Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Có Huyết Thống!

Phiên bản Dịch · 890 chữ

Bất quá tuy nói khẩn trương, nhưng Kiều Hồng Diệp vẫn còn tồn vài phần may mắn. Nàng nhận thức lão đại của những tên lưu manh đó được mấy năm, trước giờ tình cảm không tệ, bọn họ không thiếu giúp nàng, khẳng định sẽ không cung khai nàng ra.

Vừa nghĩ như vậy, Kiều Hồng Diệp nhẹ nhàn hô một hơi.

Cảnh Vân Chiêu vào văn phòng, đối với mọi người nói: “Các vị lão sư, bởi vì sự tình của ta đã khiến các ngài cũng theo ta chịu ủy khuất, Vân Chiêu thật sự cảm thấy xin lổi. Bất quá, Vân Chiêu vẫn có việc cầu trường học hỗ trợ, loại ủy khuất này, ta thật sự không nghĩ sẽ phải tiếp nhận như trước nữa!”

“Cảnh Vân Chiêu ngươi ủy khuất cái gì! Ta xem ngươi chính là ba ngày không bị đánh liền leo lên nóc nhà lật ngói!”

Kiều Úy Dân có thói quen động thủ, thốt ra lời này xong, không tự chủ mà nâng tay muốn đánh. Bất quá lúc này đây, tay kia không có đánh vào trên mặt Cảnh Vân Chiêu, mà bị nàng ngăn lại được.

Một tuần trước nàng mỗi ngày đều sẽ rút ra một ít thời gian tiến vào không gian. Đa số thời gian ở không gian đều là vừa thu nạp y thuật trong linh ngọc vừa luyện võ công. Bởi vì chỉ mới luyện, cho nên không có nhiều thành quả. Nhưng sức lực trên tay so với trước kia mạnh hơn rất nhiều.

“Ta xem ngươi còn to gan, còn biết trốn?! Xem hôm nay ta không đánh chết ngươi cái đồ nghiệt chủng không biết liêm sĩ là không thể…”

Động tác của Cảnh Vân Chiêu tức khawscn chọc giận Kiều Úy Dân, hắn tức khắc đã muốn hoàng thủ đánh tiếp.

Cũng may xung quanh còn mấy vị nam lão sư phản ứng nhanh, nháy mắt đem người chế trụ. Bất quá trong lòng họ đều phát lạnh.

Có cha như vậy chỉ sợ còn không bằng làm cô nhi còn tốt hơn.

“Kiều Úy Dân, hiện tại ngươi nói ta là nghiệt chủng, đó chính là thừa nhận ta không phải con của ngươi? Một khi đã như vậy, ngươi có cái tư cách gì ra lệnh cưỡng chế ta thôi học? Huống chi có một số việc ta không nói, cũng không đại biểu ta không biết!”

Cảnh Vân Chiêu mắt lạnh nhìn hắn, tiếp tục nói:

“Các vị lão sư, các ngươi chắc cũng biết ta là con gái riêng của mẹ với chồng trước chứ không phải là con gái của Kiều gia. Nhưng các ngươi còn không biết, kỳ thật Diệp Cầm cũng không phải mẹ ruột của ta!”

“Năm đó trong lúc Diệp Cầm mang thai đã nhặt được ta ở trong tả lót bên đường, vốn định vứt bỏ, nhưng có vị tiên sinh tính toán mệnh, nói ta có thể giúp con trai và con gái của bà ta chắn sát, cho nên mới đem ta về nuôi. Ta khi đó còn không biết tình hình thực tế, ngày thường thấy cha mẹ đối với ta lạnh nhạt ta còn có chút ủy khuất cùng khó hiểu. Nhưng sau lại vô tình ta nghe được chân tường đầu đuôi, lúc này mới minh bạch nguyên nhân trong đó!”

“Nhưng mặc kệ thế nào, Diệp Cầm nuôi ta mười mấy năm, ta kính trọng cùng cảm kích, chẳng qua, Diệp Cầm đối với ta có ân, nhưng Kiều Úy Dân không có. Từ nhỏ tới giờ hắn đối với ta không đánh tức mắng, tình nguyện tin tưởng lời đồn vớ vẩn bên ngoài chứ không chút nào tin lời nói của ta. Hắn hôm nay làm lớn như vậy muốn bức ta thôi học, cũng không phải vì ta phạm sai, mà là bởi vì trong nhà lúc này thiếu đi một người nấu cơm giặt áo.”

Cảnh Vân Chiêu vừa nói vừa đỏ hồng con mắt, khiến người nhìn thấy đều có chút hoảng sợ.

Mà nàng liên tiếp không ngừng lời nói, tấc cả mọi người nghe được cũng là chấn kinh lên rồi.

Kiều Úy Dân cùng Kiều Hồng Diệp cũng là như thế, căn bản không nghĩ tới Cảnh Vân Chiêu đã biết rõ thân thế của mình.

“Cảnh Vân Chiêu…… Nói như vậy, ngươi cùng Kiều Hồng Diệp, Kiều Tử Châu cũng không có bất luận cái gì quan hệ huyết thống?” Kim lão sư hít ngược một hơi khí lạnh, hỏi.

Nếu Cảnh Vân Chiêu là con ruột của Diệp Cầm, còn có thể kỳ vọng Kiều Úy Dân cố kỵ tình cảm với vong thê mà đối với Cảnh Vân Chiêu tố một chút, nhưng hiện tại… Cảnh Vân Chiêu cùng Kiều gia không hề có một chút quan hệ, ngay cả Kiều Úy Dân đều nói nàng là nghiệt chủng, đúng… “nghiệt chủng”. Đừng nói Kiều Úy Dân tận tâm lo lắng, chỉ sợ đối xử tử tế đều không thể đi.

Tức khắc, thần sắc các lão sư cũng đều nghiêm túc lên.

Một khắc trước còn cố kỵ Kiều Úy Dân dù sao cũng là gia trưởng của Cảnh Vân Chiêu, mới đối với ông khách khí, nhưng là hiện tại….

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.