Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tình Gặp

Phiên bản Dịch · 823 chữ

Hai người đi tới Túy Vân Các, bên trong sớm đã tiếng người sôi trào, vô cùng náo nhiệt.

"Thương thiếu gia, thực sự là ít thấy ngài tới." Chưởng quỹ nhìn thấy người tiến vào lập tức ra nghênh đón, cúi người khom lưng hướng Thương Mạch Dật chào hỏi.

"Còn gian phòng nào không?" Thương Mạch Dật đối với sự nhiệt tình của chưởng quỹ không rãnh mà để ý.

"Ô, ngài tới thật không khéo. Gian phòng phía trên vừa mới có người bao." Chưởng quỹ Túy Vân Các có chút khó xử lại thận trọng hỏi: "Lầu hai phòng trống nhiều, nếu không thì. . ."

Còn không đợi chưởng quỹ nói xong, Thương Mạch Dật liền kéo tay Phượng Noãn Noãn vòng qua hắn mà đi thẳng đến lầu ba.

Hắn ngược lại muốn xem thử người nào mà có bản lĩnh lớn như vậy, làm hại hắn mời người khác ăn cũng kém đi một bậc.

"Ai, Thương thiếu gia. . ." Chưởng quỹ ở dưới lầu gấp đến độ hai tay vỗ vỗ chân, phải làm sao mới ổn đây?

Thương Mạch Dật ra sức dùng chân đá văng cửa, người trong phòng đều ngẩn ra.

"Có việc?" Mặc Cảnh Diệp không vui mà nhìn người đột nhiên xông vào.

"Thì ra là Mặc vương gia, ngưỡng mộ đã lâu." Thương Mạch Dật giả mù sa mưa nịnh nọt.

Ngay lúc Mặc Cảnh Diệp mở miệng nói chuyện, Phượng Noãn Noãn đã cảm thấy thanh âm có chút quen thuộc, không nghĩ tới sẽ là hắn.

Phượng Noãn Noãn đang muốn thừa dịp mọi người không có chú ý tới nàng, mau mau trốn miễn cho lát nữa có gì đó không vui vẻ.

"Noãn Noãn." Mặc Cảnh Diệp cau mày, nhìn người trốn sau lưng Thương Mạch Dật, nàng không phải là đang cùng bằng hữu dùng cơm sao?

Mặc Cảnh Diệp không khỏi cười ha ha, tiểu nữ nhân của hắn xem ra là đã nuôi thả [--!!!] quá lâu, cũng học được cách lừa gạt hắn rồi.

"Hai." (=hi/hello) Phượng Noãn Noãn bị phát hiện, lúng túng hướng phía mọi người phất phất tay.

"Cảnh vương gia, nàng là ai?" Nữ nhân ngồi đối diện Mặc Cảnh Diệp nhìn Phượng Noãn Noãn hỏi.

"Nữ nhân trong phủ ta." Mặc Cảnh Diệp không chút nào che giấu trả lời.

Bách Lý Hạ Tiêu kinh ngạc há to miệng, thiên hạ người nào không biết Cảnh vương gia ghét nhất nữ nhân, ngày hôm nay là thế nào đây, nữ nhân trong vương phủ của hắn, về sau nói không chừng chính là Cảnh vương phi rồi.

"Là Noãn Noãn đúng không!" Bách Lý Hạ Tiêu sửng sốt một hồi liền lấy lại tinh thần, rất nhiệt tình chào hỏi Phượng Noãn Noãn: "Nếu tất cả mọi người đã quen biết nhau, vậy thì đừng đứng nữa, nhanh ngồi xuống ăn chung đi!"

Thương Mạch Dật nhìn Phượng Noãn Noãn ở sau lưng một cái như đang trưng cầu ý kiến của nàng.

Phượng Noãn Noãn biên độ lắc đầu không lớn biểu thị không muốn cùng bọn họ ăn chung.

Mặc Cảnh Diệp đem động tác của hai người nhìn ở trong mắt, cảm giác ngực nổi lên hừng hực lửa giận, ngày hôm qua còn hướng hắn hỏi thăm Thương Mạch Dật, ngày hôm nay làm sao lại quen thuộc như vậy.

"Chúng ta cũng không quấy rầy các ngươi nữa, Mặc vương gia ngày khác lại trò chuyện." Thương Mạch Dật hướng Mặc Cảnh Diệp ôm quyền.

"Đi nhanh một chút!" Phượng Noãn Noãn luôn cảm giác không khí bên trong phòng đột nhiên sinh ra chút hơi lạnh.

Chưởng quỹ Túy Vân Các nhìn hai người đã đi xa, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cũng may hai vị kim chủ không có ra tay đánh nhau: "Vương gia, tiểu nhân chiếu cố không chu toàn, xin ngài thứ lỗi."

"Không ngại." Mặc Cảnh Diệp mới không có tâm tư quản hắn nói cái gì, hắn hiện tại trong đầu đều đang nghĩ tới vừa rồi Phượng Noãn Noãn cùng Thương Mạch Dật dĩ nhiên ở trước mặt hắn tay kéo tay đi, ngay cả câu chào hỏi cũng không nói một tiếng.

Mặc Cảnh Diệp trong nháy mắt có một loại cảm giác, tiểu hồ ly chính mình tân tân khổ khổ nuôi lớn, bị một con đại ác lang tha đi mất rồi.

Phượng Noãn Noãn đi ra khỏi Túy Vân Các thật là xa, mới buông tay Thương Mạch Dật ra, sờ sờ cái bụng sáng giờ chưa có ăn gì: "Thực sự là ủy khuất ngươi."

"Không ủy khuất." Thương Mạch Dật tưởng là Phượng Noãn Noãn đang nói chuyện cùng hắn.

"Ai nói ngươi đâu. Ta đang nói với bụng của ta." Phượng Noãn Noãn quay đầu đi không muốn nhìn đến hắn: "Di, cửa hàng bánh bao."

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.