Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúng nó còn nhỏ, nghe không hiểu đâu

Phiên bản Dịch · 2201 chữ

“Hừ, có gì đáng để tâm, cũng không phải mình làm.”

Sau một hồi dằn vặt năng lực chó gặm, cuối cùng Tô Dục cũng tìm ra được một lý do để an ủi bản thân.

Cùng lúc đó, Hạ Dao bên cạnh cũng đang chăm chú xem bảng điểm, không ngừng than ngắn thở dài. Xem ra điểm của cô không giống như kỳ vọng.

Nói thật, với thành tích của Hạ Dao muốn để tồn tại trong trường điểm là điều không thể. Thực lực này chỉ phù hợp với các trường tầm trung, hơn nữa lần kiểm tra này còn bị tụt hạng không ít. Hiện tại ngay cả trường tầm trung còn chưa chắc.

“Đứng hạng 30.”

Toàn ban cả thảy có 42 người, chưa tính Tô Dục thì Hạ Dao đứng thứ 30. Hạ Dao có chút rầu rĩ: “Lại tụt rồi.”

Điểm như vậy thật sự không tốt, nếu Hạ Dao không cố gắng phấn đấu tăng lên thứ hạng, việc cô muốn được nhận vào một trường đại học tốt là vô cùng khó khăn.

Nhưng nói gì thì nói, đem cái tờ 28 điểm của Tô Dục đi so với Hạ Dao, thì của cô đã tốt hơn hắn gấp mấy lần.

Sau khi nhận xét xong bảng điểm, Hạ Dao quay qua nói: “Tô Dục, hiện tại ngực em rất khó chịu, rất buồn bực, anh kể chuyện gì đó vui vẻ cho em nghe đi.”

Vốn còn đang bị 28 điểm kia làm mất hứng nói chuyện, nhưng vì cô hỏi, hắn không thể không trả lời, nên đành thốt ra một câu: “Chúng nó còn nhỏ, nghe không hiểu đâu!”

Lúc đầu Hạ Dao còn không rõ ý của Tô Dục là gì, nhưng sau khi nhìn theo tầm mắt của hắn, cô chợt hiểu ra, đây không phải là đang chê mình ngực phẳng lì, không phát triển sao, Hạ Dao vội vàng ôm ngực: "Đồ khốn, anh là tên biến thái!”

Nghe thế Tô Dục nhịn không được cười lớn, những khúc mắc nãy giờ đều không cánh mà bay.

Chẳng qua, hắn càng cười càng làm Hạ Dao oán giận, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Em muốn cắn chết anh!”

Không đợi Hạ Dao nhào tới, Tô Dục đã nhảy ngay ra phía sau, rồi nhanh chóng xoa xoa đầu nhỏ của cô: “Thôi nhé, bây giờ anh phải về, em ở lại nhớ ngoan ngoãn nghe lời biết chưa.”

Nói xong, Tô Dục liền dùng khả năng nhanh nhất của mình chạy mất, để lại Hạ Dao ở đó tức giận dậm chân.

Nhìn bóng dáng Tô Dục rời đi, Hạ Dao cũng có chút ngạc nhiên: “Lạ thật, sao tính cách hôm nay của Tô Dục lại khác hoàn toàn trước kia.”

Phải biết rằng, lúc trước Tô Dục ở trước mặt Hạ Dao, chính là vô cùng thật thà lương thiện, tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc cô như vậy.

Đây rõ ràng không phải tính cách của hắn, trước đều là cô quan tâm hắn, bây giờ ngược lại cô lại cảm giác chính mình được hắn bảo bọc y hệt trẻ con.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, nhưng Hạ Dao lại không hề cảm thấy mất tự nhiên, may mà hắn rời đi, để cô bình tĩnh lại, nếu không khả năng cô cũng sẽ cứ thế thuận theo hắn.

Nghĩ đến hành động vừa rồi của Tô Dục, máu nóng của Hạ Dao lại nổi lên: “Tên khốn, ngày mai nhất định phải cho hắn bài học.”

Ngực chính là điểm mấu chốt Hạ Dao cực kỳ để ý, Tô Dục dám lấy ra trêu chọc, cô sao có thể để yên, hơn nữa con gái nhà người ta cũng biết rụt rè, mấy lời đó cũng dám nói ra.

Càng ngượng ngùng thì càng tức giận, cô sẽ không dễ dàng quên chuyện ngày hôm nay.

Tô Dục đi rồi, tự nhiên không biết chính mình bị Hạ Dao ghim trong lòng.

Nhưng hắn biết những lời mình nói, tác động đến cô nhiều như thế nào. Nó như một cú clock out vậy.

