Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy vợ! Lấy vợ! Lấy vợ!

Phiên bản Dịch · 2758 chữ

Sau khi chấp nhận, Tô Dục hiển nhiên muốn tìm hiểu thêm về hệ thống này.

Giao diện của nó tương đối đơn giản, có tên, cấp bậc, giá trị điểm bùng nổ, thể lực, kỹ năng, trung tâm và nhiệm vụ.

Tên cùng cấp bậc thì không cần phải nhắc tới, cái cần chú ý chính là cấp bậc của hệ thống này. Mặc dù có hiện lên thanh công cụ nhưng chưa nhìn ra được tác dụng gì thực tế. Còn thể năng, nó là chỉ số trung bình của các mặt như lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng, phối hợp cùng nhanh nhẹn. Chỉ số này càng cao, thì thể chất càng cao, và sức mạnh cũng càng lớn.

Một người bình thường khỏe mạnh, mức chỉ số có thể đạt đến 100 điểm. Đối với độ tuổi của Tô Dục, đáng lẽ hắn ít nhất phải được trên dưới 80 mới đúng.

Vì vậy cho nên, với 52 điểm, đồng nghĩa với việc thể lực hắn đang suy yếu thấp đến mức trầm trọng. Điều này liên quan mật thiết đến việc từ nhỏ hắn đã bệnh tật đầy mình, Tô Dục vô cùng quan ngại, hắn không muốn suốt quãng đời còn lại của bạn thân chỉ có thể nằm đó dưỡng bệnh, như thế thật vô nghĩa.

May mắn, nguyên nhân dẫn đến bệnh tình của hắn là do Đại Tân Văn hệ thống, thế nên một khi bản thân đã thức tỉnh, chắc chắn có cách chữa trị.

Mà giá trị điểm bùng nổ cao nhất, có vẻ là mục quan trọng nhất của Đại Tân Văn hệ thống. Bởi với giá trị này, nó càng cao thì càng làm được nhiều thứ, nếu không giá trị bùng nổ, Đại Tân Văn hệ thống cũng chỉ để trang trí mà thôi. Giá trị bùng nổ quy định sự lớn nhỏ của tin tức, chỉ cần đủ điểm, muốn tin tưc lớn cỡ nào cũng được.

Để đạt được điểm này, trước mắt có hai cách, một là hoàn thành nhiệm vụ, hai là khiến cho mọi người chú ý. Không sai, chỉ cần Tô Dục làm việc gây được sự chú ý giá trị bùng nổ sẽ được tăng lên, mà tăng lên thì tin tức càng lớn, tin tức càng lớn thì càng thu hút người xem, người gia nhập. Cứ thế, như một vòng tròn móc nối.

Kỹ năng hạng nhất, không, không phải Tô Dục một chút kỹ năng đều không có, mà hắn phải thông qua Đại Tân Văn hệ thống để đạt được kỹ năng, mới có thể biểu hiện ra ngoài.

Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của hắn, cũng có thể hắn thực sự không có kỹ năng gì, nhưng dù như thế nào Tô Dục cũng không thừa nhận điểm này.

Ngay cả thương thành còn chưa được kích hoạt, Tô Dục không biết mục này có ích lợi gì, nhưng hẳn là có thể mua vật phẩm trong đó. Và cuối cùng, chính là nhiệm vụ của Đại Tân Văn hệ thống.

Ở một thời điểm nhất định, một địa phương nhật định nào đó hệ thống sẽ kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên để thử thách ký chủ. Đây là Đại Tân Văn hệ thống giải thích, nói cách khác nhiệm vụ này là sẽ tùy thời xuất hiện, mà số lương bao nhiêu thì chưa rõ.

Hiện tại, mục này hiện không, tức là hắn hiển nhiên chưa phải làm gì. Ngay thời điểm Tô Dục vừa nghĩ thế xong, Đại Tân Văn hệ thống giống như biết trước, giao diện lập tức biến đổi thành màu đỏ, bên dưới xuất hiện thêm một dòng chữ.

“Nhiệm vụ: Tết mười hai bím tóc vàng”

Nhìn đến thông báo nhắc nhở có nhiệm vụ, Tô Dục nhịn không thốt lên: “Nghĩa là bảo mình cưới 12 lão bà đó hả?”

Chính xác, nhiệm vụ lần này của hệ thống, cũng là nhiệm vụ đầu tiên, Đại Tân Văn hệ thống kêu hắn cưới 12 lão bà, ý trên mặt chữ mười hai bím tóc giao nhau.

