Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lừa đảo trên điện thoại kiểu mới!

Phiên bản Dịch · 1628 chữ

Người con gái dịu dàng và đáng yêu ngày nào, chớp mắt đã trở thành bạn gái kẻ khác.

Đây là một chuyện rất đáng xấu hổ, đối với một người đàn ông mà nói, nó còn là chuyện nằm ngoài sức chịu đựng.

Mà tình huống Giang Hạo gặp phải lúc này lại chính là như vậy. Anh đang dõi theo người con gái đứng trước mặt mình, Tần Phương. Cô vừa bước ra từ một chiếc Mercedes Benz, áo quần còn có chút lộn xộn, khuy áo trước ngực cũng chỉ cài một cúc, sắc mặt đỏ bừng. Cô nói với anh: ”Sau này chúng ta đừng liên lạc nữa. Hãy cứ coi nhau như người qua đường đi.”

Mà kẻ khác ngồi trong xe kia lại là một tay chơi có tiếng ở trường, Âu Long.

Giang Hạo vốn không thể ngờ rằng, người mà bạn gái chia tay anh sau hai năm gắn bó, lại lựa chọn ở bên loại người như vậy.

Mà khi anh còn đang mải suy nghĩ, từ đâu lại xuất hiện một con chó ngao nhằm thẳng chỗ anh mà lao tới, khiến anh còn chưa kịp trở tay đã bị cắn phập vào bắp chân, chảy máu không ngừng.

Phía bên đối phương liền bật lên tiếng cười, chiếc Mercedes cũng từ từ khuất dạng.

Còn chưa kể đến, đêm nay lại đặc biệt đẹp đẽ, đẹp đến nỗi, nếu như tinh tế quan sát, liền có thể nhận thấy mỗi một ngôi sao mang một sắc màu kì dị. Và cả màn đêm huyền mặc như ẩn chứa vô vàn những vì sao, lấp lánh không trung, rải kín bầu trời. Một đêm như vậy, ở Bắc Kinh vốn không thể thấy được, nhưng ngay lúc này đây, liền xuất hiện ngoại lệ, như thể trời cao đang cố ý giễu anh là kẻ đui mù.

Có lẽ thấy như vậy là chưa đủ, trong khoảnh khắc liền xuất hiện một ngôi sao băng từ trời rơi xuống. Đáng lý ra trong hoàn cảnh này, sao băng sẽ được coi là biểu tượng của may mắn, niềm tin và hy vọng. Nhưng giờ đây, tâm trí Giang Hạo chỉ tràn ngập những đau đớn và xót xa. Ngôi sao băng kia, đến thật đúng lúc…

Ding! Hệ thống bắt đầu nâng cấp!

Có lẽ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, khi ngôi sao băng kia vừa hay rơi xuống thì điện thoại Giang Hạo đột nhiên reo lên, khiến anh có chút inh tai nhức óc.

Nâng cấp hệ thống? Cái máy cục gạch của mình còn có thế nâng cấp hệ thống sao?

Anh vô thức rút điện thoại khỏi túi, kinh ngạc đến ngây người.

Cái này… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Điện thoại của anh sao lại biến thành thế này?

Trên chiếc điện thoại di động màu đen, giữa màn hình lại có một hình bát quái điên cuồng xoay tròn, phía dưới còn có một bài đọc, phát triển rất nhanh chóng.

Giang Hạo đúng là đồ ngốc!

Ding! Hệ thống đã được nâng cấp thành công, quá trình cài đặt hoàn tất!

“Quá trình cài đặt hoàn tất? Quá trình cài đặt cái gì?” Giang Hạo lúc này rất mù mờ không hiểu, trong đầu xuất hiện vô vàn dấu chấm hỏi, rốt cuộc là cái quái gì vậy?

Lúc này, thứ hình bát quái trên màn hình điện thoại bỗng chốc ngừng quay, xuất hiện một biểu tượng Wechat cực lớn, mà thay vào đó lại có thể biến thành hình dạng cá âm dương, tùy theo kích cỡ to hay nhỏ như quả bóng bàn. Ngoài thứ đó ra, trên màn hình đều không có gì cả. Phông nền là hình ảnh một trời sao lấp lánh, nhìn kỹ mà nói, nó trông giống hệt bầu trời đêm nay.

Giang Hạo vô thức nhấp vào biểu tượng, sau khi mở ra liền xuất hiện giao diện trò chuyện Wechat, nhưng lại trống rỗng mà không có gì. Duy nhất phía dưới là một biểu tượng tìm kiếm bạn bè.

Này là tình huống gì đây, chiếc điện thoại này bị quái dị sao? Phiên bản này của Wechat là sao? Tìm kiếm bạn bè? Không được! Chắc chắn là mấy thứ độc hại! Lại là lừa đảo kiểu mới chứ gì! Chắc chắn rồi!

Giang Hạo gật gù trầm tư suy nghĩ. Đằng nào thì, chiếc điện thoại cũ rích này cũng sẽ bị vứt bỏ, thật muốn xem xem, cái này rốt cuộc là loại lừa đảo gì.

Thật vậy, Giang Hạo nhấp vào biểu tượng tìm kiếm bạn bè.

Hình bát quái bắt đầu xoay nhanh, diễn ra đủ loại hình sắc biến hóa, quả thật thú vị hơn xem phim 3D rất nhiều. Sau hơn mười giây, bát quái dừng lại: “ Tìm thấy Thần Thú, có muốn thêm vào bạn bè không? ”

“Mẹ nó, cái này thì có gì đặc biệt? Thần Thú?” nhìn vào chiếc điện thoại quái dị, Giang Hạo cười nhạt. Vậy ra, những kẻ lừa đảo hiện nay, đều tấu hài vậy sao?