Bất kể quá khứ hay hiện tại, anh vẫn luôn là bạn thân nhất của Hạ Dao, tất nhiên là biết cô nhạy cảm thế nào khi có người động đến bộ ngực phẳng lì của cô.

Có thể nói, suốt thời trung học, điều Hạ Dao quan tâm nhất không phải điểm số, mà chính là bộ ngực phẳng của mình, cô như phát cuồng mỗi khi nhắc đến nó.

Biết thế nhưng Tô Dục vẫn nhắc, không phải do hắn vô tâm mà là hắn biết tình trạng này sẽ không duy trì lâu. Lúc cô bước chân vào đại học, hoặc chính xác hơn là cuối kỳ 1, cô bắt đầu có bước nhảy lớn, chẳng những cô ngày càng trở lên xinh đẹp hơn, mà thân hình cũng phát triển đẫy đà. Hồi đầu cô còn oán trách bản thân sao lại phát triển nhanh chóng như thế, nhưng rồi lâu dần, từ oán trách trở thành khoe khoang tự hào.

Hiện tại Hạ Dao, không thể xem như vịt con xấu xí, chẳng qua cô vẫn còn trẻ con chưa đủ lớn mà thôi. Chỉ cần vài ba năm nữa, cô sẽ trở thành nữ thần vạn chàng trai mong ước.

Nếu không phải Tô Dục rất quen thuộc với Hạ Dao, thậm chí ngày nào cũng gặp mặt cô thì ngay cả hắn cũng nghi ngờ cô đi phẫu thuật thẩm mỹ về. Nhìn Hạ Dao từng chút từng chút một thay đổi, hắn chắc chắn đó hoàn toàn tự nhiên. Làm hắn chỉ có thể than thở, gái mười tám thay đổi chóng mặt.

Chính vì Tô Dục biết Hạ Dao sau này biến hóa lớn như thế, cho nên hiện tại hắn mới có thể không kiêng nể gì lấy loại này đề tài tới trêu chọc cô.

Hắn biết cơ hội này sắp không còn, phải tận dụng triệt để, nếu không sau này muốn trêu cô cũng không được. Đương nhiên, cũng là vì hắn cùng cô đã thân đến mức chuyện gì cũng có thể nói ra.

Cãi nhau chính là thú vui tao nhã giữa những người bạn thân thiết, người ngoài sao có thể hiểu được.

Không biết vì sao sau gặp được Hạ Dao, tâm trạng Tô Dục trở lên thông suốt rất nhiều, đám mây đen trên trời giống như được ánh mặt trời làm cho tan biến.

Có lẽ là bởi có sự tồn tại của Hạ Dao, làm hắn cảm thấy bản thân ở thế giới này không còn cô độc, tâm tình mới trở nên biến hóa như vậy.

Là cô, nghị lực làm hắn bắt đầu muốn tiếp nhận thế giới này.

Tô Dục sở dĩ rời đi, không phải vì sợ bị Hạ Dao cắn, mà là có lý do.

Thời điểm hắn đang đùa giỡn Hạ Dao, đột nhiên nhận được một nhiệm vụ.

“Nhiệm vụ mới: Đứng hạng 10.”

“ Giới thiệu nhiệm vụ: Là người chủ trì Đại Tân Văn hệ thống, ký chủ nên tạo bất ngờ trong kỳ thi. Ở kì thi sắp tới, ký chủ hãy đạt thứ hạng 10 cả lớp, để cho tất cả mọi người trong lớp phải thán phục”

“Thưởng nhiệm vụ: 10 điểm thuộc tính, trừng phạt thất bại : Không.”

Sau khi đọc xong phần giới thiệu nhiệm vụ, lập tức Tô Dục không do dự trả lời: “Chấp nhận.”

Đã không có trừng phạt, tội gì không nhận. Cho dù có thất bại đi chăng nữa cũng không mất gì.

Huống chi, nếu không có nhiệm vụ này, Tô Dục cũng sẽ tận lực phát huy trong lần kiểm tra kế tiếp này, hắn không cần kết quả lại bết bát như vậy nữa.

Hiển nhiên, hạng 10 của lớp đâu dễ dàng mà lấy được.

Kiếp trước Tô Dục cũng không phải học sinh xuất sắc gì, chỉ thuộc dạng bình thường mà thôi, cố gắng lắm mới miễn cưỡng được nhận vào đại học. Dù được nhận, nhưng hắn vẫn phải liều mạng kiếm tiền để trang trải cuộc sống, thế nên chẳng mấy chốc Tô Dục đã bỏ dở việc học của mình. Rất khó nói bây giờ hắn còn nhớ được bao nhiêu kiến thức sau bao nhiêu năm như vậy.

Đương nhiên, nếu nói về căn bản thì hắn vẫn có, chỉ cần ôn tập một chút, điểm kiểm tra tăng lên hẳn không khó, chỉ là hạng 10, khả năng có chút miễn cưỡng.

