Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả thật là Thần Thú!

Phiên bản Dịch · 1971 chữ

Sau khi truyền nước xong, anh ngồi lên xe Porsche của Dư Thi Vũ quay về trường học. Về tới nơi đã là mười giờ tối, trong ký túc xá lại vắng tanh, tối chủ nhật mọi người chắc hẳn đều đã đi quẩy.

Nhìn lại những chuyện xảy ra hôm nay, đã bị chó cắn rồi, lại còn phải tự đi tiêm vắc-xin phòng bệnh, đúng là mất cả tình lẫn tiền mà.

Tuy rằng làm quen được với Dư Thi Vũ, cơ mà anh với cô chắc chắn sẽ như hai đường thẳng song song, bởi lẽ sự khác biệt thân phận là quá lớn.

Lại nhớ đến chiếc điện thoại kì dị, cũng không biết anh bạn vui tính kia có thật sự phát tiền lì xì cho mình không, trước tiên cứ mở ra xem sao rồi nói tiếp.

Sau khi ấn mở, màn hình vẫn còn giữ nguyên trạng thái, hiện lên thêm hai dòng thông báo.

"Nhận được Thần lực Ba trăm năm Thần Thú gửi tặng!" Thần lực là cái quỷ gì?

"Thần lực ẩn chứa năng lực điều khiển thú của Thần Thú, có tinh chế hay không?"

Cứ nhận đi vậy, để xem xem mày có thể làm gì được tao. Thông báo phía dưới: "Tinh chế thất bại!"

Nếu như không thể nhận được, vậy mày nhắc nhở cái gì, Giang Hạo khó chịu lẩm bẩm.

Ngoài mục tìm bạn tốt còn có thêm một túi không gian. Sau khi ấn mở, bên trong xuất hiện một khung hình vuông với chín ô trang bị, đã có hai chỗ được dùng. Chính là Thần lực Ba trăm năm và Kỹ năng điều khiển thú. Sau khi nhấn chọn kỹ năng điều khiển thú liền xuất hiện thông báo: "Phải có được Thần lực Mười năm mới có thể sử dụng kỹ năng này!"

Chuyện cứ như thật vậy, nếu không phải mình sinh ra trong thời hòa bình, lớn lên ở Tân Hoa Hạ, nửa đêm đi đường cũng không sợ gặp quỷ, có lẽ anh đã tin rồi.

Nhấp vào ô Thần lực: "Có tinh chế Thần lực hay không?"

Anh chọn có, rồi còn hiện thêm lựa chọn tinh chế bao nhiêu năm, nhấn chọn Mười năm. Tao chọn tinh chế rồi, để xem mày tính giở trò gì! Giang Hạo cũng đã gặp quá nhiều rắc rối với cái điện thoại này rồi, trừ phi là quả boom, còn không thì nó chả làm gì được anh cả.

Thông báo lại hiện ra: "Đối tượng thân thể không chịu nổi Thần lực Mười năm, sợ rằng sẽ bạo thể mà chết, xin cẩn thận lựa chọn!"

Đùa nhiều như vậy có ý gì không nhỉ? Dù trong lòng Giang Hạo còn có chút lưỡng lự, ngón tay anh vẫn nhấn “được”, nhưng lần này là chọn "Một năm".

Lần này có vẻ rất thuận lợi. Năng lượng ấm áp từ đâu xuất hiện, bất ngờ xâm nhập tiến vào trong anh, nhanh chóng lan tỏa ra khắp cơ thể.

Lúc này, Giang Hạo đã sợ đến ngây người, điện thoại rơi xuống lúc nào cũng không hay. Nhất định là anh xuất hiện ảo giác, nên nỗi đau đớn mỗi lúc ập tới, anh luôn tự nhắc mình phải tỉnh táo.

Ngay sau đó, đôi mắt anh bỗng tối sầm lại. Thần lực quá mạnh khiến anh mê man, cho nên lúc này không thể tỉnh lại.

Trong lúc hôn mê, anh đã cảm nhận được sự phát triển, vóc dáng anh cao lên ít nhiều, làn da cũng trở nên tươi tắn.

Khoảng sáu tiếng sau anh mới tỉnh lại, ngoài trời đã tối đen như mực, bây giờ đã là hơn bốn giờ sáng. Tắt đèn như vậy, anh lại có thể thấy rõ cảnh vật, mà ba người kia chưa thấy trở về.

