Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Thích Nam Nhân

Phiên bản Dịch · 800 chữ

"Cùng ăn một bữa cơm đi!" Thương Mạch Dật thấy người đi ra ngoài, vội vàng đuổi theo.

"Ân?" Phượng Noãn Noãn quay đầu nhìn về phía hắn.

"Tốt xấu gì chúng ta bây giờ cũng là đồng bạn hợp tác." Thương Mạch Dật dừng lại một chút: "Cứ xem như chúc mừng một chút chúng ta làm ăn thuận lợi, thế nào?"

Phượng Noãn Noãn do dự một chút: "Được rồi! Có điều phải tìm người đi báo tin cho Mặc Cảnh Diệp."

"Cái này không thành vấn đề." Thương Mạch Dật cao giọng hô: "Người đâu."

"Chủ tử." Cái người trước đó dẫn Phượng Noãn Noãn tiến vào vội vã chạy vào.

"Ngươi tới Cảnh vương phủ truyền bức thư, cứ nói Phượng cô nương lưu lại ở chỗ của ta." Thương Mạch Dật phân phó nói.

"Chậm đã." Phượng Noãn Noãn kêu hắn lại: "Ngươi không thể nói như vậy." Nếu là hắn nói như vậy, phỏng chừng người gặp xui xẻo chính là nàng.

"Vì sao?" Thương Mạch Dật không rõ, cái này có vấn đề gì sao?

Phượng Noãn Noãn ngượng nghịu trong chốc lát mới nói: "Làm phiền ngươi nói với Mặc Cảnh Diệp ta đang cùng bằng hữu dùng bữa."

Nghe được Phượng Noãn Noãn nói bằng hữu, Thương Mạch Dật cao hứng. Chỉ có điều có chút cao hứng hơi sớm.

"Hắn nếu như hỏi ngươi là bằng hữu nào, ngươi cứ nói không rõ lắm."

Thương Mạch Dật nghe xong sờ sờ cằm trơn bóng, hắn dáng dấp tuấn mỹ như vậy, có không ra hồn như vậy sao.

Người kia khó xử nhìn Thương Mạch Dật một chút, rốt cuộc là nghe ai đây?

"Mau đi đi!" Phượng Noãn Noãn nhìn người bất động, mở miệng thúc dục.

Người kia thấy chủ tử mình cũng không để ý tới mình, nghĩ thầm vẫn là nghe vị cô nương này a! Dù sao cũng là truyền tin cho người ta, cuối cùng nhìn thoáng qua chủ tử đang ngây người ra, người kia liền chạy ra ngoài.

"Uy." Phượng Noãn Noãn đẩy người đang đắm chìm trong thế giới của mình một cái: "Cơm còn muốn ăn hay không?"

Thương Mạch Dật lấy lại tinh thần, xấu hổ cười: "Ơ? Người đâu rồi!?"

"Ngươi nói người nào?" Phượng Noãn Noãn hỏi: "Có phải người vừa mới đi truyền tin hay không?"

Thương Mạch Dật gật đầu: "Hắn đâu rồi."

"Đi hướng đó rồi." Phượng Noãn Noãn chỉ chỉ ngoài cửa.

"Đi rồi." Thương Mạch Dật nhìn ngoài cửa một chút, đó không phải là đường đi ra ngoài: "Ngươi vì sao không dám để cho Mặc Cảnh Diệp biết ngươi ở đây cùng ta ăn cơm?"

"Vì sao muốn cho hắn biết?" Phượng Noãn Noãn không có hảo ý cười một tiếng: "Lẽ nào ngươi thích hắn."

Thương Mạch Dật nghe xong lời của nàng, suýt chút nữa kìm nén đến nội thương: "Ta thích nữ nhân."

"A." Phượng Noãn Noãn vỗ vai hắn một cái: "Ta biết ngươi ngại thừa nhận, không sao ta sẽ không cười nhạo ngươi. Loại này như ngươi ta đã thấy nhiều thành quen rồi (1)." Nhớ hồi đó thời đại kia của nàng, đồng tính luyến ái tính là cái gì, nó đơn giản được người ta gọi là chân ái a!

"Ta thuộc loại đó?" Thương Mạch Dật gõ một cái vào đầu của nàng: "Còn thấy nhiều thành quen nữa chứ." Trời ạ! Nữ nhân trước mắt này rốt cuộc đã trải qua cái gì, làm sao tư tưởng lại loạn thế này.

"Ngươi chính là đồng tính luyến ái." Phượng Noãn Noãn quyết định hảo hảo miễn phí cho hắn học một khóa, phổ cập một chút tri thức, đỡ cho hắn cảm thấy tự ti: "Ở quê nhà của ta, đồng tính luyến ái không có cái gì mất mặt, bọn họ dám can đảm nói ra. Cho nên ngươi không cần phải tự ti."

Thương Mạch Dật thật muốn cạy đầu nữ nhân trước mắt này ra, xem một chút bên trong chứa những gì.

"Tự ti?" Thương Mạch Dật giống như nghe được chuyện cười lớn, hắn là nam nhân nhiều tiền tuấn mỹ như vậy, có bao nhiêu thiếu nữ nguyện ý như con thiêu thân lao đầu vào lửa, nàng vậy mà cười nhạo hắn tự ti: "Còn có đồng tính luyến ái là cái gì?"

"Chính là ngươi thích nam nhân a!" Phượng Noãn Noãn đặc biệt vô tội nhìn hắn.

Thương Mạch Dật nhức đầu nâng trán, quanh đi quẩn lại, nàng làm sao lại cứ một mực chắc chắn mình thích nam nhân chứ!

---------------------

(1) Kiến quái bất quái [见怪不怪] thấy nhưng không thể trách, không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.