Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp phải chiến đấu

Phiên bản Dịch · 1761 chữ

Thế nhưng, bây giờ anh Vịt rất hoảng loạn. Mẹ nó! Không biết mình đã đụng chạm phải thần tiên yêu quái gì, sau khi ngủ dậy đột nhiên biến thành con gái.

Lập tức muốn đến bệnh viện kiểm tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại đột nhiên có một loại cảm giác run rẩy sợ hãi khó hiểu.

Vì trốn tránh loại cảm giác này, anh Vịt không cẩn thận chạy vào nhà vệ sinh, nhìn thấy trong gương có một mỹ nữ, thật cmn rất vừa vặn.

Cái mông kia, gương mặt kia, đôi chân kia... Chỉ là hình như không có ngực.

Ai nhìn thấy cũng đều không nhịn được chảy nước miếng.

Thế nhưng, đang lúc mê mẩn ngắm nhìn bản thân thì anh Vịt đột nhiên nghĩ tới, chuyện này con mịa nó... Trong gương không phải chính là mình sao?

Đối với một người đàn ông hoặc một kẻ đã từng là đàn ông mà nói, thoải mái nhất không gì bằng đụng phải một đại mỹ nữ, mà đại mỹ này còn mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm.

Thế nhưng khó chịu nhất là cmn đại mỹ nữ này lại chính là mình.

Nhưng mà lúc này, sự bình tĩnh trong phòng vệ sinh đã bị phá vỡ.

Ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, một người để cho anh Vịt phải đỏ mặt, tim đập nhanh.

- Chết tiệt! Cái cảm giác đáng sợ kia… chính là phát ra từ ánh mắt của người này.

- Má nó! Phải làm sao bây giờ? Bị chặn trong nhà vệ sinh, mình có nên chạy hay không? Nhưng mà, gã đó cứ đứng ở cửa, thật là đáng sợ…

- Trời ạ! Mình nên làm gì đây? Gã đó vẫn còn nhìn chằm chằm vào mình, một mực nhìn chằm chằm như vậy, ánh mắt của gã này thật là đáng sợ. Cảm giác… cảm giác như sắp bị ăn sạch rồi. Mình phải làm cái gì đây?

Trong lòng của anh Vịt rất hoảng hốt, nhưng mà nhiều năm lăn lộn trong giới hắc đạo làm cho hắn luyện thành vẻ mặt trầm ổn như chó.

Địch không động, ta không động.

Đúng, đây là phương pháp bảo đảm nhất.

Kết quả, anh Vịt cứ như vậy hơi hơi xoay đầu lại, vẻ mặt lạnh lùng. Liễu Tử Lãng nhìn hắn chằm chằm như thế nào thì hắn cũng trợn mắt nhìn chằm chằm lại như thế đó.

Mà lúc này, trong lòng của Liễu Tử Lãng cũng đang dậy sóng, rối rắm không gì tả nổi.

- Trong WC nam sao lại có con gái?

- Không đúng, nhất định là do mình đi nhầm rồi.

- Má nó... Chuyện này... Đây không phải là nước sôi để nguội mà mình đang tưởng niệm sao? Thì ra nàng ở trong này, khó trách mình tìm không được.

- Xong rồi. Xong rồi... Nữ thần của mình. Nước sôi để nguội của mình. Đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ bị nàng nhìn thấy, có khi nào nàng cho rằng mình là kẻ biến thái hay không?

- Trời ạ! Hình tượng tốt đẹp của mình trong mắt nữ thần. Rốt cuộc bây giờ mình nên làm gì?

- Ai có thể nói cho tôi biết phải làm sao không? Online đi, rất vội. Tôi có nên đi qua chào hỏi nàng, thuận tiện trao đổi số điện thoại hay không?

- Không được, làm như vậy sợ rằng sẽ trực tiếp phản tác dụng.

