Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đá thức tỉnh (1)

Phiên bản Dịch · 1364 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-------------------

Thời gian sáu ngày vội vàng trôi qua. Vương quốc Đại Tần cũng coi như thật sự bước lên quỹ đạo. Vì để cho Đại Tần hoàn toàn mới ổn định lại, Tần Quân quyết định trong vòng mấy tháng này không chủ động đề nghị chiến tranh.

Ở năm ngày trước Lý Tồn Hiếu và Lưu Bá Ôn liền tới bái nhập Tần Quân. Một vị cường giả Địa Tiên Cảnh, một vị đại hiền năng. Tần Quân trực tiếp trọng dụng bọn họ. Lý Tồn Hiếu gia nhập đội quân. Bởi vì hình thể khôi ngô và lực lớn vô cùng, rất nhanh hắn liền được Lý Nguyên Phách để mắt tới. Hai người mỗi ngày quyết đấu, huyên náo tới mức Vương Đô không thể an bình.

Sau khi Lưu Bá Ôn gặp phải Chư Cát Lượng, hai người dường như hận vì gặp nhau quá muộn, mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, nói chuyện xưa và nay.

Lại như vậy, hai đội nền tảng lúc đó sinh ra. Số phận thực sự thần kỳ.

Một ngày này, Tần Quân dẫn theo Lôi Chấn Tử, Lý Tồn Hiếu, Lưu Bá Ôn, Chúc Nghiên Khanh cùng với Ma Cốt Kiếp lặng lẽ rời đi. Người biết được tin tức này cực ít. Chỉ có tâm phúc của hắn biết.

Sở dĩ hắn không dẫn theo Hồng Hài Nhi và Sa Ngộ Tĩnh, là bởi vì Tần Quân sợ Thâm Uyên Môn sẽ lại tập kích bất ngờ.

Hắn chuẩn bị đi tới mảnh đất vô chủ, tìm đến phân đà bí mật của Thâm Uyên Môn. Sở dĩ hắn dẫn theo Chúc Nghiên Khanh, là bởi vì mảnh đất vô chủ cũng có cứ điểm của thánh triều. Nàng dự định thông qua cánh cửa truyền tống nơi đó quay về thánh triều.

- Nàng ở thánh triều rốt cuộc là thân phận gì?

Trên đám mây mù, Tần Quân không nhịn được lại nhìn về phía Chúc Nghiên Khanh hỏi. Thuật điều khiển sương mù đằng vân do Lôi Chấn Tử thi triển. Đừng thấy Lôi Chấn Tử có hai cánh Phong Lôi, thuật điều khiển sương mù đằng vân của hắn cũng vô cùng nhanh chóng. Không đến nửa canh giờ, bọn họ liền lướt qua vương quốc Hắc Long. So với Sa Ngộ Tĩnh không biết nhanh hơn gấp bao nhiêu lần.

Chắc không cần nửa ngày, bọn họ liền có thể chạy tới mảnh đất vô chủ.

Cường giả Kim Tiên Cảnh quả thực rất trâu bò.

- Nói ngươi cũng không biết. Ngươi vẫn cố gắng tu luyện đi. Cẩn thận bị ta vượt qua.

Chúc Nghiên Khanh trợn trừng mắt nói. Hiện tại nàng đã là quý phi của Tần Quân. Nếu là bị cha mẹ của nàng biết, chắc hẳn không muốn xé xác Tần Quân cũng không thể.

Lệnh của phụ mẫu, lời người mai mối.

Tần Quân nạp nàng làm phi, cũng không có được cha mẹ của nàng đồng ý.

Vừa nghe nàng trả lời, Tần Quân lại không nhịn được bĩu môi. Làm được thánh triều của các ngươi rất lợi hại vậy. Sớm muộn lão tử sẽ xoay người, khiến cho Đại Tần thủ tiêu thánh triều, biến thánh triều thành nước phụ thuộc, cho các ngươi thích thể hiện!

- Bệ hạ, biết được càng nhiều, có đôi khi ngược lại không phải là chuyện tốt.

Lưu Bá Ôn khẽ cười nói. Hắn ở trạng thái trung niên, toàn thân mặc trường sam mộc mạc, thoạt nhìn rất bình thường. Rất khó liên tưởng hắn với quân sư.

Tần Quân không khỏi trừng mắt với hắn. Cho ngươi nói nhiều!

Lôi Chấn Tử và Lý Tồn Hiếu không nói chen vào. Về phần Ma Cốt Kiếp, đã bị Lôi Chấn Tử thi triển pháp thuật phong âm, ngay cả truyền âm cũng làm không được.

