Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma khí (2)

Phiên bản Dịch · 1386 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Hồng Hài Nhi thưởng thức tam muội chân hỏa trong lòng bàn tay, nói. Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Đừng nóng vội. Trước khi thần thú nở ra, chúng ta đừng ra tay. Đương nhiên nếu có người có thể chiến thắng được yêu thú bảo vệ, chúng ta cũng có thể ra tay.

Vừa nghĩ tới mình nhận được một con thần thú, trong lòng của hắn lại nóng như lửa.

Tốt nhất là soái hơn so với Chu Tước!

- Ngươi là người nào?

Mặc Kỳ Lân sử dụng thương chỉ vào người mặc áo tơi hỏi. Hắn từ trên thân của người mặc áo tơi này cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm. Cường giả như vậy cũng không phải là người của vương quốc Hắc Long. Nếu như phải, hắn khẳng định đã nhận ra.

- Là người ngươi không đắc tội nổi.

Người mặc áo tơi cười lạnh nói. Trong khi nói chuyện, hắn lật tay lấy ra một cái thước đen. Trong nháy mắt bầu không khí của hai người tràn ngập mùi thuốc súng.

Mặc Kỳ Lân không khỏi nheo mắt lại. Thân hình hắn lắc một cái liền phóng về phía người mặc áo tơi.

Keng...

Thương sắt và cái thước đen tấn công. Lực trùng kích cuồng bạo quét về phía bốn phương tám hướng. Cuồng phong nổi lên bốn phía. Mặt hồ càng lấy hai người làm trung tâm, theo hướng vuông góc xuống tràn cuộn sóng ra ngoài. Uy áp cường đại khiến cho rất nhiều tu bên hồ sĩ đều hãi hùng khiếp vía.

Người mặc áo tơi hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên. Mặc Kỳ Lân trực tiếp bị hất bay ra ngoài. Hắn bay ngược mấy chục thước thân hình mới có thể đứng vững.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy các tướng sĩ triều đình bên bờ hồ đều trợn tròn hai mắt. Trên phương diện lực lượng Mặc Kỳ Lân không ngờ lại thua?

Còn không chờ bọn họ phản ứng, Mặc Kỳ Lân và người mặc áo tơi lại quần đấu. Hai người rất có ăn ý, sợ quấy nhiễu trứng thần thú ở trong hồ, đều bay về phía trên không trung, rời xa mặt hồ.

- Trên người gia hỏa này có khí tức ma đạo!

Sa Ngộ Tĩnh nhìn chằm chằm vào trên không trung cau mày nói. Tần Quân nghe được không khỏi kinh ngạc nghi ngờ, hỏi:

-Ai?

- Gia hỏa mặc áo tơi! Khí tức trên người hắn và vị cao thủ Thâm Uyên Môn bị Hồng Hài Nhi giết chết rất giống nhau. Lúc trước ta còn không phát hiện ra. Vừa rồi hắn không cẩn thận lộ ra một tia ma khí!

Sa Ngộ Tĩnh trầm giọng nói.

Thâm Uyên Môn!

Tất cả mọi người trầm mặc xuống. Một trong chín tôn ma đạo, lại vượt xa quái vật khổng lồ hoàng triều Nam Trác. Suy nghĩ một chút khiến người ta khiếp sợ.

- Chẳng lẽ gia hỏa này là người của Thâm Uyên Môn?

Đát Kỷ nhíu mày hỏi.

- Có khả năng.

Sắc mặt Tần Quân thâm trầm nói. Ánh mắt hắn lại nhìn về phía người mặc áo tơi đang ở trên không trung cùng Mặc Kỳ Lân đấu với khí thế ngất trời.

Tin tức hắn ngăn cản Thâm Uyên Môn từ lâu đã được truyền ra. Hắn cũng không tin Thâm Uyên Môn không có nghe được. Nói không chừng Thâm Uyên Môn đã bắt đầu lập ra kế hoạch mưu hại hắn!

- Thâm Uyên Môn lại như thế nào? Có ta ở đây, điện hạ không cần lo lắng!

Hồng Hài Nhi vỗ vào trong ngực, cười đùa nói. Đáng tiếc Tần Quân khó có thể cười rộ lên. Chân Tiên Cảnh tầng tám có thể đứng ở đỉnh cao của Nam Vực. Nhưng Tần Quân luôn cảm thấy Thâm Uyên Môn cũng có cường giả Chân Tiên Cảnh, thậm chí còn không ít.

Loại cảm giác nguy cơ này hắn cũng không muốn bỏ qua. Dù sao liên quan đến tính mạng.

- Mặc tướng quân thật sự mạnh mẽ!