Cho nên, sẽ có chút khó khăn khi Tô Dục muốn hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng hắn có lòng tin, bởi lần kiểm tra tới không có nói là thi tháng, mà chỉ nói là lần kiểm tra gần nhất.

Vừa rồi nhìn bảng điểm, hắn nhận ra kết quả của mình thật sự rất nát. Đặc biệt là môn toán, không chỉ có hắn, mà hầu như mọi người trong lớp đều vậy. Giáo viên bộ môn xem xong kết quả cực kỳ tức giận, nên quyết định lần sau cho thi lại môn này.

Vậy nên, Tô Dục có thể hoàn thành nhiệm vụ nếu như đạt top 10 trong kì thi.

Đạt hạng 10 của một môn tất nhiên sẽ dễ dàng hơn 9 môn cộng lại, dựa vào kiến thức nền tảng bản thân đã có. Hẳn là có thể đạt được.

Về đến nhà, đối mặt với căn nhà trống trải, Tô Dục có chút cảm khái.

Đây là một biệt thự ba tầng điện tích vô cùng lớn, khu đất này được coi như tấc vàng ở thành phố Thẩm Châu, giá trị ít nhất phải lên đến mấy chục triệu.

Biệt thự mấy chục triệu là thứ mà Tô Dục mơ cũng không dám mơ đến, thế mà hiện tại hắn lại có một căn, khác biệt như thế không khỏi làm hắn có chút cảm khái.

Tất nhiên, nếu nói thuộc về hắn, cũng là không đúng.

Biệt thự này là do ba mẹ Tô Dục tặng lúc hắn cùng Giang Huyền Ca kết hôn, nhưng người đứng tên nó chỉ có Giang Huyền Ca, nói cách khác căn biệt thự này là quà ba mẹ chồng đưa cho con dâu làm quà tặng.

May mắn là đưa cho Giang Huyền Ca.

Nếu đưa cho Tô Dục, hắn thật sự nghi ngờ bây giờ có lẽ bản thân phải ra gầm cầu ở. Với tính cách của hắn, chuyện như vậy, không phải không thể xảy ra.

Biệt thự rất lớn, hiện tại cũng chỉ có một mình Tô Dục ở mà thôi.

Vì Giang Huyền Ca không thích có quá nhiều người ở nhà, người hầu và tài xế đều không sống ở đây mà ở nhà bên cạnh, Họ sẽ đến khi được gọi, còn bình thường hầu như không xuất hiện quấy rầy chủ nhân.

Chính là như thế, Tô Dục mới chỉ có một mình trong căn nhà này. Không có người ngoài, làm hắn cảm thấy khá thoải mái. Cả đời sống trong nghèo khó, hiện tại sau lưng tự dưng lại xuất hiện người hầu cơm bưng nước rót, có lẽ hắn sẽ khó mà chấp nhận. Bản thân còn chưa quen với cuộc sống giàu sang phú quý đâu.

Đi vào phòng, Tô Dục lôi tất cả các loại sách giáo khoa bày lên bàn, hầu như đều mới tinh như chưa từng được động đến. Làm một tên phá gia chi tử, đương nhiên làm gì có khả năng đi yêu quý sách vở, và chỉ có những người không thích sách vở mới để nó mới tinh trong góc tủ như này.

Tô Dục có chút cảm khái, rút ra quyển sách giáo khoa.

Vốn dĩ sống lại một đời, hắn không nghĩ phí phạm thời gian vào chuyện học hành. Cho dù hắn không đi thi thì vẫn có thể vô thẳng trường đại học danh tiếng nào đó, cho nên không có chút nào gọi là nhiệt huyết tiên lên, việc của hắn chỉ cần chuẩn bị tốt tinh thần cả đời ăn chơi đàng điếm là đủ rồi.

Nhưng hiện tại, có lẽ một phần là vì Đại Tân Văn hệ thống, còn một phần là do chính bản thân muốn thay đổi, không cam lòng cứ sống cuộc sống bình thường như thế, suốt ngày ngoài ăn chơi đàng điếm cũng là ăn chơi đàng điếm, chẳng làm nên trò trống gì.

Hắn muốn chứng minh so với bất kỳ người nào hắn cũng không hề kém cạnh.

Ngay khi Tô Dục vừa mở giáo khoa toán ra, chưa kịp nhẩm xong công thức, thì trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói.

“Đạt được kỹ năng《 Toán học 》, cấp độ 0.”

Nghe xong giọng nói này, Tô Dục nhịn không được mở to mắt, mới lẩm bẩm một chút công thức đã đạt được kỹ năng? Hơn nữa còn là kỹ năng đầu tiên.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.