Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oan Khuất

Phiên bản Dịch · 821 chữ

"Vương gia không xong." Thanh Phong nhìn thấy Mặc Cảnh Diệp cùng Phượng Noãn Noãn đến gần, lập tức chạy lại nghênh đón: "Lưu chưởng sự chết rồi."

Phượng Noãn Noãn cau mày: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Lưu chưởng sự nói hắn không nên hám lợi như vậy, cảm thấy xấu hổ không chịu nổi cho nên liền đập đầu tự tử." Thanh Phong nói xong vẫn không quên chú ý sắc mặt của Mặc Cảnh Diệp

"Bản vương còn chưa thu thập hắn, hắn ngược lại đi trước. Như vậy cũng tốt." Mặc Cảnh Diệp thở dài một hơi: "Đỡ cho ta không hạ thủ được, đem phòng quét dọn sạch sẽ, để cho tất cả mọi người giải tán đi!"

"Vâng, thuộc hạ lập tức đi làm." Thanh Phong lĩnh mệnh rồi rời đi.

Mặc Cảnh Diệp xoa xoa cái trán đau nhức: "Noãn Noãn, nàng đi về nghỉ một chút đi! Ta còn muốn tiến cung một chuyến."

"Ân, ngươi đi đi!" Phượng Noãn Noãn nhìn sắc trời cũng không còn sớm, lại bổ sung một câu: "Ngươi về sớm một chút."

"Chờ ta!" Mặc Cảnh Diệp cầm tay nàng lên hôn một cái.

Phượng Noãn Noãn cùng hắn vẫy tay tạm biệt, trong lòng thầm nghĩ với kỹ thuật trêu ghẹo của hắn, đặt vào hiện đại nhất định sẽ giết chết một đám tiểu muội. Thật muốn đem hắn mang về, nhìn xem thử hiệu quả.

Phượng Noãn Noãn ngây người một hồi, ném lại phía sau ảo tưởng không thực tế, bản thân nàng còn không thể quay về nữa là!

Ngày hôm nay bởi vì chuyện độc dược làm hại nàng còn chưa làm nước hoa đây!

Cũng không biết lão bản Điểm Trang Các từ nơi nào dò la được chỗ ở của nàng, nói lượng tiêu thụ nước hoa rất tốt, bảo nàng chế tạo nhiều hơn, hắn mua hết.

Đây thế nhưng chính là bạc trắng loá đó, nếu đã tạm thời không trở về được thế giới cũ, nàng hiện tại liền phải kiếm thật nhiều bạc, dù sao ở thế giới nào cũng đều có chung một cái đặc điểm -- tiền.

Nàng bây giờ rốt cuộc cũng cảm nhận được cái gì gọi là không có tiền không nhúc nhích được, nàng chính là đi đường mà không có tiền.

"Tiểu thư!" Mặc Họa nhìn thấy Phượng Noãn Noãn đứng ở ngoài cửa: "Người làm sao đứng đợi ở ngoài cửa mà không tiến vào?"

"Ta mới vừa đi tới chỗ này." Phượng Noãn Noãn lấy lại tinh thần nhìn thoáng qua Mặc Họa.

"Tra được hung thủ rồi sao?" Mặc Họa bị Phượng Noãn Noãn giữ lại ở Thủy Đạm Vân Hề cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

"Ân." Phượng Noãn Noãn gật đầu: "Là Thịnh La."

Mặc Họa kinh ngạc che miệng lại: "Nàng không phải là được tiểu thư mang về sao, sao lại có thể vong ân phụ nghĩa như vậy được."

"Chuyện cũng đã qua, nàng bây giờ đã bị giam vào tử lao." Phượng Noãn Noãn thản nhiên nói.

"Đây là nàng đáng phải chịu." Mặc Họa rất tức giận.

"Ta về phòng trước, bất luận kẻ nào cũng đừng quấy rầy ta." Nàng phải nhanh chóng đi làm mấy lọ nước hoa.

"Đã biết, tiểu thư người yên tâm đi nghỉ ngơi đi!" Mặc Họa cho rằng Phượng Noãn Noãn bôn ba một ngày hẳn là rất mệt mỏi.

Phượng Noãn Noãn trở lại phòng, toàn bộ Thủy Đạm Vân Hề cực kỳ an tĩnh.

Trong hoàng cung, Diêm Tuyết lê hoa đái vũ quỳ gối trên đại điện.

Hoàng hậu hiểu rõ nhất cô cháu gái này, cũng giống như nữ nhi của mình, thực sự không đành lòng, vẫn luôn nói tốt ở trước mặt hoàng đế.

"Hoàng thượng, người để cho Tuyết Nhi đứng lên đi!" Hoàng hậu nắm lấy ống tay áo của Mặc Đường: "Tuyết Nhi không phải đều đem chân tướng nói rõ rồi sao, nàng là bị hạ nhân vu hãm."

"Được rồi, được rồi. Đứng lên đi!" Cuối cùng bị hoàng hậu nói làm mất kiên nhẫn.

Diêm Tuyết vừa muốn đứng lên, liền bị tiếng trách cứ làm ngừng lại.

"Ta thấy cũng không cần đứng lên đâu." Mặc Cảnh Diệp đi vào đại điện ngồi xuống.

"Tam vương gia, đây là có ý gì." Hoàng hậu có chút tức giận với thái độ của Mặc Cảnh Diệp: "Tuyết Nhi nhà ta ở vương phủ của ngươi bị oan khuất như vậy, Tam vương gia không giao phó lại thì cũng thôi đi, bây giờ đây là làm thế nào?"

"Oan khuất?" Mặc Cảnh Diệp tựa như là nghe được chuyện cười vậy.

Hoàng hậu nhìn vẻ mặt của Mặc Cảnh Diệp tức xanh mặt, thầm nghĩ cái tên Mặc Cảnh Diệp này quá không đem nàng để vào mắt.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.