Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma khí (1)

Phiên bản Dịch · 1380 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

------------------

Tay phải Tần Quân vừa thu lại, long khí tiến vào cơ thể, tất cả khôi phục lại bình thường. Chỉ là bên hồ xuất hiện thêm mười thi thể.

- Nghe nói ngươi là huynh đệ kết bái của Tần Quân?

Tần Quân xoay người nhìn Giang Minh cười hỏi, trên mặt đầy vẻ hài hước.

Giang Minh vội vàng giật mình tỉnh lại. Hắn cảm nhận được ánh mắt của Đát Kỷ và Tiểu Ly. Trên mặt hắn nóng hừng hực, trầm giọng nói:

- Ngươi quen biết với Tần Quân huynh đệ của ta sao?

- Tên của bá vương Tần Quân, có ai chưa từng nghe nói qua. Ta biết hắn, nhưng hắn không biết ta.

Tần Quân cười ha hả nói, trong lòng lại thoải mái muốn lật trời.

- Ha hả, huynh đài vừa rồi bản lĩnh thật tốt. Có cơ hội ta có thể đề cử ngươi làm quen với Tần Quân huynh đệ của ta một lần.

Giang Minh chắp tay cười nói, lại khôi phục phong thái công tử văn nhã lúc trước.

Nhìn tính tình hắn như vậy, Tần Quân không hiểu sao cảm giác buồn cười. Hắn cũng lười vạch trần hắn. Chờ tới khi trứng thần thú nở ra, đến lúc đó người này sẽ chỉ còn mất mặt.

- Tần Quân, hắn rất tốt.

Tần Quân giống như có thâm ý cười nói. Nói xong, hắn liền xoay người đi về phía đám người Đát Kỷ, không để lại tên.

Cách đó không xa Đát Kỷ nhẹ giọng mắng:

- Không biết xấu hổ!

Sa Ngộ Tĩnh cũng không nói gì nhìn Tần Quân, lại nhìn vẻ mặt kiêu căng của Giang Minh. Người và người thế nào lại chênh lệch lớn như vậy?

- Đại ca, kim long của hắn vừa rồi là cái gì? Thật là lợi hại!

Tiểu Xuân nhỏ giọng nhìn về phía Giang Minh hỏi.

Giang Minh xoa cằm suy tư nói:

- Chắc hẳn trong tay áo của hắn có giấu pháp khí gì đó!

Pháp khí?

Tần Quân đạt được Thuế Phàm Cảnh tầng bốn dễ dàng nghe được tiếng xì xào bàn tán của Giang Minh. Hắn lắc đầu cười. Quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng.

- Điện hạ, ngươi vận dụng long khí càng lúc càng thành thạo.

Sa Ngộ Tĩnh nhìn Tần Quân cười nói, trên mặt đầy vẻ vui mừng. Tuy rằng hiện tại Tần Quân đều dựa vào đám thủ hạ bọn họ, nhưng bản thân hắn tiến bước, Sa Ngộ Tĩnh đều nhìn ở trong mắt. Tuyệt đối là thiên tài yêu nghiệt.

- Bình thường thôi. Còn cách kim long tứ trảo xa lắm.

Tần Quân xua tay cười nói, sau đó trở về ngồi xuống bên cạnh Tiểu Ly.

Long khí của hắn chỉ có thể ngưng tụ ra kim long tam trảo. Rất xấu hổ. May mà lúc chiến đấu khẩn trương vạn phần, có rất ít người chú ý tới điểm ấy.

Long khí không thuộc về linh lực của hắn. Nắm giữ long khí, tương đương với có thêm một loại lực lượng. Không thể không nói, làm hoàng đế là có lợi.

Đương nhiên, hoàng đế của vương quốc có lẽ không có cách nào ngưng tụ ra long khí. Ít nhất phải là thánh thượng của hoàng triều mới có tư cách.

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến cho phần lớn mọi người không biết đến long khí.

Bởi vì tu sĩ Liệt Đàn gây sự, bốn người Giang Minh trở nên thành thật hơn rất nhiều. Ngay cả Giang Minh cũng không dám lại nhìn lén Đát Kỷ hai nàng. Rõ ràng thực lực của Tần Quân khiến cho trong lòng hắn có chút không nắm chắc.

Mà trận chiến đấu vừa rồi cũng bị các tu sĩ bên bờ hồ gần đó nhìn thấy.

- Người kia là ai? Kim long vừa rồi lại là chuyện gì vậy?

- Không thấy rõ, khoảng cách quá xa!

- Chết chính là người của Liệt Đàn sao? Chà chà, không nghĩ tới đám ác bá này cũng sẽ có kết quả như vậy!