Thần Thú kia quả thực là thần linh, nếu không cũng thật khó lý giải, vì sao cơ thể anh lại thay đổi như vậy. Anh mò mẫm tìm kiếm điện thoại di động. Bật lên xem, Thần Thú vẫn duy trì trạng thái im lặng.

Lòng đầy bối rỗi, anh cảm thấy có chút hoảng sợ, nếu đối phương phát hiện mình chỉ là phàm nhân, thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng anh lại thấy rất kích động, thử nghĩ xem, anh đã lấy được thứ tốt từ chỗ thần linh, không biết sau khi hấp thu Thần lực này, liệu có thể biến thành thần không nhỉ?

Cứ như vậy, suy nghĩ lung tung đến khi trời sáng, Giang Hạo mới cân nhắc quyết định : "Thôi thì đằng nào chả phải chết, cứ thử xem sao, của trời cho thì cứ nhận vậy!"

Chân đã lành lặn, miệng vết thương cũng đã khép lại, hai vết sẹo đã không thể nhìn thấy, làn da lại căng mịn đến dọa người.

Vậy mà trên người lại có mùi thơm, cũng đủ khiến anh cảm thấy khó chịu. Người đàn ông trưởng thành lại cứ như con gái, có khi nào lại bị người ta hiểu lầm không, thành biến thái ấy chứ!

Anh nhảy xuống giường, hai tay chỉ khẽ dùng sức đã để lại hai vết lõm trên thành giường.

Trong khi khoan khoái tắm nước lạnh, anh chiêm ngưỡng các múi cơ bụng ngực, kể ra cũng không tệ. Dáng người vô cùng hoàn hảo, quan trọng hơn cả là mùi thơm kia cũng đã biến mất. Nếu như không quá gần gũi anh, chắc hẳn sẽ chẳng ai chú ý.

Nếu gương mặt anh trước đây vẫn hiển hiện những nét non nớt và bồng bột của tuổi trẻ, thì nay đã trở nên sắc sảo, đầy nam tính và trưởng thành.

Người xưa nói không sai, hết khổ thì sẽ tới sướng.

Lấy điện thoại ra, Giang Hạo thử tìm kiếm vài vị thần linh khác. Thế nhưng, điện thoại lại đáng tiếc thông báo, mỗi một lần chỉ có thể xuất hiện một vị thần. Bởi lẽ tới nay còn chưa xác định được nguy cơ gây hại, anh vẫn còn chưa dám xóa Thần Thú đi, huống chi ai biết được, nhỡ đâu vẫn còn lấy được thêm thứ tốt thì sao.

Trong những ngày tiếp theo, căn cứ vào thời gian hôn mê, Giang Hạo nhanh chóng thuê một phòng ở khách sạn gần đấy. Mỗi ngày như vậy, trừ khi cần phải đi học, anh đều ở phòng khách sạn để hấp thu Thần lực.

Về cơ bản, mỗi lần như vậy, anh đều phải hôn mê từ tám tiếng trở lên. May thay, trong khách sạn này cũng không ai quấy rầy anh. Điều không ổn duy nhất chính là tiền thuê phòng, chi tiêu của một học kỳ đã tiêu hết tận một phần ba số tiền.

Mấy ngày hôm nay cũng không thấy Tần Phương, ấy vậy mà lại bắt gặp Âu Long đang tán tỉnh Dư Thi Vũ. Hắn cầm bó hoa ngỏ ý muốn mời cô ăn cơm, nhưng đáng tiếc là Dư Thi Vũ lại không thèm để tâm gì đến hắn.

Trong suốt bảy ngày, Giang Hạo mỗi ngày đều đi hấp thu Thần lực, cả cơ thể đều thay đổi rất nhiều. Trong khoảng thời gian này, anh rất ít khi xuất hiện, các anh em trong ký túc xá còn tưởng rằng anh sau khi thất tình liền muốn trốn tránh, nên mới không ai tới quấy rầy anh cả.

Chỉ mình anh biết, giờ mà anh mặc quần lót ra ngoài quần, thì chắc chắn sẽ trở thành superman!

Sức mạnh thế nào anh còn chưa thử, nhưng lan can trường học anh mới tỳ nhẹ đã để lại dấu tay, nhảy xa tại chỗ còn có thể đạt tới hơn mười mét, còn nhảy cao thì, hàng rào sắt vây quanh đại học cao hơn ba mét, anh lại có thể nhẹ nhàng nhảy qua.

