Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng cấp kỹ năng

Phiên bản Dịch · 2137 chữ

Sau khi đạt được kỹ năng mới, Tô Dục lập tức mở ra Đại Tân Văn hệ thống.

Đại Tân Văn hệ thống

Ký chủ: Tô Dục

Cấp bậc: 1

Thể năng: 52 điểm

Giá trị điểm bùng nổ: 8420 điểm

Kỹ năng: 《 toán học 》cấp 0

Thương thành: Đã kích hoạt

Nhiệm vụ: 《 Tết mười hai bím tóc 》,《 Đạt hạng 10 》

Quả nhiên《 toán học 》đã được thêm vào thứ mục kỹ năng, nhưng mới chỉ cấp 0 mà thôi.

Tô Dục ấn thử vào kỹ năng thì vang lên giọng nói nhắc nhở.

“Hiện tại《 toán học 》có thể được nâng cấp, ký chủ có muốn dùng 10 điểm bùng nổ để nâng cấp?”

Sau khi nghe xong nhắc nhở, Tô Dục liền không chút do dự, lập tức bỏ ra 10 điểm để nâng cấp kỹ năng 《 Toán học 》, trực tiếp thăng lên cấp 1.

“《 Toán học 》 thăng cấp thành công, hiện tại đã đạt cấp 1.”

Tuy nhiên, Tô Dục phát hiện thăng lên 1 cấp này đối với hắn cũng không nhiều tác dụng, Kiến thức về công thức toán tiểu học thì có vẻ chi tiết hơn, nền tảng càng thêm vững chắc. Thế nhưng đấy là tiểu học, còn trung học thì không giúp ích nhiều. Ngay cả chút ít tri thức mới cũng không thêm.

Vì vậy, hắn lại không ngần ngại tiếp tục vung điểm để thăng cấp, thật sự muốn xem tiến triển hơn chút nào không.

“Hiện tại《 toán học 》có thể được nâng cấp, ký chủ có muốn dùng 100 điểm bùng nổ để nâng cấp ?”

Sau khi lựa chọn của Tô Dục được xác nhận, kỹ năng《 toán học 》 của hắn được nhảy lên cấp 2 , tuy rằng kiến thức cấp ba không được củng cố nhiều, nhưng kiến thức trung học cơ sở hiển nhiên đã vững vàng hơn trước.

Có thể nói, đối với khả năng hiện tại của mình, Tô Dục khẳng định có thể tương đương với giáo viên Trung học cơ sở. Để hắn đi dạy cho học sinh cấp hai hẳn không có vấn đề. Nhưng nếu bảo hắn dạy những bài vượt qua trình độ cấp 2, chỉ sợ khó có thể đảm nhiệm được. Bởi kiến thức của cấp ba rất thâm sâu, nếu chỉ có nền tảng thì chưa đủ.

Sau hai lần, Tô Dục nhanh chóng hiểu ra, 《 toán học 》 cấp 1 tương đương toán tiểu học, mà《 toán học 》cấp 2 tương ứng với toán cấp 2, hơn nữa mỗi lần thăng cấp xong, kiến thức vô cùng lắm chắc. Nếu lên được cấp 3, liệu có phải hay không chính là toán trung học phổ thông? Hắn cực kỳ mong đợi.

“ Hiện tại《 toán học 》có thể được nâng cấp, ký chủ có muốn dùng 1000 điểm bùng nổ để nâng cấp ?”

1000 điểm đối với Tô Dục hiện tại vẫn là cần thiết bỏ ra, vì tri thức không nên chần chừ.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, 《 toán học 》 cấp 3 thật sự ứng với kiến thức phổ thông, 3 lần thăng cấp, về cơ bản Tô Dục gần như thuần thục tất tần tật 12 năm toán học. Bây giờ đâu chỉ đơn giản là cấp ba, mà ngay cả toán năm nhất năm hai đại học hắn cũng có thể làm được.

Tô Dục cảm thấy, với năng lực của mình bây giờ, nếu đem ra so với học bá chắc cũng có thể rồi đi. Tuy rằng khả năng kém hơn một chút, nhưng chắc chắn cùng những học sinh bình thường kia dư sức đánh bại, Top 10 ngay trong tầm tay.

Quan trọng nhất chính là, hiện tại mới chỉ đạt kỹ năng cấp 3 mà thôi, còn có thể tiếp tục thăng cấp, nếu lên được tới cấp 4 mà nói, chưa chắc học bá đã bằng.

