Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xác nhận qua ánh mắt

Phiên bản Dịch · 1725 chữ

Những ai vừa thấy đã yêu, đó chẳng qua là thấy sắc nảy lòng tham mà thôi.

Nhưng mà, chúng ta cũng không thể phủ nhận rằng trong cuộc đời của mỗi người sẽ có những lúc gặp phải những điều tốt đẹp trong những giây phút ngắn ngủi.

Ví dụ như, bản thân bạn đang buồn rầu vì cả người đổ mồ hôi như mưa nhưng lại phải làm bài tập trong phòng học, khi đó đột nhiên bắt gặp một cô bé ăn mặc trông khá mát mẻ vụt qua cửa phòng học.

Mái tóc dài phiêu phiêu trong gió, đồng thời mang theo một mùi hương tinh dầu nhàn nhạt và dễ chịu. Nó sẽ khiến cho người ta không tự chủ được phải đỏ mặt tía tai, tim đập thình thịch.

Mà khi dáng người uyển chuyển kia biến mất không thấy nữa, lại cảm giác thấy trống vắng trong lòng. Lúc đó, trong đầu nào còn tâm trạng để suy nghĩ tới chuyện làm bài tập nữa.

Không quên được!

Dáng người cô bé này cũng không được tính là rất đẹp. Nhưng trong nháy mắt đó, hắn lại có cảm giác dù là một người đẹp quyến rũ như thế nào đi nữa cũng không thể so sánh với vẻ đẹp của nàng.

Thân là “anh Lãng” của đại học Công Thương, Liễu Tử Lãng quen biết với rất nhiều cô gái xinh đẹp. Đối với hắn, tất cả bọn họ đều mang theo dáng vẻ chung, không có sự khác biệt lắm.

Dường như các cô gái hắn đã gặp chỉ mang cho hắn một chút kích thích. Giống như bản thân uống một ngụm coca cola lạnh vậy, nó chỉ mang lại kích thích trong một thời gian ngắn ngủi mà thôi.

Coca cola lạnh mang theo vị hơi ngọt cùng khí cacbon dioxit nổ nhẹ trong khoang miệng.

Sau khi uống xong một hớp, khoang miệng sẽ dư lại mùi vị nhưng cũng làm cho cổ mình khô khốc và chua xót.

Liễu Tử Lãng rất ghét cảm giác này. Giống như khi còn nhỏ, khi bản thân chỉ còn một ngày nghỉ hè cuối cùng thì cha mẹ hắn lại nhắc đến việc còn một nửa bài tập chưa làm xong.

Do vậy, Liễu Tử Lãng không ngừng tìm kiếm những cách uống khác nhau của coca cola. Nhưng mà, cho dù Liễu Tử Lãng có dùng cách gì thì cảm giác chua xót vẫn theo hắn đến cuối cùng.

Thế nhưng hôm nay…

Liễu Tử Lãng phảng phất đã tìm thấy người phụ nữ của đời mình.

Hắn biết nàng khác với tất cả các cô gái mà hắn từng gặp qua.

Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi nhìn thấy nàng, Liễu Tử Lãng đã thấy được cái gì gọi là luồng gió mới.

Rốt cuộc thì khác nhau ở nơi nào?

Liễu Tử Lãng không thể nói thành lời. Cái cảm giác tốt đẹp đó không thể dùng lời văn để miêu tả cụ thể được.

Hắn biết nàng không phải là bình coca cola mà là một ly nước sôi để nguội.

Cảm giác sảng khoái khiến người ta phải tĩnh tâm cảm nhận.

Liễu Tử Lãng giống như người mất hồn, bước nhanh trở về phòng bệnh.

- Alo! Anh Lãng, anh đi đâu vậy?

Lần đầu tiên Triệu Kiến Vũ thấy Liễu Tử Lãng hồn bay phách lạc như vậy nên vô cùng lo lắng đuổi theo.

- Tôi phải đi tìm nước sôi để nguội.

Liễu Tử Lãng để lại câu nói không đầu không đuôi đó rồi vội vàng chạy xuống tầng dưới.

- Nước sôi để nguội? Anh Lãng có bị bệnh không đó? Trong phòng bệnh có rất nhiều máy nước uống mà. Tại sao anh lại vội vã xuống dưới tầng tìm nước uống?

Triệu Kiến Vũ không giải thích được nên đành quay lại phòng bệnh, tiếp tục gọt táo cho thầy Chu.

Dưới đại sảnh của bệnh viện Lương Hương.

Cả người Anh Vịt hoảng hốt, chạy như bay hai ba cây số tới bệnh viện.

Đúng vậy! Anh Vịt chạy quả thực rất nhanh, dường như những âm khí kia cũng không thể đuổi theo hắn được.

Nhưng mà…

Đang chạy, hắn lại cảm giác có chút không đúng. Mái tóc có chút hơi dài gây vướng mắt, bước chân êm ái, tiếng thở dốc cũng rất dễ nghe, thậm chí cánh tay có chút vô lực.

Cuối cùng hắn cũng chạy tới đại sảnh của bệnh viện, lúc này anh Vịt hoàn toàn ngây người khi thấy cái bóng của mình trên cửa sổ thủy tinh.

Chỉ mười mấy phút ngắn ngủi, tóc của hắn đã dài tới eo, phần hông đã trở nên tròn trịa, ngay cả cánh tay cũng trở nên thon gọn mặc dù ngày trước trông nó rất xù xì.

Càng đáng sợ hơn khi anh Vịt nghe được giọng nói của mình. Đó là một giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào của một cô bé đáng yêu.

Bình tĩnh!

