Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân sĩ nam thần

Phiên bản Dịch · 1741 chữ

"Cậu nợ tôi một mạng." Tư Hoàng thu hồi suy nghĩ, nhàn nhạt nói với Trụ Quân.

Trụ Quân ngẩn ra: "Cái gì?"

Cậu ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt thanh triệt đối diện kia, nếu không phải tận mắt nhìn thấy người này nhẹ nhàng bâng quơ giết chết Độc Nhãn, cậu có thế nào cũng sẽ không nghĩ đến thiếu niên có đôi mắt xinh đẹp trong suốt như vậy sẽ làm ra loại chuyện này.

"Tôi tính giữ lại cậu, việc giải quyết nốt chuyện nơi này giao cho cậu, cậu nhớ kỹ cậu nợ tôi một mạng và một cơ hội." Tư Hoàng mỉm cười giải thích.

Một khắc khi nghe được chữ "một cơ hội" kia, đồng tử hai mắt Trụ Quân co chặt, cậu trầm mặc một giây: "Tôi sẽ nhớ kĩ ân tình của anh.. a."

Ngón tay xinh đẹp tinh tế trong bóng đêm trắng nõn như ngọc, cùng làn da ở cổ hởi ngả vàng của Trụ Quân càng đối lập mãnh liệt. Cùng với ngón tay bóp chặt, da mặt Trụ Quân thoáng lạnh, trong mắt hiện lên hoảng sợ.

"Là một cái mạng." Tư Hoàng chậm rãi nói.

Trụ Quân rốt cuộc xua đi một chút tâm tư kia, gian nan gật đầu.

Tư Hoàng buông tay, xoay người nhìn thiếu nữ còn ngồi xổm dưới đất, cô ta cũng vừa lúc quay sang nhìn cô, chú ý tới ánh mắt Tư Hoàng dừng ở hai chân mình, cô ta mới phản ứng lại rằng quần áo mình bị Độc Nhãn kéo xuống, đến bây giờ còn treo trên đùi, gương mặt đỏ lên, vội vàng mặc trở lại.

Nhưng mà bi kịch chính là khóa quần bị Độc Nhãn làm hỏng, cô ta xấu hổ và giận dữ không biết làm sao, tầm mắt rũ xuống liền nhìn thấy một áo hoodie màu đen, không nhịn được lại ngẩng đầu nhìn gương mặt đẹp vô cùng kia.

Tư Hoàng: "Buộc vào eo sẽ không có người thấy."

"Cảm.. cảm ơn."

Sau khi nữ sinh đem lưng quần buộc chắc, thấy Tư Hoàng còn an tĩnh đứng ở trước mặt liền không biết nên nói cái gì cho phải: "Cái đó.. cảm ơn anh!"

Nói xong lại thấy mình ăn nói vụng về, khuôn mặt liền đỏ hồng.

Tư Hoàng cười một chút "Tôi đưa cô ra ngoài."

Trụ Quân không nói một lời nhìn bọn họ rời đi.

Ngõ nhỏ.

Tư Hoàng cùng nữ sinh một trước một sau đại khái cách nhau nửa thước bước đi, đi hai ba phút liền không nhìn thấy đám người Trụ Quân nữa, bỗng nhiên nghe được phía sau truyền đến thanh âm trầm thấp: "Tôi biết anh, anh là Tư Hoàng. Tôi tên Vũ Linh, xem qua video của anh, anh.. anh thật sự rất tuyệt, chân nhân so với trong video còn soái hơn! A! Tôi thật ra là muốn nói, lần này thật sự cảm ơn anh!"

Cô ta hoảng loạn như vậy ngược lại giống với thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, cùng vừa vẻ bình tĩnh khi đối mặt với Độc Nhãn hoàn toàn không giống nhau. Tư Hoàng suy nghĩ vừa chuyển, khóe miệng khẽ cong nhẹ lên.

Vũ Linh, thì ra là Vũ Linh, khó trách cô thấy quen mắt.

Không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải người mà trong tương lai được xưng là Thần cấp bàn tay ma thuật, chuyên viên trang điểm.