Lý Tồn Hiếu mặc áo giáp trọng trang, khuôn mặt nghị lực, ngồi xếp bằng ở trên đám mây mù luyện công. Đối với đối thoại của ba người Tần Quân, hắn không hề để ý tới. Sở dĩ dẫn hắn theo, mà không dẫn Lý Nguyên Phách theo, là bởi vì gia hỏa này không ngờ có thể làm cho Lý Nguyên Phách biến thân thành chim đại bàng cánh vàng. Cũng may Lôi Chấn Tử đúng lúc ngăn lại.

Hắn và Lưu Bá Ôn đều thuộc về khuôn mặt mới. Ở lại vương quốc Đại Tần chắc hẳn sẽ gặp phải chèn ép. Cho nên Tần Quân liền dẫn bọn họ theo. Khi chiến đấu có Lôi Chấn Tử ra tay, Lưu Bá Ôn bày mưu tính kế, Lý Tồn Hiếu lại chịu trách nhiệm trông giữ Ma Cốt Kiếp.

Đúng lúc này, Lý Tồn Hiếu bỗng nhiên mở hai mắt ra. Lông mày rậm nhíu lại một cái, trầm giọng nói:

- Phía trước có vấn đề!

Tần Quân không khỏi nhìn về phía Lôi Chấn Tử. Gia hỏa này mắt vẫn nhắm như cũ, khí định thần nhàn, như vậy xem ra sẽ không có nguy hiểm.

Ầm ầm ầm...

Phía trước truyền đến một tiếng nổ vang. Âm thanh càng lúc càng lớn. Rất nhanh, đám người Tần Quân không khỏi lộ vẻ xúc động. Chỉ thấy một viên lưu tinh từ trên trời rơi xuống, mang theo lửa cháy mạnh cuồn cuộn. Mặc dù cách xa mấy chục dặm, đám người Tần Quân cũng có thể mơ hồ nhìn thấy được.

- Đá thiên ngoại, lại tương đương với một đợt tai họa.

Lưu Bá Ôn lắc đầu cảm thán nói.

Bầu trời của thế giới này cũng không giống như địa cầu kiếp trước. Chí ít Tần Quân tạm thời không có thấy được từ trong bất kỳ cổ tịch nào, biết được trời cao bao nhiêu. Có người nói bay cao đến chín ngàn dặm, sẽ phải chịu thiên đạo trừng phạt.

Chín ngàn dặm...

Tần Quân còn không c bay đến mức mệt chết sao.

- Không quan tâm tới nó. Tiếp tục đi về phía trước. Sớm chạy tới mảnh đất vô chủ mới là chính sự.

Tần Quân nói.

Chậm thêm một ngày, Tiểu Chúc Long lại thêm một ngày nguy hiểm. Hắn quên không được ánh mắt Tiểu Chúc Long trước khi bị hút vào vòng tay đồng.

Đá thiên ngoại rất nhanh liền rơi vào dưới đám mây. Đám người Tần Quân lại tiếp tục đi tới.

Đại khái qua một canh giờ, Lôi Chấn Tử đứng dậy mở hai cánh. Đám người Tần Quân còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện bọn họ đã rơi vào trên một đỉnh núi.

- Nhanh như vậy đã đi tới mảnh đất vô chủ rồi sao?

Tần Quân nhíu mày hỏi.

Lôi Chấn Tử gật đầu nói:

- Mảnh đất vô chủ rất lớn, cho nên ta liền hạ xuống dải đất ranh giới. Gia hỏa này cũng không biết được rõ ràng phân đà bí mật ở nơi nào. Cho nên chúng ta tốt nhất là để cho hắn gởi thư tín, chờ đợi thành viên phân đà Thâm Uyên Môn đi về phía chúng ta.

Tần Quân gật đầu. Có thể phân đà Thâm Uyên Môn đang ở gần. Bay vào trung tâm của mảnh đất vô chủ ngược lại có khả năng chậm trễ thời gian.

Nhưng ở thời điểm hắn chuẩn bị bảo Lôi Chấn Tử mở pháp thuật phong âm cho Ma Cốt Kiếp, hắn bỗng nhiên nhìn về phía phương bắc. Chỉ thấy dưới chân núi là sa mạc hoang vu vô tận, hoa cỏ rất thưa thớt. Có chỉ là cây khô và vách núi.

Theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài ngàn mét đang có một đám tu sĩ ở chiến đấu.

Rõ ràng là thế lực hai phe. Mỗi người bọn họ mặc trang phục thống nhất. Rổng cộng có mấy trăm người. Mỗi người thi triển ra các loại pháp thuật, thanh thế khá lớn.

- Chà chà, oan gia ngõ hẹp.

Tần Quân giễu cợt nói. Hắn không ngờ được, ngày đầu tiên tới đây, hắn lại gặp phải Du Phượng Hoàng.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 1721

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.