Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Vũ Kiếm Thục Trình

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

Lần này ở một nơi khác. Trương Thành cùng Mạc Tiên Chí đang rình ở phía ngoài rừng cây. La Cao Tử cũng ở đó nhưng lại ngủ mất tiêu. Tiên Chí bổng nhìn vào thấy có khoảng ba mấy tên lính. Anh nghĩ Trương Thành và La Cao Tử dư sức đôi phó bọn chúng. Nhưng anh chả có cách gì để La Cao Tử thức giấc cả.

Anh nghĩ ngợi một lúc rồi nói với Trương Thành:

-Trương lão nhị hãy ném La lão tam vào chỗ bọn chúng.

Trương Thành lại nói:

-Tại sao ta phải làm.

Tiên Chí nói:

-Được rồi làm đi, ta tặng ngươi ba con gà.

Trương Thành mừng rỡ nói:

-Ngươi nói đó nha.

Vốn tính ham ăn, nên Trương Thành nghe thấy thức ăn là sáng mắt việc gì cũng sẽ làm. Ông liền nâng La Cao Tử ném vào chỗ đám lính. Cú ném khá mạnh nhưng La Cao Tử vẫn tiếp đất nhẹ nhàng.

Đám lính thấy vậy bất ngờ vô cùng. Nhưng La Cao Tử vẫn đang ngủ ngon lành.

Có tên lính nói:

-Có phải hắn chết rồi không.

Một tên khác:

-Để ta xem sao.

Hắn liền bước tới lay người La Cao Tử xem sao. Ai ngờ hắn vừa đụng vào người La Cao Tử thì tay đã rút tay ra. Bàn tay hắn trở nên đen dần, hắn hét to có lẽ đau đớn lắm. Thực ra người La Cao Tử toàn là độc dược, bọn người nội lực thấp kém sẽ mau chóng bị trúng ngay. Tiên Chí biết điều này nên mới nhờ Trương Thành ném ông vào đó.

Tên kia càng ngày càng đau đớn nên la càng ngày càng to. La Cao Tử lại vốn ghét những kẻ ồn ào khi mình ngủ.

Ông nói:

-Lại ồn ào.

Đám lính thấy ông nói được liền quát lên định tấn công ông. Nhưng chưa kịp động thủ thì hàng chục cây kim độc từ tay La Cao Tử bay ra. Bọn chúng không kịp chống đỡ tên nào trúng kim cũng rên la vì độc của nó phát tác.

Trương Thành cũng thừa lúc này xông lên. Chất độc của La Cao Tử tuy mạnh nhưng đối với Trương Thành thì hoàn toàn vô ích. Nên Trương Thành không hề ngại là bị trúng độc, cứ lao vào bọn lính mà đánh. Mấy tên lính không bị độc hành hạ thì cũng bị Trương Thành đánh chó xương cốt gãy vụn.

Tình thế hỗn loạn vô cùng, một đám lính khác nghe tiếng la hét cũng chạy đến hỗ trợ. Lúc này Thục Trình xuất hiện chặn ngay đầu chúng. Chúng có khoảng bốn mưới tên cầm binh khí xông thẳng vào. Thục Trình chả e dè chém một chém luồng kiếm khí khiến những tên đứng trước phải bỏ mạng ngay tức khắc.

Tiên Chí ở ngoài nói:

-Không hổ danh Vũ kiếm.

Đám lính thấy mấy tên bị chết liền hoảng sợ, nhưng ỷ thế đông người hơn chúng liều mạng xông vào đánh Thục Trình. Thục Trình cũng một mình xông vào đám đông mà đánh. Lúc này hai vợ chồng Phong Cổ xuất hiện.

Vừa đến Ngũ Nương liền nói:

-Thục Trình thật khí phách làm sao, để ta giúp huynh.

Nói xong cô cũng xông vào giúp Thục Trình. Phong Cổ thấy vậy khoanh tay đứng yên một chỗ mà không thèm giúp.

Tiên Chí thấy vậy nói:

-Phong lão tứ, ngươi lại để vợ ngươi ở gần mấy tến đàn ông kia sao.

Tiên Chí nói vậy để Phong Cổ ra giúp. Phong Cổ tuy tính hay ghen nhưng thấy vợ bị vây đánh cũng không yên nên liền lao ra giúp.

Ngũ Nương lúc này nói:

-Thục đại hiệp ở đây có bọn tôi lo rồi, ngài hãy đi tìm tên Lai Bá đi.

Thục Trình nghe vậy liền bỏ qua đám lính đi tìm Lai Bá. Lai bá ở trong trại nghe ồn ảo nghĩ chắc có chuyện gì nên cầm theo cây côn ra xem thử. Ai ngờ vừa bước ra đã thấy Trình ở ngay trước mặt.

Lai Bá liền hỏi:

-Ngươi là ai đến đây quấy rối ta là có ý gì?

Thục Trình:

-Ta là kẻ chuyên đi giết những kẻ như ngươi.

Lai Bá nhìn thanh kiếm thì nhận ra Trình là người của Thành gia trang.

Hắn nói:

-Hứ! Ngươi là đệ tử của Thành Thiên Vũ.

Thục Trình:

-Tinh mắt lắm.

Lai Bá:

-Đệ tử Thành Thiên Vũ thì sao chứ, ta đây chưa bao giờ sợ bất cứ kẻ nào.

