Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất thế

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

------------------

Đương nhiên tin tức Mặc Kỳ Lân chết đã được phong tỏa, không có từ bên trong vương quốc Hắc Long truyền đi, vì phòng bị thám tử của các vương quốc an bài ở bên trong vương quốc Hắc Long truyền tin tức trở lại. Hoàng đế Hắc Long còn cố ý chế tạo ra tin tức giả Mặc Kỳ Lân còn sống. Trong lúc nhất thời, vương quốc Hắc Long đã sắp nổi mưa gió.

Bên kia, hồ thần thú.

Lúc này tất cả tu sĩ đều khẩn trương đứng ở bên hồ. Chỉ thấy trên mặt hồ phía dưới thác nước dâng lên hào quang bảy màu, vô cùng chói mắt, khiến người ta không nhịn được trầm mê trong đó.

Tần Quân trợn tròn hai mắt, nhìn cảnh tượng như vậy. Bởi vì trứng thần thú sắp nở!

Hắn ở chỗ này chờ nhiều ngày, cuối cùng cũng chờ được!

- Ngộ Tĩnh, thần thú vừa nở ra, ngươi lại ra tay, để tránh khỏi bị con yêu thú kia ăn mất.

Tần Quân dặn dò. Đợi nhiều ngày như vậy, nếu như thần thú bị yêu thú ăn mất, hắn không phải phiền muộn đến chết sao?

- Ta đi xuống cho. Thuật biến hóa của ta vô cùng tinh diệu. Yêu thú kia khẳng định không phát hiện được.

Hồng Hài Nhi chủ động xin đi giết giặc nói.

Tần Quân hơi suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu. Dù sao trứng thần thú cách nơi này một khoảng. Nếu chẳng may Sa Ngộ Tĩnh cũng không kịp ra tay thì sao?

Sau khi nhận được sự cho phép của hắn, Hồng Hài Nhi nhảy lên, giống như một con cá chui vào trong hồ.

Thế lực khắp nơi đều nhìn chằm chằm vào mảnh hào quang bảy màu này, không có ai chú ý tới Hồng Hài Nhi đã lẻn vào.

Đợi một nén hương, trứng thần thú vẫn không có nở ra. Tâm tình kích động của Tần Quân cũng bị phai mờ. Hắn buồn chán không khỏi nhìn về phía bốn người Giang Minh cách đó không xa cũng đang khẩn trương như vậy. Bọn họ giống như dân chúng đang chờ đợi mở thưởng. Thấy vậy, hắn chợt buồn cười.

- Này, các ngươi tại sao lại tới đây? Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn cướp thần thú?

Tần Quân tò mò hỏi. Chỉ với bốn người các ngươi, cũng muốn cướp thần thú?

Giang Minh phục hồi lại tinh thần, khẽ cười nói:

- Có gì không thể?

Hắn đoán được hồ thần thú sẽ có một hồi long tranh hổ đấu. Tuy rằng thực lực của hắn không tính là đứng đầu, nhưng cố gắng sẽ có cơ hội may mắn nhặt được.

Lực hấp dẫn của thần thú thật sự quá mạnh mẽ. Thu phục một con thần thú làm chiến sủng quả thực không thể soái hơn!

Đương nhiên nếu như con thần thú này đã thành niên, vô cùng cường đại, vậy Giang Minh lại hoàn toàn là sang đây xem náo nhiệt. Nhưng nhìn thấy được thần thú còn chưa nở, trái tim kia liền không nhịn được đập loạn.

- Nỗ lực lên. Nếu như ngươi không cướp được, ngươi lại không xứng làm huynh đệ kết bái của Tần Quân. Ta sẽ coi thường ngươi.

Trên gương mặt Tần Quân lộ ra biểu tình ta xem trọng ngươi, cười nói. Giang Minh nghe được, khóe miệng giật một cái.

Đám người Đát Kỷ bất đắc dĩ cười. Giang Minh cũng thật xui xẻo. Vừa lúc đánh tới Tần Quân, muốn không bị hắn đùa chết cũng không thể!

- Hừ!

Giang Minh không vui hừ lạnh một tiếng, không lại để ý tới Tần Quân nữa. Trong lòng hắn lại ghi hận Tần Quân.

Hắn xem như đã nhìn ra, Tần Quân chính là một con hồ ly mặt cười, nhìn như đang khen tặng hắn, nhưng kì thực là giễu cợt hắn.

Chỉ có điều hắn tuyệt đối không ngờ được người này chính là huynh đệ kết nghĩa hắn luôn miệng nói tới.

