để 3 người tại hạ đi lên phía trước dò đường đi, nếu có biến động gì thì 3 người chúng tôi cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Sau đó để 5 tên này đi ở giữa, còn Tần đại hiệp, ngài đi cuối cùng, như vậy có được không.

Tần Tông Nguyên suy nghĩ, hắn thấy đây cũng là một biện pháp tốt, hiện tại hắn vẫn đang nghi ngờ ba người này, hiện tại bọn họ chủ động xin đi trước thì đúng là không còn gì tốt hơn nữa. Bản thân hắn đi cuối cùng thì sẽ dễ dàng quan sát toàn cảnh hơn, lỡ có người nào đó xảy ra chuyện thì hắn còn có thể phản ứng kịp, vì vậy Tần Tông Nguyên đồng ý cho 3 người kia đi trước.

Đương nhiên, đoạn đường sau đó được đi qua một cách nhẹ nhàng, mặc dù ba người kia xin lên trước để dò đường, nhưng cách đi của bọn họ thì lại vô cùng bình thản, chả giống dò đường chút nào hết. Sau một khoảng thời gian, đám người đã đi đến trước cửa hang động.

Sau khi đến trước cửa hang động, ba người kia dẫn đầu tiếp tục đi vào bên trong. Nhưng Tần Tông Nguyên lại không đi vào, bởi vì hắn thấy, trước khi chứng thực được trận pháo đang nhốt hắn bên trong, thì hắn sẽ không bao giờ tự đặt bản thân vào một vị trí nguy hiểm hết, bởi vì trong hang động quá hẹp.

Lúc trước năm người kia bị trói hai tay, sau khi vào hang động lại tiếp tục bị trói hai chân và bị nhét vải vào trong miệng. Đây cũng là biện pháp cần thiết mà thôi, làm như vậy có thể tránh được những rắc rối không cần thiết. Thế nhưng sau khi mọi người chuẩn bị rời khỏi hang động, thì Tần Tông Nguyên lại hô to với 5 người bị trói ở bên trong:

- Những ai còn sống thì hãy dịch chuyển chân thử xem, như vậy ta có thể chứng minh các ngươi không có vấn đề gì.

Đây cũng là do Tần Tông Nguyên muốn xác minh lại một chút, thử xem trong quá trình trói 5 người kia, thì 3 người của Thiên Địa Hội có giở trò gì hay không.

Chỉ chốc lát, 5 người kia đều giơ hai chân bị trói lên, biểu thị bọn chúng đều ok hết.

Năm tên kia cũng khá thông minh, bọn chúng hiểu được ý nghĩa của câu mà Tần Tông Nguyên nói, dù sao bọn chúng cũng biết ba người Thiên Địa Hội cũng sẽ không giở thủ đoạn đối với bọn chúng, nên bọn chúng cũng sẽ ngoan ngoãn chấp hành, tránh xảy ra những phiền phức không mong muốn. Dù sao bọn chúng cũng hiểu là Tần Tông Nguyên sẽ không bao giờ đi vào bên trong hang động, cho nên việc trói bọn chúng đều do ba người Thiên Địa Hội thực hiện. Nếu bọn chúng lại giở trò xấu thì làm sao có thể đảm bảo được ba người kia có giở trò lại với bọn chúng hay không. Mà hiện tại hai tay của bọn chúng đã bị buộc rồi, hiện tại mà đối chọi với ba người kia thì 5 người bọn chúng chỉ có chịu thiệt mà thôi.

Sau khi xong xuôi, ba người Thiên Địa Hội và Tần Tông Nguyên lại tiếp tục đi xuống núi. Lần này, 3 người Thiên Địa Hội cũng xung phong đi trước dẫn đường, như thế sẽ khiến cho Tần Tông Nguyên đỡ phải ném đá dò đường. Trong quá trình đi xuống, ba người Thiên Địa Hội cũng cố gắng giải thích cho hắn hiểu rằng, con đường này vẫn còn là con đường này, ngọn núi này cũng như vậy, cái hang động trên kia là hang động mà bọn họ biết từ lúc còn bé, bọn họ cũng không hề gặp việc địa hình bị thay đổi.

Thế nhưng, Tần Tông Nguyên lại cho đó là mấy lời nói bậy bạ, hắn chỉ tin tưởng vào những gì mắt của hắn nhìn thấy mà thôi. Nếu hắn đã xác định là bản thân đã lọt vào bên trong huyễn cảnh rồi, thì hắn sẽ kiên định với điều đó, nên hắn không thể nào thay đổi lối suy nghỉ của hắn chỉ vì mấy lời ba hoa chích chòe đó được. Cho nên mặc kệ ba người kia có thề non hẹn biển kiểu gì đi nữa thì hắn cũng mặc kệ, không hề quan tâm đến. Lúc nào hắn cũng chỉ chú ý đến khung cảnh ở xung quanh, quan sát mọi sự thay đổi, để xem bản thân đã bước ra khỏi biên giới của trận pháp chưa.

Hiện tại mọi người đều đã nhận bản thân là người của Thiên Địa Hội, ba người kia muốn hỏi xem thân phận của Tần Tông Nguyên như thế nào. Lúc trước nghe hắn bảo hắn là Phân đà chủ của Thiên Địa Hội, nên bọn họ muốn hỏi xem Tần Tông Nguyên là Phân đà chủ của Phân Đà nào. Tần Tông Nguyên tự nhận bản thân là 'Phân đà chủ của Phân Đà Hồ nam' hơn nữa còn nói ra tên thật của bản thân, điều này khiến cho ba người thành viên của Thiên Địa Hội đều kinh ngạc.

Trong trí nhớ của bọn họ, mặc dù bọn họ chưa bao giờ gặp được Phân đà chủ Phân Đà Hồ Nam của Thiên Địa Hội, nhưng bọn họ đương nhiên biết được Phân đà chủ Phân Đà Hồ Nam là Cao Quản Trung, hơn nữa bọn họ chưa bao giờ nghe được ba chữ Tần Tông Nguyên. Điều này khiến cho ba người bọn họ không dám thảo luận đến chuyện này nữa, dù sao bọn họ không thể nào biết rõ thân phận của Tần Tông Nguyên được, cho nên không nói nhiều về những chuyện nội bộ của Thiên Địa Hội thì hay hơn.

Đương nhiên Tần Tông Nguyên cũng chú ý đến vẻ kinh ngạc của cô gái, lúc nãy cô đang quay đầu lại để hỏi thân phận của hắn, những hắn lại không cho rằng sự kinh ngạc của cô ta là do cái tên của hắn, mà hắn lại cho đó là do cô ta kinh ngạc vì biết được thân phận Đà chủ của hắn. Thế nhưng sau khi hắn nói tên xong mà ba người kia cũng không hề nói lại câu 'Nghe danh đã lâu, lần này mới có cơ hội gặp mặt' gì đó nên hắn hơi kinh ngạc.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.