“Chắc không khó lắm?” Tô Dục vuốt vuốt cái cằm bóng loáng, tự nhủ.

Quả thực bản thân Tô Dục là người thừa kế hơn 500 dãy xí nghiệp lớn nhỏ của gia đình, nên với hắn mà nói, tiền không thiếu, tình mới là vấn đề. Bây giờ chỉ cần vung tiền ra, thật nhiều tiền, sợ gì không có người để cưới đúng chứ? Ít nhất ở Đế Cầu này là thế.

Phải biết rằng, năm Tô Dục vừa tròn mười sáu tuổi, hắn liền cưới một thiên hậu giới ca sĩ làm lão bà đầu tiên, mà lúc đó hắn còn rất ngu ngơ. Bây giờ thay đổi, thử hỏi có cái gì là không thể.

Chỉ là khi hắn cho rằng nhiệm vụ này không khó thì Đại Tân Văn hệ thống lại bổ sung thêm một chút điều kiện: “Quan trọng người đó phải thật lòng thích ký chủ, nhan sắc cũng phải đạt 90 điểm trở lên. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: Mười năm. Trừng phạt nếu thất bại: Trở lại kiếp trước.”

Đọc đến đây, Tô Dục câm nín: “Hệ thống, mi cố tình làm khó người khác đấy à, cưới mười hai lão bà, còn muốn bọn họ đều phải thật lòng yêu thương? Đã thế phải là mỹ nhân, ảo tưởng cũng vừa vừa phải phải thôi nha!”

Tiền tài khai đạo, đúng là có thể cưới mười hai lão bà, nhưng có tiền không nhất định người ta sẽ trao lòng trao dạ cho mình. Tại một khắc này, Tô Dục thật sự cảm thấy Đại Tân Văn hệ thống rõ ràng đang đào hố cho hắn nhảy.

Tuy nhiên, hắn vô cùng nghi ngờ, sở dĩ nhiệm vụ này xuất hiện, là do lời nói lúc nãy của hắn. Lúc đó, trong vô thức hắn đã thề, thề bản thân từ nay sẽ trở thành một tra nam, một tên đào hoa công tử, không bao giờ chung tình với một ai nữa. Cho nên mới xuất hiện nhiệm vụ như này.

Tô Dục kết luận: “Xem ra sau này mình không nên tùy tiện nói bừa mà chưa nghĩ kĩ.”

Hết cách, chỉ cần một lời tùy tiện phun ra thôi, rất có khả năng tự đào hố nhảy xuống, ví dụ như cái này.

Vẫn may thời hạn của nó là 10 năm, cho dù trong 10 năm đó hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ, thì ít nhất cũng đủ thời gian để hắn bung xõa thoải mái. Nhưng để được như thế, hắn không cần tự đào hố cho bản thân, nếu không 10 năm ấy không biết ngắn ngủi như nào đâu.

Tiêu hóa xong hết thảy, Tô Dục rốt cuộc cũng từ trong phòng bước ra.

Mở cửa phòng, hắn lén lút ló đầu xem xét, sau khi xác định mấy lần bên ngoài không có người mới đường đường chính chính đi ra.

Tô Dục ở trong nhà dạo qua một lúc, mới phát hiện nơi này trừ bỏ hắn không có người nào, những người xuất hiện khi hắn sắp hôn mê đều đã rời khỏi, trong đó bao gồm ba mẹ hắn ở thế giới này. Giọng nói nức nở kia chính là của mẹ Tô Dục.

Nhắc đến ba mẹ, trong lòng Tô Dục nổi lên một thứ cảm xúc không nói lên lời, giống như tràn ngập chua ngọt cay đắng.

Kiếp trước, hắn là một cô nhi, từ nhỏ đã không nơi nương tựa, sâu trong tâm khảm hắn lúc nào cũng khát vọng mình có một mái nhà, có ba có mẹ ở đó, đây cũng là nguyên nhân vì sao bản thân lại nỗ lực như thế, rồi đột ngột chết đi.

Đổi lại, đời này hắn không còn là cô nhi, ba mẹ khoẻ mạnh yêu thương, thậm chí đều có thể nói là cưng chiều, gia thế hiển hách, hữu cầu tất ứng, hắn muốn cái gì, đều nghĩ cách cho hắn cái đấy.