Thục Trình nhớ lại những gì được nghe về hắn.

Anh hỏi:

-Nghe nói ngươi là đệ tử của Vũ Ninh phái.

Lai Bá:

-Đúng! Nguyễn Thành trưởng môn cũng chỉ là sư đệ của ta.

Thục Trình:

-Vậy ta cũng muốn lãnh giáo.

Lai Bá cười to và nói:

-Vậy ngươi là Thục Trình hay là Thành Dao. Để khi ngươi chết rồi ta còn biết đường báo tin.

Thục Trình:

-Ta sẽ nói khi ngươi sắp chết.

Lai Bá tức giận quát:

-Ngươi muốn chết thật rồi, hãy xem Phù Đổng côn pháp của ta.

Nói xong hắn cầm trường côn đánh Thục Trình tới tấp. Võ công của phái Vũ Ninh chủ yếu là lấy mạnh thắng yếu. Nên từng chiêu thức của Lai Bá chiêu nào chiêu nấy đều có sức mạnh ghê gớm. Thục Trình lúc này chỉ còn cách né các chiêu đó. Tuy chiêu thức mạnh nhưng lại tương đối chậm chạp nên Thục Trình né chiêu cũng không mấy khó khăn.

Lai Bá bổng dừng tay nói:

-Ta tưởng kiếm pháp Thành gia thế nào, hóa ra chỉ biết chạy.

Thục Trình liền đáp:

-Bây giờ hãy xem chiêu của ta đây.

Nói xong anh liền tấn công ngược lại. Kiếm pháp có khi nhanh có khi lại mạnh khiến Lai Bá lúc này không thể tấn công. Thực ra Thục Trình cố ý phòng thủ là muốn xem hết chiêu thức của Lai Bá. Lai Bá đang chiếm thượng phong bây giờ lại bị đưa vào thế yếu hơn. Hắn liền dồn hết sức vào tấn công. Tuy côn hắn dùng chỉ là côn gỗ nhưng hắn có nội công khá thâm hậu nên khiến cây côn trở nên cứng như sắt đá. Trình biết vậy nên không thể lấy kiếm mà đở chiêu của hắn vì sợ kiếm sẽ gãy. Nội công của Lai Bá cũng cao hơn Trình một bậc nên khiến anh không thể nào đấu nội lực với hắn được. Thục Trình đành phải dựa vào tốc độ của kiếm pháp để giao đấu. Nhưng kiếm vừa chém trúng vai hắn thì vị phản lại. Thục Trình kinh ngạc vô cùng.

Anh nghĩ:

-Xưa nay vốn nghe nói phái Vũ Ninh là môn phái có cách luyện nội công chí dương chí cương rất lợi hại. Nếu ai đã đạt tới cảnh giới cao nhất sẽ trở thành mình đồng da sắt, đao thương bất nhập. Không lẽ hắn đã luyện được trình độ đó.

Thục Trình vẫn tiêp tục giao đấu, nhưng kiếm của anh chém vào người hắn đều vô dụng. Anh từng nghe nói nội công tâm pháp này có sẽ có một yếu điểm, nên anh đành vừa đánh vừa dò thêm nó ở đâu.

Lai Bá thấy vậy liền nói:

-Nội công của ngươi không đủ để xác thương ta đâu.

Thực sự nội công của Trình không đủ để đã thương hắn. Anh chỉ dựa vào chiêu thức thì càng không thể đánh bại hắn. Anh không thể tưởng tượng mình lại gặp một đối thủ quá lợi hại như vậy.

Thục Trình nhìn kĩ lại thì trên người hắn mình đã đánh hết tất cả các vị trí rồi. Anh không tin hắn không có yếu điểm. Anh liền nhắm vào vùng cổ và chân mà đánh. Lai Bá thấy anh liên tục tấn công vào cổ nên liền phòng thủ rất kỉ vùng cổ. Thục Trình liền chuyển mục tiêu xuống chân Lai Bá không kịp trở tay nên chân phải bị trúng kiếm. Thấy hắn bị thương Thục Trình thấy lạ vô cùng vì cả thân trên anh đánh hết sức cũng không ăn thua. Nhưng chỉ một kiếm ngay chân đã khiến hắn bị thương. Không nghĩ quá lâu anh liền tiếp tục dùng kiếm tấn công. Anh vừa tấn công chân và cổ khiến Lai Bá không thể bảo vệ cả hai. Vì tốc độ của kiếm pháp quá nhanh nên ngay lập tức đánh trúng chân trái, Lai Bá liền dùng côn chống đở để chân trái khỏi bị thương. Nhưng Trình liền đổi mục tiêu đâm thẳng ngay cổ họng của hắn. Không kịp trở tay kiếm đã đâm sâu vào cổ họng của hắn.

Thục Trình nói:

-Lần đầu tiên Thục Trình ta gặp một đối thủ lợi hại như ngươi.

Tên Lai Bá chỉ kịp nói:

-Ngươi là Vũ kiếm…

Ngay lập tức hắn tắt thở. Thục Trình thu kiếm thầm khâm phục bản lĩnh của kẻ thù.

Anh nghĩ:

-Hắn quả thực không dễ đối phó. Nếu không có Ngũ ác giúp sức e rằng ta cũng không thể thắng.

Bạn đang đọc Trường Hận Anh Hùng sáng tác bởi Anibus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.