Chẳng qua, cấp 4《 toán học 》 yêu cầu tận 5000 điểm bùng nổ, với tài lực của Tô Dục bây giờ, thực sự là vô cùng tiếc nuối. Sau cùng hắn mới kiếm được có hơn 8000 điểm, mà đó giờ đã tiêu bao nhiêu mục rồi. Hắn cân nhắc lợi hại một lúc, vẫn nên dừng lại tốt hơn.

Với 7310 điểm còn lại, nếu hắn tiếp tục tiêu phí, đến khi nhận nhiệm vụ mới mà cần dùng đến điểm, không lấy ra được thì coi như xong đời.

Huống chi, trừ bỏ toán học, còn rất nhiều môn học khác, tất nhiên không thể đều dùng mỗi trên toán được.

Hiện tại Tô Dục chỉ cần đảm bảo đảm vượt qua bài kiểm tra, rinh về thứ hạng 10, với cấp 3 《 toán học 》 thế là đủ rồi.

Để nghiệm chứng suy nghĩ của mình, Tô Dục lập tức lấy các đầu sách giáo khoa môn khác ra đọc.

Kết quả, một loạt các giọng nói nhắc nhở vang lên trong đầu.

“Đạt được kỹ năng 《 ngữ văn 》, cấp 0.”

“Đạt được kỹ năng 《 tiếng Anh 》, cấp 0.”

“Đạt được kỹ năng 《 vật lý 》 cấp 0 .”

“Đạt được kỹ năng 《 hóa học 》 cấp 0 .”

“Đạt được kỹ năng 《 sinh vật 》 cấp 0 .”

“Đạt được kỹ năng 《 lịch sử 》 cấp 0 .”

“Đạt được kỹ năng 《 địa lý 》 cấp 0 .”

“Đạt được kỹ năng 《 chính trị 》 cấp 0 .”

Khi Tô Dục đọc hết toàn bộ mấy quyển giáo khoa, cũng là lúc hắn thu về được chín kỹ năng, tất cả đều là môn học năm nhất của trung học phổ thông, và muốn thăng cấp đều phải giống như môn toán, yêu cầu dùng điểm bùng nổ.

Tuy nhiên bây giờ chưa cần thiết phải nâng cấp, nên hắn vẫn để nguyên cấp bậc ban đầu.

Hết cách, ai bảo điểm này có giới hạn, hắn phải sử dụng thật tiết kiệm và hợp lý, tận dụng tốt lưỡi dao này. Phải nghĩ cách kiếm càng nhiều điểm, chứ cứ tình trạng không làm mà muốn có ăn, chỉ có húp không khí mà sống qua ngày. Biết bao nhiêu cho đủ.

Sau khi lên sân khấu ca hát, Tô Dục tự nhiên nảy sinh ra một ý tưởng, hắn có nên lấy tất cả các tác phẩm kinh điển từ Địa Cầu để đem đến đây phục chế lại? Nói không chừng sẽ gây ra được oanh động vô cùng lớn, điểm cũng từ đó ào ào về tới tay. Giống như bài 《 Vui là được 》, hắn cực kỳ tin tưởng, kết hợp với thường thành, không gì là không thể.

Vì thế, Tô Dục lại lần nữa mở ra thương thành của Đại Tân Văn hệ thống, sau đó bắt đầu chọn lựa.

Nhưng bây giờ với số điểm hắn có, chỉ có thể lựa được mấy đầu tiểu thuyết. Những hạng mục khác như ca khúc, phim truyền hình, điện ảnh, trang vẽ hay linh tinh gì đó đều bị loại bỏ, Bởi cái giá phải trả cho mỗi hạng mục đó, ít nhất phải 10000 điểm trở lên, hắn bỏ ra không nổi.

Đương nhiên, như thế không phải nói là tiểu thuyết mất ít điểm hơn những mục đó, trên thực tế một bộ tiểu thuyết giá trị còn gấp mấy lần giá trị của một bài hát. Chẳng qua tiểu thuyết có thể chia thành nhiều chương, hắn có thể mua từng chương bằng số điểm mình có.

Sau khi quyết định khởi đầu bằng tiểu thuyết, Tô Dục liền bắt đầu lên mạng tìm hiểu tin tức.

Phải nói, sự phổ cập tiểu thuyết ở thế giới này so với kiếp trước phong phú thịnh vượng gấp ngàn lần. Không đơn giản do dân cư nhiều, mà còn do sự quản lý bản quyền sáng tác vô cùng nghiêm ngặt, Mọi tác gia đều được bảo đảm về quyền sở hữu trí tuệ, đối lập kiếp trước, cho nên Tô Dục cảm thấy quả thực đây chính là thiên đường dành cho hắn.