- Liệt Đàn chẳng qua chỉ là thế lực nhị lưu mà thôi. Ở hồ thần thú còn dám càn rỡ như vậy. Đáng đời!

- Chà chà, xem ra hồ thần thú càng lúc càng nhiều cường giả. Đợi tới khi thần thú xuất thế, chắc chắn phải gây ra tinh phong huyết vũ!

Trên trăm ngàn tu sĩ bàn luận ầm ĩ. bởi vậy Đám người Tần Quân tiến vào trong mắt các thế lực khắp nơi, nhưng không ai dám tới gần bọn họ. Cho nên nhất thời cũng không có ai nhận ra thân phận của đám người Tần Quân.

Cho dù bọn họ cảm thấy đám người Tần Quân nhìn quen mắt, cũng sẽ không liên tưởng đến thân phận thật sự.

Dù sao lúc này bá vương Tần Quân còn đang ở chiến trường tại vương quốc Thương Lam hoặc vương quốc Càn Nguyệt. Làm sao có thể đã chạy tới cùng bọn họ cướp thần thú được?

...

Ngày thứ hai, hồ thần thú chấn động.

Không phải trứng thần thú có động tĩnh khác thường, mà là tướng quân Mặc Kỳ Lân đại biểu cho triều đình dẫn theo binh sĩ chạy tới.

Địa vị của Mặc Kỳ Lân ở vương quốc Hắc Long cũng không thấp. Thậm chí có thể nói là nhân vật đứng ở đỉnh chóp kim tự tháp. Nhất là sau khi Bảo Chấn Đan chết trận, hắn có thể nói là dưới một người trên vạn người.

- Triều đình có chuyện phải làm. Tất cả mọi người nhanh chóng rời đi!

Mặc Kỳ Lân lơ lửng ở trên mặt hồ trầm giọng quát. Sóng âm cuồn cuộn, khiến cho mặt hồ cũng dâng lên sóng lớn.

Tần Quân ngồi bên bờ hồ tĩnh tọa luyện công, không nhịn được khóe miệng giật một cái. Gia hỏa này là không có đầu óc sao?

Quả nhiên, vừa dứt lời liền có người nhảy ra:

- Dựa vào cái gì? triều đình cũng không có quyền lực quản lý tông môn tu tiên!

Đây là vương quốc, triều đình và giới tu tiên không quấy nhiễu lẫn nhau. Có lẽ triều đình vương quốc có thể khống chế không ít thế lực tu tiên, nhưng tuyệt đối không có cách nào hoàn toàn khống chế. Lại giống như bên trong vương quốc Càn Nguyệt, ba đại tông môn có địa vị ngang hàng với hoàng thất.

Mà hoàng triều lại không giống như vậy. Bên trong hoàng thất lớn nhất, thánh thượng đó là trời!

- Hừ! Chỉ dựa vào ta mạnh nhất!

Mặc Kỳ Lân lật tay lấy ra một cây trường thương quát lớn. Một tầng khí tức Hóa Hư Cảnh bạo phát ra, khiến cho tất cả tu sĩ không nhịn được hơi thở bị kìm hãm. Toàn bộ hồ thần thú đều yên tĩnh.

Bảo Chấn Đan vừa chết, Mặc Kỳ Lân hắn ở vương quốc Hắc Long chính là người mạnh nhất.

Tu sĩ của thế lực khắp nơi hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng lúc này không ai còn dám nhảy ra, để tránh khỏi bị Mặc Kỳ Lân giết chết.

Nhưng cũng không có ai rời khỏi. Bởi vì bọn họ chờ nhiều ngày như vậy, lại rời đi như thế, ai có thể cam tâm?

- Ngươi mạnh nhất?

Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh truyền đến. Tất cả mọi người theo phương hướng âm thanh truyền tới, nhìn lại. Chỉ thấy một người mặc áo tơi từ trong rừng cây bay ra, giống như hồng nhạn, bước trên hư không đi đến, tiêu sái bất phàm.

- Chà chà, loại cảm giác bị đánh vào mặt ở ngay trước mặt mọi người như vậy cũng không dễ nhận.

Tần Quân cảm thán nói. Người mặc áo tơi nắm giữ tu vi Hóa Hư Cảnh tầng năm, thực lực rất mạnh!

Hơn nữa đám người Sa Ngộ Tĩnh còn không có ra tay. Mặc Kỳ Lân căn bản không có cơ hội biểu diễn. Người này cảm thấy hồ thần thú quá đơn giản.

- Gia hỏa này thật là phách lối. Ta muốn đâm chết hắn.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 24
Lượt đọc 1362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.