Tư Hoàng dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía Vũ Linh đang có chút gượng gạo, thầm nghĩ: Sở dĩ lúc trước không nhận ra, vẫn là bởi vì hai người khác biệt quá lớn. Kiếp trước khi nhìn thấy Vũ Linh, đối phương đã nổi danh, tính tình lãnh ngạo cường thế, đối với người khác cũng lạnh nhạt, cùng tiểu bạch hoa non nớt thẹn thùng lúc này hoàn toàn bất đồng.

Vũ Linh lúc đầu còn có thể đối diện với cô, nhưng là không kiên trì nổi quá năm giây liền dời đi tầm mắt, "Anh.. anh mới nãy thật sự đã giết người kia sao?" Vừa nói xong cô ta liền luống cuống tay chân..

Cô ta trong lòng quả thật nghi hoặc vấn đề này, lại không tính hỏi ra, ai biết bị Tư Hoàng nhìn đến nhất thời hoảng hốt liền nói không lựa lời.

Một bên sợ hãi Tư Hoàng tức giận, một bên lại chờ đợi đáp án. Bỗng nhiên liền nghe được bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ.

Tiếng cười này mang theo chút giọng mũi, từ tiếng nói cười đặc thù của Tư Hoàng phát ra, câu đắc nhân tâm ngứa.

Vũ Linh thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn lại "..."

Không biết khi nào, Tư Hoàng đã cong lưng, khuôn mặt đối diện rất gần cô ta.

Một gương mặt tuấn mỹ như vậy, đột nhiên mỉm cười với mình, là người thường đều sẽ tim đập bùm bùm.

"Đương nhiên là giả." Tư Hoàng cười nói.

Vũ Linh mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Một ngón tay để ở trên đôi môi hồng nhuận, Tư Hoàng lộ ra nụ cười đùa dai, chớp chớp mắt nhìn cô ta: "Diễn kịch, kỳ thật vừa rồi tôi cũng rất khẩn trương, đừng nói với anh nha."

Vũ Linh hai mắt trừng lớn, sau đó "Phụt" một tiếng bật cười, không biết là bị Tư Hoàng xây dựng ra không khí cảm nhiễm hay gì, cả người cô ta đều thả lỏng, "Anh cũng thật lợi hại! Đúng rồi, lúc trước tôi nhìn video anh thử kính, cũng cảm thấy anh đặc biệt lợi hại."

Tư Hoàng cười mà không nói.

Đối với Vũ Linh xem ra nụ cười của co giống như thiên sứ, sạch sẽ sang sảng, làm tâm tình người ta cũng bay lên theo..

Chỉ là cô ta hoàn toàn quên mất Độc Nhãn chính là đã chết ở trong tay thiên sứ này, ngay lúc đó.. thiếu niên cũng nở nụ cười.

Kiếp trước danh xưng ảnh đế của Tư Hoàng không phải là lãng đến hư danh, hoàn toàn là dựa vào thực lực của cô mà đi lên. Thân là một người diễn viên đứng trên đỉnh, khí tràng cần thiết thu phóng tự nhiên, phát ra từ trường càng có thể ảnh hưởng đến người xem chung quanh.

Đưa Vũ Linh lên xe, Tư Hoàng cũng ngồi phản hồi Cảnh Lan Thế Gia.

【 Bệ hạ~cô cũng thật lợi hại! 】 Trong đầu, Ngũ Bảo học thanh âm Vũ Linh a dua theo.

Tư Hoàng cười, "Làm sao vậy?"

Ngũ Bảo cái đuôi đều vểnh lên trời: 【 Thịch thịch thịch! Chúc mừng bệ hạ vinh hoạch một quả vàng óng! 】

Tư Hoàng nhướng mày: "Còn kém ba cái, không sợ ta lôi kéo ngươi cùng chết?"

Ngũ Bảo không buồn để ý nói: 【 Đối với bệ hạ mà nói, ba cái hoàn toàn không phải chuyện nhỏ sao. 】

Tư Hoàng: "..."