BÌnh tĩnh…

Tại địa phương đông người như bệnh viện này, hắn càng phải cẩn thận nếu không sẽ bị phát hiện.

Ồ?

Bị ai phát hiện?

Phát hiện cái gì chứ?

Anh Vịt cũng không hiểu tại sao mình luôn có cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm vào.

Cảm giác này từng xuất hiện khi hắn còn ở trong quân ngũ. Khi đó hắn bị một tên gay cao to nhìn chằm chằm cái mông trong nhà tắm công cộng.

Không gian tại đại sảnh bệnh viện rất lớn. Khi hắn cảm giác được nguy cơ thì sẽ trốn vào một địa phương khác.

Trong nội tâm của anh Vịt luôn có một nỗi lo sợ nên hắn vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.

Thế nhưng, bây giờ lại có một vấn đề khác.

Muốn vào phòng vệ sinh, ok, không có vấn đề gì!

Nhưng mà, vào phòng vệ sinh nam hay phòng vệ sinh nữ đây?

Con mẹ nó! Vấn đề này thực sự rất rắc rối.

- Bây giờ mình là một người đàn ông sao? Vừa vặn, có thể quang minh chính đại vào phòng vệ sinh nữ hưởng thụ…

Trong lòng anh Vịt không quên tự sướng. Khi đôi chân chuẩn bị bước vào thì sự nam tính còn sót lại bỗng nhiên nổi lên:

- Trương Khải Á! Con mẹ nó, mày còn là một thằng đàn ông sao? Đàn ông thì sao có thể vào phòng vệ sinh nữ. Thân thể thay đổi cũng làm tính cách mình thay đổi theo à? Bây giờ mà vào phòng vệ sinh nữ khác gì công nhận bản thân là phụ nữ chứ?

Cả người đã nữ tính hóa gần hết nhưng anh Vịt vẫn muốn giữ vững bản tâm của mình. Hơi do dự một lát, hắn quả quyết bước vào phòng vệ sinh nam.

May mắn là phòng vệ sinh nam không có người nào. Nếu không, một cô gái tóc dài bước vào hẳn sẽ làm người trong đó bị dọa cho giật mình.

Mùi vị quen thuộc của bồn tiểu tiện trong phòng vệ sinh nam làm cho hắn cảm giác được mình vẫn là đàn ông.

Đi tới trước gương, anh Vịt lần nữa bị sợ ngây người. Lần này hắn bị dung mạo của bản thân dọa cho sợ hãi.

m khí thuần khiết cải tạo cơ thể, uy lực này không gì có thể so sánh.

Gương mặt trắng nõn với đôi gò má đẹp đẽ, mái tóc thẳng dài đen nhánh, đôi mắt to tròn trong veo như nước, lại được điểm thêm hai hàng lông mi đậm cùng hai hàng chân mày lá liễu. Sống mũi cao và cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mím làm cho lòng người mê muội đến chết.

Hắn đã từng là một kẻ rất háo sắc nên khi anh Vịt soi gương, đến bản thân hắn cũng bị chính mình làm cho say mê.

Mà lúc này, Liễu Tử Lãng vừa chạy đến đại sảnh thì không còn nhìn thấy hình bóng ấy nữa. Hắn đi lòng vòng một hồi nhưng vẫn không tìm ra cô bé kia.

- Nước sôi để nguội, em đi đâu rồi chứ! Không thể nào, tôi nhìn thấy em chạy vào bệnh viện mà. Mới qua vài phút, chắc là em đang ở trong phòng nào đó để lấy số…

Nhìn qua nhìn lại vẫn không thấy.

- Chẳng lẽ đây là trừng phạt của ông trời cho sự bạc tình bạc nghĩa của mình sao? Ông trời, ông đối với con quá tàn nhẫn rồi.

Liễu Tử Lãng thở dài một cách thương tâm. Lúc này hắn lại đang mắc tiểu nên ủ rũ bước vào nhà vệ sinh.

Nào ngờ, vừa mới ngẩng đầu, hắn liền nhìn thấy trong nhà vệ sinh…

Liễu Tử Lãng thấy một cô gái đứng yên trước gương.

- Rất xin lỗi…

Liễu tử Lãng cho rằng mình đi nhầm phòng vệ sinh. Hắn đang định nhanh chóng rời đi với tốc độ ánh sáng thì anh Vịt đang đắm chìm trong vẻ đẹp của bản thân cũng bừng tỉnh rồi quay đầu lại.

Bốn mắt nhìn nhau!

Ở trong phòng vệ sinh nam…

Không khí giống như đọng lại còn thời gian dường như dừng lại mãi mãi…

Xác nhận qua ánh mắt…

Ánh mắt là cửa sổ tâm hồn.

Có người nói thông qua ánh mắt của một người có thể nhìn thẳng đến linh hồn người đó.

Hai mắt giao nhau không nói câu nào, đối phương lại có thể sáng tỏ tâm ý của mình.

Vào giờ phút này, bên trong phòng vệ sinh nam tại đại sảnh tầng một của bệnh viện Lương Hương.

Anh Lãng và anh Vịt giống như hai vương giả đang đối mặt.

Cả hai đều nhìn ra vẻ bối rối trong mắt đối phương.

Trương Khải Á một đường làm lão đại đến giờ, dưới tay đàn em có mười mấy người, dao dưa hấu mấy trăm thanh. Các cửa hàng nhỏ cùng sạp hàng rong trên đường có ai không phải cúi đầu khom lưng cung kính kêu một tiếng "anh Vịt".

-----------------------------

Dịch: Vũ

Beta:B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.