Ngày cuối cùng, thời gian Giang Hạo hôn mê mỗi lúc một ngắn, đến lần thứ mười hấp thu Thần lực cuối cùng cũng xong.

Mở mắt ra nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ tối, nhưng anh cũng không định quay về trường học. Anh tắm rửa ngay trong khách sạn, xong xuôi rồi mới leo lên giường, lấy điện thoại ra.

Anh nhìn kỹ năng điều khiển thú, cần Thần lực Mười năm, bây giờ điều kiện đã thỏa mãn.

Anh khẽ nhấn vào tinh chế, yên lặng nhắm mắt lại, lập tức trong đầu hiện ra rất nhiều thứ, cơ thể cũng xuất hiện một tiềm lực khó nói rõ.

Dựa vào thông tin có trong não, Thần lực Mười năm chỉ có thể tạm điều khiển Yêu thú sơ cấp. Nghĩ tới đây, Giang Hạo liền nở một nụ cười, Yêu thú sơ cấp quái gì chứ, trên thế giới này, Yêu thú cấp này nửa con còn không có.

Từ giờ trở đi, anh sẽ là vua của muôn loài!

Ở trong một khách sạn bốn sao cách đó không xa, Tần Phương mặc bộ nội y gợi cảm mới mua, quỳ trên giường với vẻ mặt tươi cười. Mắt cô nhìn lên chiếc điện thoại đầu giường, Yali 7 mới nhất, tiêu tốn hơn bảy nghìn nhân dân tệ, bảo sao mà cô lại vui vẻ đến thế.

Tuy mới theo Âu Long vài ngày, vậy mà cô đã được tặng bao nhiêu quần áo cùng túi xách hàng hiệu, hiện tại còn có thêm cả điện thoại mới. Trước kia đúng là cô đã mù mắt, mới đi làm bạn gái của tên quỷ nghèo Giang Hạo kia.

Âu Long đương nhiên cũng rất hài lòng, chỉ cần tiêu phí chút tiền thôi, là đã có thể khiến cho mỹ nữ cam tâm tình nguyện vì hắn mà làm bất cứ chuyện gì, trong lòng hiển nhiên vô cùng sảng khoái.

Ngày hôm sau là thứ bảy, Giang Hạo ngủ một mạch đến mười giờ mới dậy. Sau khi trả phòng, anh bước xuống phố mau chóng trở về trường học.

Đây đúng là oan gia ngõ hẹp mà, đi chưa được mấy bước, anh liền thấy một cặp đôi dắt theo con chó lớn xuất hiện ở cách anh không xa. Con chó kia chính là con chó ngao đã cắn anh lúc trước, thấy Giang Hạo, nó liền bắt đầu há miệng ra sủa.

Tần Phương cùng Âu Long đều chú ý tới Giang Hạo, bởi lẽ buổi sáng đã vận động một trận, gương mặt liền trở nên phong tình vạn chủng, lại lập tức lạnh lùng: "Giang Hạo, anh theo dõi em!"

"Tôi có rảnh rỗi gì đâu mà đi theo dõi cô, đường rộng như vậy cũng đâu phải đều của nhà cô!" Giang Hạo đã không còn lưu luyến gì với cô nữa, lời nói tự nhiên cũng sẽ không khách khí.

"Giang Hạo, em có thể hiểu được cho anh, nhưng mà chúng ta đã không thể quay lại, anh buông tha cho em đi!" Tần Phương bắt đầu giả bộ đáng thương.

"Đồ thần kinh!" Giang Hạo chửi thề một câu, tiếp tục đi thẳng về phía trước. Âu Long trong lòng rất tức giận, thấy mình đã bị một tên rác rưởi không nể mũi, liền thả chó ngao ra, để nó bổ nhào về phía Giang Hạo ở phía trước.

Giang Hạo sớm đã phát giác ra, quay lại trừng mắt, hơi thở Thần Thú mãnh liệt trào ra. Con chó ngao kia lập tức cụp đuôi, bỏ chạy thẳng cẳng.

Tuy nhiên, mọi chuyện chỉ mới thật sự bắt đầu. Giang Hạo giương mắt nhìn Âu Long, lòng thầm ra lệnh: "Cắn vào đùi hắn!"

Bạn đang đọc Tôi Có Điện Thoại Kết Nối Vạn Giới (TroeChouTim Dịch) của Thất Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TroeChouTim
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 459

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.