Thời gian lẳng lặng trôi qua.

Tới gần lúc giữa trưa, hào quang bảy màu từ thác nước chiếu ra bắt đầu trở nên càng lúc càng sáng. Nước hồ gần đó còn bắt đầu cuồn cuộn.

Ầm ầm ầm...

Tiếng sấm nổ vang. Các tu sĩ theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy lôi vân cuồn cuộn không ngờ cuốn tới, giống như bão tố sắp diễn ra.

- Sắp ra đời rồi.

Tần Quân lẩm bẩm nói. Thật không hổ danh là thần thú. Vừa sinh ra liền đưa tới thiên kiếp, trời sinh bất phàm!

Ầm! Ầm! Ầm...

Thiên lôi liên tiếp đánh xuống. Mặt ngoài thác nước lớn nổ tung từng bọt nước tráng lệ bắn ra. Phía dưới hào quang bảy màu theo ánh mặt trời bị che đậy càng phát sáng rực rỡ, duy mỹ giống như bức tranh. Lấy nó làm trung tâm hồ nước bắt đầu xoay tròn. Rất nhanh liền hình thành vòng xoáy đường kính mười thước. Hơn nữa còn đang không ngừng mở rộng.

Một tiếng gầm gừ nửa giống như tiếng rồng lại nửa giống như tiếng voi từ trong hồ mơ hồ truyền ra, khiến cho tim của các tu sĩ đập nhanh hơn.

Thần thú sắp xuất thế!

Chẳng biết từ lúc nào Người mặc áo tơi đã bay tới trên không trung của rừng cây, nhìn vòng xoáy lớn dưới thác nước. Trên gương mặt khủng khiếp đáng sợ của hắn thoáng lộ ra một vẻ kích động.

Đúng lúc này, trung tâm vòng xoáy bỗng nhiên xuất hiện một quả trứng khổng lồ, cao chừng một thước, vỏ trứng màu trắng mặt ngoài trải rộng phù văn màu vàng. khiến người ta kinh hãi nhất là những phù văn này chuyển động giống như đang sống.

Ầm.

Một tiếng vang lên. Con yêu thú đỏ thẫm cũng từ trong hồ nước xuất hiện. Nó cách trứng thần thú hai mươi thước xa, vừa vặn tránh thiên lôi không ngừng đánh xuống.

Khoảng cách hai mươi thước đối với yêu thú đỏ thẫm mà nói cũng không xa. Trong chớp mắt liền có thể xẹt qua.

Đợi thần thú nở ra, nó sẽ sấm sét xuất động, một miệng nuốt vào!

- Loại trừ yêu thú trước! Đừng để cho nó đợi được đến khi thần thú xuất thế!

Có người bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên. Rõ ràng hắn cũng nhìn ra được ý định của con yêu thủ màu đỏ. Bởi vì vẻ tham lam trong mắt nó thật sự quá rõ ràng. Nó không phải muốn bảo vệ thần thú, mà là muốn ăn thần thú!

Vừa dứt lời, từng tên tu sĩ đã ngoài Kim Đan Cảnh từ bên hồ bay lên, từ bốn phương tám hướng bay về phía yêu thú màu đỏ thẫm, trong đó bao gồm cả người mặc áo tơi cũng vậy.

Hắn đánh không thắng yêu thú đỏ thẫm, những người khác càng không thể. Cho nên phải liên thủ. Hắn không thể làm gì khác hơn là tìm cách cướp giật thần thú.

So với yêu thú màu đỏ thẫm, sức cạnh tranh của các tu sĩ so với hắn mà nói không tính là vấn đề gì lớn.

- Giết chết nó!

- Yêu vương tính là cái gì? Chúng ta liên thủ giết nó. Cho dù không giành được thần thú cũng có thể trở thành giai thoại!

- Ha ha, ta vẫn là lần đầu tiên chiến đấu với yêu vương!

- Phát động công kích!

Tu sĩ Kim Đan Cảnh, tu sĩ Thuế Phàm Cảnh của thế lực khắp nơi đều phát động công kích. Linh lực rực rỡ chói lòa trút về phía con yêu thú màu đỏ thẫm, phối hợp với lôi vân khắp bầu trời, cảnh tượng đồ sộ khác thường.

Tần Quân ngồi xếp bằng ở bên hồ, hai tay chống ở trên đùi, lẳng lặng nhìn cuộc chiến đấu phía trước.

- Các ngươi ở chỗ này chờ. Vi huynh cũng muốn tham gia vào cuộc chiến!

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 1340

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.