- Thật xấu hổ, nếu lúc này Tao Thần ở đây thì tốt rồi, cậu ta chắc có thể nghĩ ra thao tác tao nào đó để hóa giải tình trạng này.

- Chờ một chút. Tao Thần? Thao tác tao... Mẹ nó, có rồi! Xem phải dùng thao tác tao cải tử hồi sinh.

Chỉ chớp mắt, trong đầu Liễu Tử Lãng hiện ra vô số ý tưởng, giống như viên đạn bay tới bay lui.

Hai giây sau, Liễu Tử Lãng phảng phất được Tao Thần phụ thể.

Đứng ở cửa phòng vệ sinh, hai mắt hắn đột nhiên trợn ngược, trắng dã, đờ đẫn.

Sau đó hai tay quờ quạng lên khung cửa, tiếp tục sự kinh ngạc vừa rồi, nói:

- Thật xin lỗi! Xin hỏi trong nhà vệ sinh có người không? Đây là nhà vệ sinh nam hay nhà vệ sinh nữ vậy?

Mẹ kiếp!

Nếu như lúc này Lý Tao ở bên cạnh, tuyệt đối có thể nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở của một lớp thao tác tao năm sao.

Quá âm hiểm!

Quá tao!

Liễu Tử Lãng, mặt hàng này vừa động linh cơ lại có thể giả dạng làm người mù.

Như vậy liền hoàn mỹ hóa giải lúng túng.

Cho dù là không cẩn thận đi vào nhà vệ sinh nữ, với thân phận người mù mà nói, hẳn là một trăm cô gái cũng sẽ có một trăm lẻ một người sẽ tỏ vẻ tha thứ!

Ồ! Thì ra là một người mù...

Anh Vịt nghe nói như vậy thì rõ ràng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, anh Vịt cũng không có ý định cùng Liễu Tử Lãng nói chuyện, bởi vì dù cho đối phương chỉ là một người mù, trong lòng hắn vẫn cứ cảm thấy sợ hãi sâu sắc.

Cái này có lẽ chính là cảm giác tự nhiên khi bị “thiên địch” nhìn chăm chú.

- À...

Lần này, Liễu Tử Lãng lại xấu hổ.

Hắn tưởng rằng sau khi mình tỏ vẻ bản thân là người mù, cô gái bên trong sẽ nói một câu đại loại như: “Đây là nhà vệ sinh nữ, mời anh ra ngoài.” Vậy là hắn có thể thuận theo đó hoàn mỹ rời đi.

Thế nhưng lúc này đối phương vẫn cứ trầm mặc, trầm mặc, trầm mặc... Trầm mặc là đêm nay Khang kiều (1)! Khang cái đầu mẹ ngươi.

Kìm nén một hơi, Liễu Tử Lãng lần nữa biểu diễn kỹ thuật diễn xuất cấp bậc Oscar, hướng về phía không khí tự nhủ:

- Ai da, hình như bên trong không có ai. Nhưng mà vẫn không nên đi vào thì hơn, nhỡ đâu đây là nhà vệ sinh nữ thì sao.

Nói xong lời này, Liễu Tử Lãng liền xoay lưng, giả dạng người mù hai tay mò mẫm vào vách tường đi ra ngoài.

- Cái người mù này cuối cùng cũng chịu đi. Mình bây giờ đã biến thành như vậy, xem ra sau này không thể lại đến nhà vệ sinh nam được rồi.

Liễu Tử Lãng đi rồi, anh Vịt cũng muốn nhanh chóng rời khỏi vùng đất thị phi này.

Dù sao hiện tại từ trong ra ngoài hắn đều là con gái, nếu như bị bắt gặp ở trong nhà vệ sinh nam thì thật là lúng túng.

- Tạm biệt. Nhà vệ sinh nam của ta...

- Tạm biệt. Bồn tiểu tiện của ta...

