Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Thấy Người Kia

Phiên bản Dịch · 981 chữ

Mọi người nhìn Kiều Úy Dân ánh mắt càng thêm không tốt, kim lão sư càng là nói thẳng: “Kiều tiên sinh, hiện tại chúng ta liền thật tốt nói rõ sự tình của Cảnh Vân Chiêu”

“Có cái gì tốt mà nói? Ta nói làm cho nàng thôi học về nhà, các ngươi này đó lão sư chẳng lẽ còn muốn ngăn đón?” Kiều Úy Dân cả giận.

“Là không thể ngăn đón, nhưng trước hết ngươi xác thật phải có tư cách làm giám hộ của Cảnh Vân Chiêu mới được. Còn nữa, thành tích học tập của Cảnh Vân Chiêu thật tốt, hẳn là không có tốn một xu tiền của ngươi đi, nàng dựa vào năng lực chính mình mà đi học, ngươi có tư cách gì cướp đoạt quyền lợi đi học của nàng?” Kim lão sư nói.

“Có phải hay không các ngươi đều có tật xấu? Lão tử liền không tính lão tử không tốn tiền cho nàng đi học, nhưng cũng nuôi dưỡng nàng mười mấy năm. Nàng ở bên ngoài làm bừa như vậy, sẽ ảnh hưởng tới danh dự Kiều gia!” Kiều Úy Dân tức nổi đom đóm mắt, không nghĩ tới chỉ là làm thủ tục thôi học thôi lại lắm phiền toái như vậy.

Nếu là ngày thường, có lẽ những lão sư này sẽ không quản nhiều như vậy. Nhiều lắm cũng vì vận mệnh của Cảnh Vân Chiêu mà thở dài một phen. Nhưng hôm nay chỉ đổ thừa bị Kiều Úy Dân nháo đến mức hỏa.

Hắn vừa bước vào trường học liền đem toàn bộ lão sư mắng rằng không có đức, cho nên những lão sư này muốn làm một sự kiện có đức lấp kín miệng Kiều Úy Dân.

Hơn nữa theo lý thuyết, chỉ cần có chứng cứ nguyên vẹn chứng minh Kiều Úy Dân không có tư cách làm người giám hộ, liền có thể liên hệ lãnh đạo trên trấn, có thể huỷ bỏ hoàn toàn tư cách giám hộ của Kiều Úy Dân. Lại nói tiếp, chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ chẳng tốn sức mà thôi.

“Ngươi nói ta ở bên ngoài làm bừa? Kia tốt, lúc nãy lão sư cũng vừa mới nói, mấy tên côn đồ kia đã bị bắt được, nói vậy hiện tại nên thẩm cũng đã thẩm ra, dù sao ta hiện tại cũng yêu cầu đi ký tên nhận người, cùng lắm thì cùng đi hỏi rõ ràng là được!” Cảnh Vân Chiêu lạnh nhạt nói.

“Đi liền đi, nha đầu chết cũng không hối cải, ngươi cấp lão tử chờ, chờ ngươi về nhà, lão tử không đánh chết ngươi không thể!” Kiều Úy Dân hung tợn nói.

Cảnh Vân Chiêu cũng không sợ, về nhà? Nàng chưa chắc sẽ trở lại cái nơi gọi là nhà kia.

Chuyện này của Cảnh Vân Chiêu nháo đến rất lớn, hơn nữa trong trường học lời đồn đãi không ngừng, nàng lại là đệ nhất toàn giáo, nếu không lo xử lý, đối với danh dự một chỉnh thể mà nói cũng sẽ bị ảnh hưởng. Bởi vậy lần này quyết định rồi, chủ nhiệm cùng Kim lão sư đi theo Cảnh Vân Chiêu và Kiều Úy Dân tới cảnh cục.

Bởi vì đã liên hệ trước, cho nên bên cảnh sát đã sớm chuẩn bị tốt tư liệu giao cho bọn họ.

“Đồng học Cảnh Vân Chiêu, chính là mấy tên lưu manh này có phải không?” Chờ Cảnh Vân Chiêu nhận dạng xong, cảnh sát liền hỏi.

Cảnh Vân Chiêu cau mày, nỗ lực nhớ tới thời điểm chuyện này phát sinh hồi đời trước. Suy nghĩ một hồi, tổng cảm thấy thiếu ai đó, nói:

“Cảnh sát thúc thúc, chủ nhiệm, ta nhớ rõ là sáu người, hiện tại chỉ có năm…… Hơn nữa, người kia hẳn là lão đại, mấy cái tên này đều nghe hắn sai khiến!”

Cảnh sát vừa nghe, cũng là cả kinh: “Ngươi nhớ không lầm sao?”

“Không, người kia tuổi cũng không lớn, chừng khoảng, có đeo khuyên tai, ngoại hình khá to con nhưng không có gì đặc thù……” Cảnh Vân Chiêu chậm rãi nói.

Không có gì đặc thù mới là tệ nhất, biển người mênh mông biết tìm như thế nào?

Không chừng thời điểm họ đi bắt đám người này hắn đã trực tiếp chạy đi trốn tới địa phương khác.

Kỳ thật tội này cũng không tính lớn, đặc biệt trong đám côn đồ này còn có vài người là vị thành niên. Nhưng vấn đề là lúc trước cảnh sát đi tuần tận mắt nhìn thấy bọn họ có ý đồ cưỡng gian, nếu bị ghi vào tội danh, về sau cả đời đều không rửa sạch.

“Aizz… chuyện này không dễ làm, mấy tên lưu manh này ở huyện thành cũng chẳng có tên tuổi gì, trước kia nhiều lắm là ăn trộm một ít này nọ mà sống. Vận khí tốt, cũng chưa có vào tù lần nào. Chính là không nghĩ tới lần này to gan như vậy. Bất quá cháu yên tâm đi, cảnh sát chúng ta sẽ tận lực truy bắt người nọ, chỉ là ngươi cũng đừng nuôi hy vọng quá lớn, rốt cuộc đã nhiều ngày như vậy, sợ rằng hắn đã chạy xa”

Cảnh Vân Chiêu cũng lý giải, chỉ là có chút đáng tiếc thôi.

“Hừ! Cái gì chạy xa? Cảnh Vân Chiêu ngươi liền giả ngu đi! Ngươi hôm nay mới hơn bảy giờ đã ra cửa, nhưng tới chiều mới đến trường học. Khoảng thời gian này ngươi đi là cái gì? Mấy tiếng đồng hồ, ta xem chính là ngươi chạy đi tri thông cho tên kia, rồi cùng hắn làm ra chuyện gì không nên làm. Kiều Úy Dân đột nhiên cười lạnh nói.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.