Trong danh sách bạn bè trống rỗng, lập tức hiện ra cái tên Thần Thú. Giao diện trò chuyện cũng xuất hiện thông báo, chính là Thần Thú chủ động lên tiếng: “ Đây là đâu? Ai đưa tôn thần tới đây? “

Hắn thiếu chút nữa đã chọc cười anh. Vậy để lão tử chống mắt lên xem, mày tính giở trò gì! Giang Hạo vốn không hề e sợ, thậm chí còn thấy rất buồn cười.

“ Nơi đây linh khí mạnh mẽ như vậy, không biết là vị đại thần nào đã đưa tiểu thần đến nơi này? Xin hãy hiện diện để tiểu thần được trò chuyện, bày tỏ tâm ý!” Thần Thú lại tiếp tục lên tiếng, trong câu chữ còn có chút rụt rè, Giang Hạo liền hiển nhiên không để ý đến.

Đại thần, tiểu thần?

Giang Hạo cười khẩy, anh thực muốn xem, xem tên lừa đảo này sẽ lừa tiền theo cách nào: “ Nơi này đã được bản tôn dành ra mấy trăm vạn năm tâm huyết mà chế tạo thành, hao tổn vô số tài nguyên quý hiếm, lần đầu sử dụng, không cẩn thận đã đưa ngươi tới đây, âu cũng coi như là duyên phận. “

“ Được tôn thần ưu ái, không biết làm sao để báo đáp đây? ” Thần Thú tiếp tục nói.

Anh liền khinh bỉ đối phương: “Ngươi thế nào lại không biết báo đáp? Sao không nói về tiền đi?”

Nói chuyện tự nhiên không thể thô tục như vậy, anh liền gõ thêm dòng chữ: “ Vì chế tạo nơi này, bản tôn phải tốn kém rất nhiều, nhưng ngươi nếu đã có duyên bước vào, chi bằng tùy ý thể hiện tâm ý đi! ”

Vài giây sau, Bát quái trên điện thoại lại bắt đầu xoay tròn, hiện lên một dòng lời nhắc: “ Thần Thú tặng bạn món quà, bạn có muốn nhận không? ”

Nhận chứ, phải nhận chứ. Giang Hạo nhấn nhận không chút do dự. Là một phong bao lì xì đỏ.

Sau khi bị chó cắn vào chân, vì mải xem điện thoại di động, anh thậm chí còn quên rằng mình đang bị thương. Do mất máu quá nhiều, đầu óc hơi choáng váng. Anh có lẽ nên tìm phòng khám băng bó, tiện thể tiêm thêm vắc xin phòng dại.

Tiện tay nhét điện thoại vào trong túi, anh định đứng lên thì trước mắt bỗng chốc tối sầm lại, cả thân thể ngã quỵ trên đất.

Không biết là sau đó bao lâu, Giang Hạo tỉnh dậy sau cơn mê và thấy mình trên giường bệnh. Một mùi thuốc men phảng phất thoang thoảng, thấm sâu vào mũi. Không phải phòng khám, đây là bệnh viện.

Dưới chân anh truyền lên một cảm giác ngứa ngáy khó tả, lập tức vang lên một giọng nói: “ Đừng cựa quậy, để tôi băng bó cho anh.”

Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy hai y tá đang hết sức bận rộn. Nếu như mau lành thì tốt rồi. Trấn thương cũng không quá nghiêm trọng, họ chỉ băng cho anh một vòng gạc quanh nơi bị cắn.

Cô y tá lớn tuổi trông tới, nhịn không được liền trách mắng vài câu: “ Cái anh chàng này lớn xác như vậy, bị chó cắn cũng không thèm chạy đến phòng khám tiêm vắc xin. Sống chết thế nào tự đi mà chịu.”

Tôi thế nào lại không thèm tiêm vắc xin? Còn không phải vì cái điện thoại di động kia sao? Bởi lẽ hiện tại cũng không muốn cãi cọ, gương mặt liền nở một nụ cười lấy lòng: “ Cảm ơn chị, sẽ không có lần sau.”

“Cậu nhớ cái mồm đấy, đừng có mà mơ tưởng có lần sau. Nghỉ ngơi cho thật tốt đi.” Nói rồi liền kiêu ngạo rời khỏi.

Anh nhàm chán nhìn chai truyền nước. Từng giọt một chậm rãi rơi xuống, cửa lại bật mở, một bóng hình xinh đẹp, yêu kiều xuất hiện. Tuy không nhìn rõ gương mặt, nhưng cũng đủ để anh phải chói mắt.

Hoa khôi đại học Hoa Hạ Ương, nữ thần Dư Thi Vũ, Giang Hạo liền có thể lập tức nhận ra.

Sau khi trò chuyện, Giang Hạo đã biết được đại khái chuyện gì xảy ra trong lúc bất tỉnh. Hóa ra anh đã mất quá nhiều máu, té xỉu ở bờ sông. Cũng vừa hay Dư Thi Vũ lái xe ngang qua, liền thuận tay đưa anh đến đây.

Bạn đang đọc Tôi Có Điện Thoại Kết Nối Vạn Giới (TroeChouTim Dịch) của Thất Cư Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TroeChouTim
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 678

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.