Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự mình đa tình

Tiểu thuyết gốc · 912 chữ

Người đàn ông mở cửa xe đặt Lâm Nguyệt Hi ngồi vào trong, huấn luyện đã lâu trong quân đội như vậy đương nhiên là Nguyệt Hi cũng không yếu đuối đến mức sắp chết, cô vẫn còn ngáp ngáp, muốn tỉnh lại như cơ thể quá yếu mà nhắm tịt mắt, lỗ tai Lâm Nguyệt Hi còn thính hơn ai hết.

Cô đúng là cảm nhận được lực ai đó đang nâng cao mình, cái mùi vị mát lạnh này... Chỉ có thể khẳng định đó là Lục Tư Thành.

Lục Tư Thành vẫn luôn kiệm lời như vậy, suốt quãng đường dài anh ta dường như không nói dù chỉ một lời mà trực tiếp lái xe đến căn hộ gần đó.

Người đàn ông lại bế Lâm Nguyệt Hi ra khỏi xe, cô nàng mắt nhắm mắt mở len lén ngước nhìn anh với vẻ mệt mỏi, Lục Tư Thành vẫn chưa phát hiện, cô nàng lại càng thêm làm càng mà nhíu nhíu mắt nhìn khung cảnh xung quanh.

Lâm Nguyệt Hi sợ té mà vòng tay kéo chặt áo Lục Tư Thành.

Xem ra anh ta vừa là ân nhân vừa là tiểu nhân.

Thật không biết nên trả ơn thế nào và trả thù như thế nào.

Cái đầu Lâm Nguyệt Hi huơ huơ nhích qua nhích lại càng thêm nhích lại gần Lục Tư Thành, người đàn ông dừng bước, anh lại ngước xuống nhìn người phụ nữ mình đang bế trên tay.

Lâm Nguyệt Hi mặt xanh bệch trắng khó khăn nhìn Lục Tư Thành.

Lục Tư Thành cảm thấy cô nàng này giống như đang dụ dỗ anh vậy, người đàn ông với vẻ mặt lạnh giá trực tiếp vứt cô nàng xuống đất.

Lâm Nguyệt Hi đang mệt cũng tỉnh vì đau, cô không thể diễn tả nên lời sự việc vừa xảy ra.

Cũng may dưới đất là đám cỏ xanh mềm mại chứ không phải là nền gạch xi măng, nếu không cô gãy xương lưng là cha

Làm thế nào Lục Tư Thành có thể lạnh nhạt như vậy? Chỉ bế cô một chút mà anh ta cũng không muốn sao?

Anh ta chán ghét cô đến vậy sao?

Lâm Nguyệt Hi đau nhứt toàn thân, cô muốn mở miệng nói gì đó nhưng cũng không biết mình nên nói gì.

Nhưng cô cũng không thể vô ơn với sự xuất hiện của anh ta vừa nảy.

Lâm Nguyệt Hi mím chặt môi cất giọng nho nhỏ:

“Cảm ơn anh...”

Lục Tư Thành rảo bước về trước, anh vẫn lạnh nhạt như cũ:

“Đã tĩnh thì về nhà đi.”

Lâm Nguyệt Hi đang nằm lì dưới đất nghe xong lại cố gắng vươn người ngồi dậy, làm sao mà về được chứ?

Lục Tư Thành như có như không, không để tâm đến Lâm Nguyệt Hi, anh vẫn bước thẳng về phía trước, đôi chân người đàn ông vẫn đi về phía ánh sáng bên trong

Cứ nghĩ việc tiếp cận Lục Tư Thành sẽ rất dễ dàng, không ngờ việc này còn khó hơn việc đội trưởng bắt cô bắn trúng hồng tâm 5 phát liền.

Lâm Nguyệt Hi ngồi ở sân nhà Lục Tư Thành, thật sự cô có phần hi vọng Lục Tư Thành sẽ mủi lòng cô là người bị thương mà đi ra cho cô vào nhà, Lâm Nguyệt Hi vẫn người im co rút người ôm chặt chân mình, ánh mắt cô vẫn luôn tràn đầy niềm tin vào tấm lòng từ bi của Lục Tư Thành.

Đến khi cô ngủ gục mất rồi thức giấc giữa đêm vì lạnh Lục Tư Thành vẫn ngủ ngon giấc mà không xuất hiện.

Ánh đèn vẫn còn lóe sáng, Lâm Nguyệt Hi không nắm chắc bây giờ là mấy giờ, nếu bên dưới không đau Lâm Nguyệt Hi nghĩ cô có thể đi xem xét xung quanh.

Cô lại lắc đầu chê cười chính mình, cô quên mất Lục Tư Thành là một con người máu lạnh, anh làm gì có trái tim, anh ta làm sao để tâm đến cô chứ.

Lâm Nguyệt Hi ngu ngốc chê mình tự mình đa tình rồi. Chỉ vì anh ta đối tốt với cô một chút cô lại nghĩ anh ta cũng không xấu như mọi người nói.

Làm cảnh sát mà lại dễ dàng bị thu phục như vậy thì làm sao có thể bắt được tội phạm đây?

Bên dưới đau rát, Lâm Nguyệt Hi lo mình có thể bị viêm rồi, ngày mai cô phải đi khám để kiểm tra lại, có gì còn kịp thời giải quyết chứ nếu không... Hệ lụy về sau chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Lâm Nguyệt Hi lau lau chân mình, ngồi ở đây quá nhiều mũi. Lâm Nguyệt Hi kéo kéo chặt áo khoác của Lục Tư Thành ngửi ngửi hương thơm.

Cô cũng không hiểu anh ta khoác lên người cô khi nào, cô giống như quen luôn mùi của anh ta mà mặc nó rất bình thường, khi nảy cảm thấy ấm áp là lạ khi nhìn lại thì mới biết là cô đang khoác áo của Lục Tư Thành lên vài.

Cô đúng thật là... Lại dám đi ngửi mùi thơm của một tên buôn ‘bột mì’, nếu áo anh ta có ma túy thì sao? Chẳng phải cô sẽ bị nghiện ma túy sao?

Làm gì có... Cô lại nghĩ nhiều rồi.

Bạn đang đọc Trời Nam Đất Bắc, Liệu Có Thể Chung Đường? sáng tác bởi Jelina
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jelina
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.