Lưu luyến không thôi, anh Vịt đi một bước quay đầu ba lần, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh kỷ niệm cùng với nhà vệ sinh nam.

Khi sáu tuổi, hắn đi tiểu tại nhà vệ sinh nam bị thằng bé lớn hơn dọa dẫm lấy đi hết 10 tệ tiền mừng tuổi.

Lúc hắn tám tuổi, lén lút trộm từ nhà một bao thuốc lá, cùng mấy đứa bạn nhỏ trốn trong nhà vệ sinh lần đầu thể nghiệm mùi vị thuốc lá, cái cảm giác sặc sụa đó đến nay vẫn còn nhớ.

Năm mười tuổi, cầm dao gọt trái cây chặn mấy thằng nhóc năm nhất trong nhà vệ sinh trấn lột được mười mấy tệ tiền tiêu vặt.

Năm 15 tuổi, hắn thôi học lăn lộn xã hội, cầm dao chém người, cuối cùng cánh tay bị trúng một dao, máu chảy rất nhiều làm hắn không dám về nhà, trốn ở trong nhà vệ sinh tự mình xé áo băng bó vết thương.

Năm 17 tuổi, đã lăn lộn được chút danh tiếng, hắn mang theo mấy đàn em đặc biệt chặn phòng internet và quán game thu phí bảo hộ. Sau đó, bị người cha đảm nhiệm quản lý khu phố cầm gậy đuổi đánh một trận, trốn ở trong nhà vệ sinh không dám đi ra.

Năm 18 tuổi, trước lúc đi lính, hắn vô tình nhìn thấy người cha vẫn luôn mặt lạnh nghiêm khắc với hắn, len lén tránh trong nhà vệ sinh một bên hút thuốc một bên lau nước mắt.

Hai mươi ba tuổi...

Hai mươi lăm tuổi...

...

Có quá nhiều hồi ức, anh Vịt như thấy được hình ảnh thu nhỏ cả đời mình, phảng phất đều ở trong nhà vệ sinh nam.

Nếu như cho bạn một câu hỏi trắc nghiệm, thứ nhất chính là ngồi ở trên xe BMW mà khóc, hai là ngồi ở trên xe đạp mà cười. Bạn sẽ lựa chọn như thế nào đây?

Bất kể người khác lựa chọn như thế nào, ngược lại Lý Tao lại lựa chọn một chàng trai nhỏ ngồi bán thức ăn trên xe điện bên đường. Vừa ăn mì trộn, vừa thưởng thức tình trạng kẹt xe dọc đường, tiếng còi xe inh ỏi, tiếng người chửi bởi lanh lảnh vang lên.

Danh hiệu "Đầu chặn" cũng không phải là muốn gọi là gọi, cho dù ngươi là Mercedes-Benz, Audi, hay là đại chúng hơn như Volkswagen BYD Wuling. Khi đó chỉ cần chặn một cái xe thì toàn bộ con mẹ nó đều phải ngừng lại cho ta, ngoan ngoãn ở một bên chờ đi!

Chỉ có xe nhỏ chạy bằng điện là vù vù xuyên tới xuyên ngang, tiến lui tự nhiên. Ngồi một bên xem một nhóm tài xế ở trên xe móc cứt mũi, gãi chân chửi bới inh ỏi cũng là một thú vui.

- Quả nhiên vẫn là mình cơ trí nhất! Nếu như thật sự đi xe tới, đường này ít nhất cũng phải kẹt xe hơn nửa giờ. Mà thời gian là vàng bạc, không thể lãng phí…

Nhanh chóng nuốt vài sợi mì trộn, Lý Tao vỗ nhẹ chàng trai trẻ giao thức ăn một cái:

- Chàng trai, lái cẩn thận một chút nhé! Cậu đi như vậy thì tôi không có cách nào ăn mì được…

Chú Thích:

(1) Đây là một câu trong bài thơ Tạm biệt Khang Kiều của Từ Chí Ma

---------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.