Chỉ là Tô Dục mới tỉnh dậy, còn chưa hoàn toàn dung nhập toàn bộ ký ức nguyên chủ, cho nên trước hết hắn vẫn là đem bản thân tách ra, thứ tình thân xa lạ này Tô Dục chưa cách nào tiếp nhận. Hắn thực tế cũng không biết nên đối mặt như thế nào với ba mẹ kiếp này, tuy rằng hắn rất khao khát có được một gia đình hạnh phúc, thế nhưng bao năm trải qua sự lẻ loi hiu quạnh một mình, bây giờ bản thân tự nhiên trở nên sợ hãi tình thân, có lẽ là sợ hãi mất đi lần nữa!

Cho nên, sau khi hắn tỉnh lại sẽ mượn thân phận này mà làm cho ba mẹ rời đi, thật sự rất khó khăn đối mặt.

May mắn, nguyên chủ trước kia tính tình vốn ngỗ ngược, chưa bao giờ tuân theo kỷ luật, không thích bị người khác quản giáo, nên khi Tô Dục làm như vậy, cực kỳ phù hợp với bản tính đó, mọi người không ai nghi ngờ.

Nhẹ nhõm nhất chính là ba mẹ ở đây cũng không có ở cùng nhà với hắn, nên hắn không phải nghĩ cách tránh né bọn họ.

Phía đó đã từng nói qua, lúc hắn vừa tròn mười sáu tuổi có cưới một lão bà, hơn nữa còn là thiên hậu giới ca hát Giang Huyền Ca.

Giang Huyền Ca là ca sĩ bậc nhất Chính quốc, những ca khúc cô hát luôn luôn trở thành một loại hiện tượng, nếu dùng màu sắc để hình dung cô thì chỉ có màu đỏ tím, rực rỡ mà quyến rũ. Giọng hát không ai có thể sánh bằng, xinh đẹp toàn diện. Vừa bắt đầu ra mắt, đã nổi danh khắp chốn.

Kỳ thật trước năm 16 tuổi, Tô Dục cùng Giang Huyền Ca vốn không có bất luận quan hệ quen biết gì, người ta so với hắn lớn hơn 6 tuổi, càng không có chuyện lấy hắn. Sở dĩ phát sinh ra chuyện cười như vậy chủ yếu vẫn là do quan hệ hữu nghị giữa các gia tộc, nhưng không phải bắt tay công bằng, mà là đơn phương xin giúp đỡ.

Ba của Giang Huyền Ca là Giang Xuân Từ, chủ tích tập đoàn Giang thị. Một năm trước tập đoàn Giang thị gặp khó khăn lớn về vấn đề tài chính công ty, yêu cầu cấp bách cần nhà đầu tư bên ngoài để khắc phục kinh tế. Nhưng thời điểm đó, không ai xem tập đoàn này, tìm không biết bao nhiêu nhà đầu tư, bao nhiêu nơi, bao nghiêu người, cuối cùng chỉ có Tô thị.

Tập đoàn Tô thị chính là sản nghiệp của ba mẹ Tô Dục, nhưng Tô thị là tập đoàn công nghiệp, không phải là xí nghiệp đầu tư, hơn nữa tập đoàn Giang thị với tập đoàn Tô thị không có quan hệ gì, hiển nhiên đâu thể vô duyên vô cớ đi đầu tư cho bọn họ.

Vì thế, Giang Xuân Từ chủ động ngỏ lời cầu hơn đem con gái của mình gả cho Tô Dục, người thừa kế tương lai của tập đoàn Tô thị, đổi lấy sự đầu tư từ phía Tô thị.

Loại chuyện này, đối với những tập đoàn mà nói, khả năng rất khó phát sinh, nhưng ở Tô thị lại cố tình xảy ra. Vì con trai bảo bối, mẹ Tô Dục có thể làm hết thảy. Bà lập tức đến hỏi con trai mình xem có đồng ý hay không.

Mà ngay lúc đó Tô Dục, cũng là vô cùng tùy hứng, thuận miệng đáp ứng luôn.

Đối với người vợ chưa bao giờ gặp, vi sao Tô Dục lại đồng ý? Những người khác có thể không biết, nhưng bản thân hắn rất rõ ràng, lấy cô về làm vợ, chủ yếu vì giọng hát của cô mà thôi, ngoài lí do đó ra, không còn gì khác.