Là ai ngay từ đầu liều mạng như Tam Lang thúc giục cô, không tin cô? Ha! Thật là cái thiện biến tiểu ngu ngốc.

*

Vũ Linh xuống xe ở nhà phụ cận, liếc mắt một cái liền nhìn thấy đèn đường chiếu lờ mờ một thân ảnh.

"Anh." Vũ Linh kêu lên giống như bình thường, khẩn trương nắm chặt quần áo.

Người nọ bước mấy cái đến trước mặt Vũ Linh, nắm chặt cổ tay cô ta, ngữ điệu trầm thấp lãnh khốc: "Đã xảy ra chuyện."

Vũ Linh cắn răng không nói chuyện, đối phương dùng chính là câu khẳng định, căn bản là sẽ không nghe cô ta nói dối.

Hai người trầm mặc đứng đó, Vũ Hy bỗng nhiên ôm lấy người cô ta, sờ sờ đầu: "Trở về thôi, mẹ ở nhà rất lo lắng."

Vũ Linh nắm chặt tay áo hắn: "Mẹ không biết gì chứ?"

"Anh nói em cùng bạn bè ăn sinh nhật." Vũ Hy buông cô ta ra rồi đi trước, "Dựa theo ước định, nơi đó em không thể đi nữa, lần này anh sẽ không dung túng em."

Vũ Linh theo bản năng khẽ cắn môi dưới, trong đầu hiện lên thân ảnh Tư Hoàng, tim đập kịch liệt hai cái, ngẩng đầu cúi đầu lại không thể phản bác Vũ Hy. Anh cô giống cô đều rất cố chấp, quyết định một chuyện liền quyết không thay đổi, lần trước nói đồng ý giúp cô gạt mẹ, bất quá một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn liền không cho phép cô nữa.

Vốn dĩ phát sinh chuyện của Độc Nhãn, Vũ Linh cũng không thể lại làm nữa, bỗng nhiên nghĩ đến Tư Hoàng: Hắn có thể hiểu lầm cái gì hay không? Có cảm thấy mình làm ở nơi đó thì mình là một cô gái nổi loạn hay không? Nhưng là bọn họ làm gì có quan hệ gì đâu, cô ta có cái gì lý do gì để giải thích với hắn?

Vũ Hy nhận thấy được em gái có tâm sự, chỉ là con bé không nói, ai cũng không ép được, hắn không nên hỏi thì hơn.

Hai anh em hoàn cảnh thật ra rất khó khăn, ở nơi ngõ nhỏ đầy đất rất bẩn, không bao lâu sau hai người dừng lại trước một gian nhà trệt cũ nát, đều thu hồi cảm xúc rối rắm trong nội tâm, liếc nhau một cái, Vũ Linh dùng thanh âm nhẹ nhàng gọi: "Mẹ, con về rồi đây!" Rồi cô đẩy cửa đi vào trong phòng.

"Linh Linh đã về rồi à, đồ ăn mẹ đều hâm nóng lại rồi, mau tới ăn đi."

Nếu Tư Hoàng ở chỗ này, nhất định sẽ phát hiện người phụ nữ đi ra, tình cờ lại chính là bảo mẫu cô mời - Triệu Lị Mân.

------ lời nói ngoài lề ------

Thứ nguyên chim cánh cụt hào thượng:

Nhị Thủy: Bệ hạ, xin hãy nhận tiểu đệ đi a?

Phong Hoàng: Xem tâm tình.

Nhị Thủy: Ngươi!

Phong Hoàng: Đừng nóng nảy.

Nhị Thủy: Ngươi bẩn tính như vậy, đều là ba mẹ ngươi sinh ra đã thế sao?

Phong Hoàng: Ngươi lập tức sẽ biết.

Nhị Thủy: Khụ.. Cảm giác được hơi thở có chút nguy hiểm a? Có chút kích động a~đại gia nói đi?

Bạn đang đọc Trọng Sinh: Nam Thần Quốc Dân của Thủy Thiên Triệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.