Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đá thức tỉnh (2)

Phiên bản Dịch · 1366 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-------------------

Du Phượng Hoàng tonaf thân mặc trang phục màu tím. Có mười mấy người khác cũng mặc trang phục giống như nàng. Nữ có nam có. Các nàng đang bị một đám tu sĩ thân mặc trang phục màu trắng bao vây tấn công, rõ ràng rơi vào hạ phong. Không ngừng có người bị thương. Trên mặt đất thậm chí có không ít thi thể. Tình hình chiến đấu có chút thảm khốc.

- Thế nào, còn không ra tay sao?

Chúc Nghiên Khanh nhìn về phía Tần Quân hỏi. Nàng lại biết giữa Tần Quân và Du Phượng Hoàng có chút ái muội. Hai người tuy rằng bao giờ cũng cãi nhau, nhưng thân là nữ nhân, nàng hiểu rất rõ trong ánh mắt Du Phượng Hoàng nhìn về phía Tần Quân bao hàm tình cảm.

- Không vội, chúng ta chậm rãi đi tới đó.

Tần Quân khoát tay nói. Khoảng cách ngàn mét đối với bọn họ mà nói cũng không xa. Mặc dù Tần Quân là Thuế Phàm Cảnh tầng bảy cũng có thể ở bên trong mấy giây chạy tới tới.

Vừa dứt lời, nhóm sáu người liền từ trên đỉnh núi nhảy xuống.

- Thánh nữ, nàng đi mau đo. Ở đây giao cho chúng ta ngăn cản!

Một người trung niên của Nam Minh Thánh Giáo trầm giọng hô lên:

- Chúng ta cho dù chết, cũng không thể để cho người của Hữu Hổ Đường nhận được đá thức tỉnh!

Cầm trường kiếm trong tay, Du Phượng Hoàng đang cùng mấy người tu sĩ mặc y phục màu trắng giao chiến. Vừa nghe được lời của hắn, Du Phượng Hoàng không khỏi cắn răng nói:

- Chúng ta đã bị đuổi giết bốn ngày. Muốn đi thì cùng đi. Bằng không cho dù ta rời khỏi đây, cũng không có khả năng sống sót trở lại thánh giáo.

Lẽ nào hôm nay thật sự phải chết ở chỗ này?

Trong lòng Du Phượng Hoàng dâng lên sự tuyệt vọng. Linh lực trong cơ thể nàng gần như tiêu hao không còn. Nếu không phải vẫn dựa vào đan dược tiếp viện, nàng cũng không sống tới bây giờ.

Bên phía Nam Minh Thánh Giáo sống sót lại mười mấy người đều là tu vi Kim Đan Cảnh.

Bên phía Hữu Hổ Đường phái ra mấy trăm tên tu sĩ có một phần tư là Kim Đan Cảnh. Những người khác đều là tu vi ngoài Trúc Cơ Cảnh tầng bảy. Còn tiếp tục chịu đựng nữa, các nàng đều phải chết.

Trong đầu nàng không khỏi hiện ra một khuôn mặt tươi cười khinh bạc. Nếu như hắn ở đây, sợ rằng mình cũng sẽ không rơi vào tuyệt cảnh như vậy...

- Chà chà, Du Phượng Hoàng thánh nữ của Nam Minh Thánh Giáo? Đã sớm nghe nói nàng xinh đẹp không ai sánh bằng. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Một nam tử anh tuấn trong tay phe phẩy quạt giấy cười nói. Hắn giống như đi dạo thoải mái ở trong đình vắng tiến về phía Du Phượng Hoàng, hoàn toàn không thèm để ý chút nào tới cuộc chiến đấu xung quanh.

- Nghe nói nàng là vị hôn thê của Quỷ thiếu gia. Vậy ta phải thay hắn nếm thử tư vị của nàng trước mới được.

Dáng vẻ tươi cười của nam tử anh tuấn khiến người ta rất khó chịu. Nhất là vẻ háo sắc trong mắt hắn.

Sắc mặt Du Phượng Hoàng lạnh lùng, cũng không đáp trả. Nàng chuyên tâm chiến đấu. Nếu như nàng sơ ý một chút, có khả năng sẽ chết không có chỗ chôn.

Cùng lúc đó, ngoài tám trăm thước, Tần Quân bước chậm đi tới. Bất chợt hắn nghe được có tiếng nhắc nhở của hệ thống:

- Đinh! Kích thích nhiệm vụ cưỡng chế... Thu thập đá thức tỉnh! Thời hạn niệm vụ là ba ngày. Nếu như thất bại, tu vi của kí chủ giảm xuống một cảnh giới lớn!

Nhiệm vụ cưỡng chế?

Sắc mặt Tần Quân biến đổi. Chẳng lẽ đây là nhiệm vụ thu thập hệ thống nói tới khi triệu hoán Lôi Chấn Tử?