Kiếp trước, Tô dục là một người viết truyện vô danh lang bạt trên mạng internet, tiền nhuận bút nhận lại không nổi cho hắn ăn một bữa no, vì duy trì sinh hoạt cùng đam mê, hắn ban ngày phải đi làm thêm, còn đêm đến lại miệt mài gõ chữ, nếu không quần quật như vậy đã không đến mức chết đột ngột ở trước màn hình máy tính.

Nhưng khi đến thế giới này, dù bạn là ai, có gia thế như thế nào, chỉ cần bạn có ý tưởng, viết truyện tốt một chút, mấy vấn đề như tiền long, không sợ không kiếm được.

Thế giới này chuyện vi phạm bản quyền rất hiếm khi xảy ra, bọn họ tồn thờ những sáng tác gia, coi chuyện vi phạm là một loại xúc phạm, không tôn trọng tác phẩm. Cho dù có người xem, thì những người đó cũng xem một cách kín đáo tránh bị những người khác phát hiện.

Khác hoàn toàn với kiếp trước, xem lậu được coi là chuyện quang minh chính đại, họ coi việc đó như chuyện bình thường, không có gì sai trái. còn cho rằng mấy người ủng hộ bản quyền toàn là đồ ngu với nhau vậy. Vậy nên rất nhiều sáng tác giả khó mà thành công.

Ở thế giới này tuyệt đối không xuất hiện, tuy rằng bản lậu không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn, nhưng tuyệt đối thuộc về số lượng cực nhỏ.

Tô Dục cho rằng sở dĩ sẽ xuất hiện tình huống này, một phần là do pháp luật bảo hộ đối bản quyền, phần khác là do đặc tính đặc thù của thế giới này. Bất luận là sách, hay tiểu thuyết mạng, đều vô cùng hot, doanh số cực cao.

Tuy nhiên nếu có thể lựa chọn xuất bản mà nói, danh tiếng đương nhiên sẽ lớn hơn một ít, địa vị so với các tay bút viết trên mạng cũng cao hơn. Nhưng tất cả đều được tôn trọng như nhau.

Sau một hồi so sánh, Tô Dục vẫn là chọn tiểu thuyết mạng.

Không phải hắn không muốn xuất bản, mà là hắn đối tiểu thuyết mạng tương đối am hiểu, hơn nữa để xuất bản mất quá nhiều thời gian, từ khâu gửi bài đến khâu xuất bản, yêu cầu thời gian rất dài, đặc biệt là đối với một tác giả không chút danh tiếng, lại càng khó khăn..

Tô Dục không có nhiều thời gian như vậy, hắn cần lựa chọn phương thức nhanh nhất để kiếm ra lời, vậy chỉ có tiểu thuyết mạng đáp ứng đủ.

Xác định xong, hắn liền bắt đầu chọn trang web đăng truyện.

Có rất nhiều trang để đăng truyện, nhưng trang nổi cũng chỉ có mấy nhà mà thôi, trong đó lớn nhất là Văn Duyệt. Thị phần lớn nhất ở Chính quốc và rất có tiếng tăm ở nước ngoài. Được coi là nền tảng văn học trực tuyến được nhiều người sử dụng nhất.

Trên thế giới này, văn hóa quan trọng hơn quân sự. Và Chính quốc, với tư cách là quốc gia có nền văn mình uyên bác và rất lâu đời, vô cùng được các quốc gia khác tôn sùng.

Có thể nói, địa vị Chính quốc so với Trung Quốc ở Địa Cầu còn muốn cao hơn rất nhiều.

Xét về phương diện văn hóa, Chính quốc đứng nhì thì không quốc gia nào đứng nhất. Văn hóa Trung Quốc cực kỳ được hoan nghênh ở đây, và tiếng Trung trở thành ngôn ngữ phổ biến nhất, có tầm ảnh hưởng y hệt tiếng Anh ở Địa Cầu. Cho dù không phải người trong khu vực, cũng học tiếng này.

Cho nên, vô luận là ca khúc tiếng Trung, hay tiểu thuyết, điện ảnh, lực ảnh hưởng so với kiếp trước càng được nâng cao, không chỉ giới hạn trong khu vực Chính quốc.

Chính vì như thế, Văn Duyệt không hề có định mức, bất luận là bản dịch tiếng Trung hay là tiếng Anh, lượng người đọc chưa bao giờ giảm, người sử dụng cũng vượt xa.

Tô Dục lựa chọn Văn Duyệt chính là vì khi người đọc muốn đọc truyện ở đây, họ đều phải trả phí.

Tiếp theo, hắn phải tìm hiểu thật kỹ luật đăng tiểu thuyết mạng ở thế giới này, Xem có tương lai hay không, hắn không muốn làm chuyện vô ích, nên trước tiên nên chuẩn bị thật tốt.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.