Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phép Khích Tướng

Phiên bản Dịch · 824 chữ

"Như vậy một thỏi bạc này là như thế nào đây?" Phượng Noãn Noãn từ trong ống tay áo xuất ra một thỏi bạc: "Chẳng lẽ không phải là ngươi dùng để thu mua nhân tâm (lòng người)?"

Thịnh La cố giả bộ trấn tĩnh lắc đầu: "Ta không rõ ý tứ của Phượng cô nương."

"Mạnh miệng cũng không sao." Phượng Noãn Noãn mỉm cười: "Vào đi!"

Phượng Noãn Noãn vừa nói xong liền có một người từ ngoài cửa tiến vào.

"Có nhận ra nàng?" Phượng Noãn Noãn nhìn Dương Cẩm hỏi.

"Bẩm tiểu thư, sáng sớm hôm nay chính là nàng tới nhà bếp cho Lưu chưởng sự một thỏi bạc, Lưu chưởng sự liền sai tất cả mọi người đi ra ngoài." Dương Cẩm chỉ vào Thịnh La.

Thịnh La cắn răng, vẻ mặt ủy khuất, hai mắt đẫm lệ: "Vương gia, ta bị oan uổng."

"A! Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ." Phượng Noãn Noãn giễu cợt cười một tiếng: "Xem ra cần đòi hỏi Vương gia phái người đem cha của ngươi tìm tới, nên hảo hảo quản giáo nữ nhi của hắn một chút rồi."

"Không, không được, tiểu thư ta biết lỗi rồi. Đừng cho cha ta tới đây, cái gì ta cũng nói hết." Nàng thật vất vả mới thoát khỏi người cha mê cờ bạc thành tính của nàng, nàng cả đời này cũng không muốn gặp lại ông ta nữa.

"Nói đi!"

"Là quận chúa, nàng nhìn tiểu thư không thuận mắt cho nên liền để cho ta nghĩ biện pháp diệt trừ tiểu thư." Dù sao cũng đều phải chết, có một người bầu bạn vẫn hơn: "Ta bị bất đắc dĩ, liền từ quê nhà tìm tới loại độc dược mạn tính đá kim cương này." Thịnh La không rõ Phượng Noãn Noãn như thế nào mà phát hiện ra.

"Tiện tỳ, ngươi đang nói cái gì hả?" Diêm Tuyết bỗng nhiên bị quật ngược lại, tức giận một cước đạp về phía Thịnh La.

"Quận chúa người không phải tức cô nương cướp đi Vương gia sao?" Thịnh La loạng choạng bắt lấy ống tay áo của Diêm Tuyết: "Người bảo nô tỳ tìm độc dược, muốn cho nàng vĩnh viễn biến mất ở trên thế gian này."

Mặc Cảnh Diệp nhìn hai người các nàng, lên cơn giận dữ, hận không thể một chưởng đánh chết các nàng.

Phượng Noãn Noãn đã nhận ra động tác của Mặc Cảnh Diệp, tay nhỏ bé trấn an vỗ vỗ tay hắn.

"Vương gia. Không phải, ta bị oan." Diêm Tuyết cũng quỳ xuống: "Ta quả thực là đã nói, nhưng ta cũng không biết tiện tỳ này sẽ hạ độc hại Phượng cô nương."

Phượng Noãn Noãn xoa xoa cái trán có chút mệt mỏi.

"Diêm Tuyết quận chúa ngay trong ngày hôm nay ngươi thu dọn đồ đạc trở về, Cảnh vương phủ không cho phép ngươi lại bước chân vào một bước, bằng không giết chết bất luận tội." Mặc Cảnh Diệp nhìn cũng không nhìn Diêm Tuyết một cái: "Thịnh La mưu hại chủ tử đánh vào tử lao." Nói xong liền dẫn Phượng Noãn Noãn rời khỏi chỗ ngồi mà đi.

"Vương gia, ta là bị oan. . ." Phía sau chỉ để lại từng đợt kêu oan.

"Noãn Noãn, đối với cách xử lý của ta có gì muốn nói không." Mặc Cảnh Diệp biết xử lý như vậy có chút bất công.

Phượng Noãn Noãn lắc đầu: "Rất tốt a! Kẻ hại ta đều ném đi cả rồi."

Mặc Cảnh Diệp nghe được nàng nói như vậy, tâm cũng đặt xuống: "Noãn Noãn, Lưu chưởng sự từ lúc nào thì đưa bạc cho nàng." Hắn nhớ kỹ Lưu chưởng sự cũng không có thừa nhận a!

"Lưu chưởng sự không có đưa bạc cho ta, đây là của ngươi." Phượng Noãn Noãn kéo tay Mặc Cảnh Diệp qua trả lại cho hắn: "Ta ban nãy trước khi vào cửa thuận lấy."

Mặc Cảnh Diệp cười một tiếng, chỉ cảm thấy tiểu nữ nhân này thật là đáng yêu: "Bất quá, làm sao nàng biết Lưu chưởng sự thực sự cùng Thịnh La mưu đồ bí mật."

"Ta cũng không biết, ta chỉ là nghe lời Dương Cẩm nói xong, muốn dùng phép khích tướng thử Thịnh La một lần." Noãn Noãn cười một tiếng: "Không nghĩ tới thật đúng là có thu hoạch."

Mặc Cảnh Diệp thấy nữ nhân trước mặt thông minh như vậy, bảo hắn làm sao không yêu cho được.

"Noãn Noãn, có nàng thật tốt!" Mặc Cảnh Diệp thỏa mãn nở nụ cười.

"Được rồi, đừng dùng cái bộ dạng buồn nôn này nữa." Phượng Noãn Noãn thực sự chịu không nổi: "Chúng ta còn phải xử lý người ở chỗ Thanh Phong nữa!"

"Được, tất cả đều nghe theo nàng." Mặc Cảnh Diệp ngoan ngoãn vâng theo nói.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.