Ta ngất!

Hãm hại phụ thân!

Kỳ hạn ba ngày, hơn nữa còn không có thưởng!

Trong lòng Tần Quân tức giận thầm mắng. Ánh mắt hắn không khỏi nhìn về phía trước. Lúc này kích phát nhiệm vụ cưỡng chế. Xem ra cái gọi là đá thức tỉnh hẳn ở trong đám người phía trước kia.

Nghĩ tới đây, bước chân của hắn bắt đầu nhanh hơn.

Xem ra hôm nay thuận tiện tới làm một hồi anh hùng cứu mỹ nhân!

- Giang Tử Dư, nếu ngươi dám nhúng chàm thánh nữ của chúng ta, Quỷ thiếu gia khẳng định không tha cho ngươi!

Nam tử trung niên lúc trước khuyên Du Phượng Hoàng rời đi, vừa nghe nói vậy liền nổi giận mắng. Ở trong Nam Minh Thánh Giáo, thánh nữ lại là thuần khiết chí cao, có thể nào tha thứ cho người khác dùng ngôn ngữ sỉ nhục?

Nam tử anh tuấn được gọi là Giang Tử Dư vừa nghe vậy, không khỏi ngửa đầu cười to:

- Mảnh đất vô chủ thiên tài nhiều như sóng cát. Quỷ thiếu gia hắn nếu không có dựa vào quan hệ với thần giáo Hắc Nhiên, có thể nào dương danh? Hôm nay ta liền muốn chiếm đoạt vị hôn thê của hắn, khiến cho hắn mang tai mang tiếng!

Nghe được lời nói này người trung niên càng tức giận hơn. Trong mắt Du Phượng Hoàng cũng tràn ngập sát ý.

Nàng tình nguyện chết, cũng không muốn nguyện rơi vào trong tay Giang Tử Dư.

- Ngươi muốn đâm đầu vào chỗ chết! Dám nhúng chàm nữ nhân của trẫm!

Đúng lúc này, một tiếng mắng chửi hung bạo truyền đến. Ngay sau đó một bóng người chạy gấp tới. Hắn cũng mặc một thân trang phục màu trắng. Nhưng so với người của Hữu Hổ Đường lại càng khí phách, tuấn dật hơn. Người tới chính là Tần Quân.

Ngâm...

Tiếng rồng ngâm nổ vang. Long khí nhanh chóng ngưng tụ thành kim long tứ trảo, dài đến mười thước, uy vũ bất phàm. Người của Hữu Hổ Đường và Nam Minh Thánh Giáo cả kinh, đều ngừng lại, quay đầu lại nhìn về phía hắn.

- Là hắn!

Du Phượng Hoàng mừng rỡ kêu lên. Nàng luôn luôn lạnh lùng bình tĩnh lại thất thố như vậy. Có thể thấy được Tần Quân xuất hiện lúc này, đối với nàng mà nói là niềm vui bất ngờ tới mức nào.

Giang Tử Dư nhíu mày nhìn về phía Tần Quân. Nhất là lúc nhìn thấy được long khí, hắn theo bản năng cảm giác được nguy hiểm.

Tốc độ của Tần Quân nhanh tới mức nào. Hắn nhanh chóng vọt vào vòng chiến đấu. Long khí điên cuồng giãy dụa. Tần Quân đi qua nơi nào, tất cả tu sĩ của Hữu Hổ Đường đều bị quét bay ra ngoài. Hắn với tu vi Thuế Phàm Cảnh tầng bảy, từ lâu đã không phải hoàng tử phế vật trước đây. Hắn đã trở thành cường giả một phương. Huống gì trong Hữu Hổ Đường chỉ có vài tu sĩ Thuế Phàm Cảnh.

Nói thì chậm, nhưng khi đó mọi chuyện lại diễn ra rất nhanh!

Tần Quân rất nhanh chóng đi tới trước mặt Giang Tử Dư. Long khí mở miệng táp tới. Giang Tử Dư cả kinh, theo bản năng nhảy lên né tránh. Đáng tiếc Tần Quân được thế không tha người. Tay phải hắn vỗ tới. Một tia sét theo lòng bàn tay của hắn bay ra, giống như một con rắn điện, đánh úp về phía Giang Tử Dư.

Từ sau khi Tử Hồng Lôi Pháp đột phá tầng thứ tư, tập được Vạn Thiên Lôi Biến, hắn liền có thể tùy ý điều khiển lôi điện trong cơ thể.

Giang Tử Dư không kịp né tránh, trực tiếp bị lôi điện đánh trúng ngực. Hắn kêu thảm một tiếng liền ngã bay ra ngoài.

Lời Nhắn Chương 351
Cầu Donate + KP
Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 20
Lượt đọc 1569

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.