Cách đó không xa Tiểu Xuân lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn lên khoảng không nói. Thân là tu sĩ, ai không sùng bái cường giả?

- Quả thực lợi hại. Chỉ có điều và so sánh với thủ hạ Thánh Anh Đại Vương của đại ca của ta, hoàn toàn không đáng để nhắc tới. Một đầu ngón tay của Thánh Anh Đại Vương cũng có thể ấn chết hắn!

Giang Minh lắc đầu khẽ cười nói, giống như hắn chính là Thánh Anh Đại Vương. Ba người Tiểu Xuân nghe được hiếu kỳ không thôi.

Thánh Anh Đại Vương?

Tần Quân bất đắc dĩ, theo bản năng nhìn về phía Hồng Hài Nhi bên cạnh đang lộ ra vẻ mặt đắc ý. Hắn cũng không biết nên nói cái gì.

Chẳng lẽ có người thay hắn hối lộ Giang Minh, khiến cho Giang Minh đặc biệt tuyên truyền cho hắn sao?

Điều này cũng thật quá đáng?

- Theo lời đồn đại Thánh Anh Đại Vương rất nhỏ. Hình dáng giống như người lùn. Cũng không biết có phải là sự thật hay không.

Một nam tử đồng hành với Giang Minh lộ ra vẻ mặt hướng tới nói.

Tần Quân cũng nghe không nổi nữa, vội vàng ý đặt lực chú ở trên cuộc chiến đấu giữa Mặc Kỳ Lân và người mặc áo tơi trên không trung.

Hai người không ngừng va chạm ở trên không trung. Các loại pháp thuật được sử dụng ra. Từ dưới nhìn lên, giống như từng bông pháo hoa đang nở rộ, tráng lệ vô cùng.

Bởi khoảng cách quá xa, hơn nữa tốc độ của Hóa Hư Cảnh cực nhanh, Tần Quân căn bản không có cách nào nhìn thấy rõ. So sánh với những tu sĩ khác ở quanh hồ hồ thần thú cũng có không rõ cảm thấy trạng thái nghiêm túc.

- Ai có thể thắng?

Tần Quân nhìn về phía Sa Ngộ Tĩnh hỏi.

Không nghĩ tới vị tướng quân này của vương quốc Hắc Long lại mạnh như vậy. Đoán chắc hắn cũng có tu vi Hóa Hư Cảnh.

- Tên người mặc áo tơi kia có thể thắng. Hắn rõ ràng có thừa lực. Hình như hắn không muốn để lộ thân phận ma đạo của mình.

Sa Ngộ Tĩnh đáp lại. Tần Quân đột nhiên cảm giác được, xem ra kế hoạch bắt thần thú lần này có khả năng xuất hiện biến số.

Lại liên tưởng đến chuyện vương quốc Hắc Long dám bao vây tấn công vương quốc Càn Nguyệt, hắn không khỏi suy đoán. Lẽ nào Thâm Uyên Môn đang ủng hộ vương quốc Hắc Long?

Nếu như là trước đây, dưới cường thế của hoàng triều Nam Trác, vương quốc Hắc Long có khả năng không dám. Nhưng bây giờ hoàng triều Nam Trác là một mảnh hỗn loạn, quả thực xem như là thời cơ tốt.

Chỉ có điều, nếu như Thâm Uyên Môn đứng sau lưng vương quốc Hắc Long, tướng quân này của bọn họ tại sao lại cùng người mặc áo tơi cướp giật thần thú?

Tần Quân nghĩ đến cũng thấy đau đầu. Hắn lại không biết hắn đã tiếp cận rất gần với chân tướng.

Ầm.

Một tiếng nổ lớn kinh thiên vang lên. Một bóng người bỗng nhiên rơi xuống.

Tõm.

Hắn bị rơi vào trong hồ, bắn lên một cột nước cao mấy chục thước.

Người ngã xuống chính là Mặc Kỳ Lân.

Ngay sau đó người mặc áo tơi cũng hạ xuống. Toàn bộ hồ thần thú nhất thời yên lặng lại.

Mặc Kỳ Lân không ngờ đã thất bại!

Tất cả mọi người không dám tin nhìn không trung người mặc áo tơi. Tuy rằng hắn ăn mặc giống như đến từ nông thôn, nhưng lúc này lại phát ra khí thế lại làm cho người ta khó có thể bỏ qua.

- Sau khi trứng thần thú nở ra, mọi người dựa vào bản lĩnh của mình. Mọi người thấy như thế nào?

Người mặc áo tơi cao giọng nói, nhất thời dẫn tới khắp nơi thế lực lớn tiếng khen ngợi.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 1337

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.