Tô Dục hiện tại có chút khó tiếp thu, giả dụ như nguyên chủ vì lí do nào đó thực tế một chút, ví dụ thích nhan sắc Giang Huyền Ca thì hắn hiểu được, thế nhưng thân chủ lại nghĩ nó rất bình thường. Vốn Giang Huyền Ca cũng có thể coi như quốc sắc thiên hương, bây giờ chỉ vì giọng hát của cô mới được nguyên chủ lấy về vợ, bi ai đúng là bi ai nha.

Cứ như vậy, 16 tuổi hắn có vợ, thiên hậu Giang Huyền Ca giới ca sĩ, đồng thời, tập đoàn Tô thị cũng đầu tư 2,5 tỉ Nhân Dân Tệ cho Giang thị vượt qua cửa ải khó khăn.

2.5 tỉ Nhân Dân Tệ, thật sự không dễ dàng, nguồn vốn Tô thị cung cấp không chỉ giúp Giang thị vượt qua khó khăn, mà còn đưa bọn họ nâng lên một tầm cao mới. Xây dựng và phát triển hơn lúc trước.

Đương nhiên, Tô thị đâu thể cống hiến không công, tất cả đều có điều kiện của nó. Trong đó quan trọng nhất chính là nếu như Giang Xuân Từ dám cả gan đổi ý, ví dụ để Giang Huyền Ca cùng Tô Dục ly hôn, hoặc là không giúp được gì cho hắn, thì Tô thị chẳng những lấy lại tất cả, còn huỷ hoại luôn tập đoàn Giang thị.

Cho dù Giang thị hiện tại phát triển thế nào, nhưng đứng trước Tô thị hoàn toàn là lấy trứng chọi đá. Vẫn đừng nên gây chuyện thì hơn, bằng không một khi động đến ranh giới, Giang thị đừng mơ tưởng có thể tiếp tục tồn tại, vì Tô Dục ba mẹ hắn cái gì cũng có thể làm được.

Cho nên, dẫu bây giờ tập đoàn Giang thị đã vượt qua cửa ải khó khăn, như cũ chỉ có thể tiếp tục thừa nhận người con rể này.

Giang Xuân Từ có tâm, nhưng chỉ dừng ở đó, tâm có nhưng can đảm thì không. Kỳ thật, nếu Tô Dục có một chút dã tâm, ông ta cũng không đến mức có cái tâm tư này.

Nói thế nào thì nói, Tô Dục bề ngoài không kém, gia cảnh lại tốt, tìm khắp nơi không có bao nhiêu người có thể so được với hắn, người như vậy chính là thuộc loại con rể cực phẩm.

Vậy nhưng hành động của hắn trước kia thật sự khó chấp nhận. Chẳng những là một cái bại gia tử, lại còn ngu ngốc, vô cùng xấu hổ vô cùng mất mặt.

Nghĩ đến Giang Xuân Từ, Tô Dục khinh thường thừa nhận, hắn là hắn, mà đời trước là đời trước, hắn không trách người khác đối với hắn như nào, bởi đến bản thân còn không chấp nhận nổi nguyên chủ. Đương nhiên đừng đánh đồng rằng hắn cũng đồng ý như thế.

Giang Huyền Ca đến hiện tại thật ra thực hiện rất tốt trách nhiệm của một người con dâu nên làm, ba mẹ Tô Dục cực kỳ vừa lòng với cô con dâu này, duy nhất một điểm không hài lòng chính là kết hôn đã một năm, còn chưa có động tĩnh, đứa cháu họ mong mỏi vẫn chưa thấy đâu.

Đúng, Giang Huyền Ca thực hiện đầy đủ trách nhiệm của người con dâu thế nhưng lại không thực hiện trách nhiệm của một người vợ.

Đến nay Tô Dục cùng Giang Huyền Ca, đều là thân trong sạch, thậm chí một tháng gặp mặt nhau còn khó, huống chi phát sinh thân quan hệ thân thiết. Thứ hắn cần ở cô là giọng hát, mấy loại tâm tư khác đều không tồn tại. Mục đích cực kỳ thuần khiết, một chút cũng không giống một phú nhị đại, cũng có thể nói là hắn ngốc đi.

Sau khi biết điều này, Tô Dục liền không nhịn được bĩu môi: “Quá ngốc, có một người vợ như hoa như ngọc nằm đó, vậy mà không động tay động chân, thái giám sao? Nếu là mình, đã sớm…… Hắc hắc!”

Tất nhiên, hắn nói vậy thôi chứ từ trước đến nay đều là ngoài miệng nói khoác, trên thực tế có thể hay không làm như vậy, chỉ có trời mới biết.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.