Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tra Án

Phiên bản Dịch · 842 chữ

"Chúng ta tới nơi này làm cái gì?" Mặc Cảnh Diệp đi theo Phượng Noãn Noãn thất nhiễu bát nhiễu (quấy nhiễu) thật lâu mới đi tới một tòa tiểu viện.

Phượng Noãn Noãn dừng lại ở trước cửa: "Đương nhiên là tới để phá án a!"

"Vậy tại sao phải tới nơi này?" Mặc Cảnh Diệp nhìn cái viện cũ nát trước mắt, Cảnh vương phủ còn có loại địa phương này sao.

[RZ: Ơ, anh còn hỏi sao, trước đó không phải còn kêu Vân Phách đi quét dọn à?!!]

Phượng Noãn Noãn một bộ dáng xem kẻ ngớ ngẩn: "Ngươi không phải là không biết đây chính là chỗ ở của Diêm Tuyết cô nương đấy chứ?!"

Mặc Cảnh Diệp rất thành thực lắc đầu: "Không biết." Trước mắt có một người khiến cho hắn có thể toàn tâm toàn ý quan tâm, hắn nào có tâm tư quản những thứ việc lặt vặt này.

Phượng Noãn Noãn trong lòng không tự chủ được thay Diêm Tuyết tiếc hận, ngươi bị đuổi đến Thiên viện thì cũng thôi đi, chính mình ngưỡng mộ nam nhân thậm chí còn không biết nàng ở ngay chỗ này. Nếu như nàng biết được nhất định sẽ tức đến thổ huyết a!

"Ngươi đi mở cửa." Phượng Noãn Noãn hướng hắn bĩu môi.

Mặc Cảnh Diệp hiển nhiên nguyện ý vì Phượng Noãn Noãn đi theo làm người tùy tùng. Không nói hai lời liền vỗ một chưởng sinh ra gió, cánh cửa đã bị một cổ lực vô hình đẩy ra.

Phượng Noãn Noãn thầm than có nội lực quả là thuận tiện, không cần chạm tới, sau đó vung tay lên vẫy một cái cửa liền có thể mở ra, có cơ hội nàng cũng muốn học tập một chút.

Cửa bị đẩy ra phát ra một thanh âm to lớn.

Nguyên bản Diêm Tuyết đang ngồi trong nhà cùng Thịnh La nói chuyện bị dọa sợ hết hồn, tức giận mắng chửi: "Cái đồ không có mắt kia, không biết bản quận chúa ở chỗ này à."

"Diêm Tuyết quận chúa ở có quen không?" Phượng Noãn Noãn dẫn đầu đi vào trước, vẻ mặt tươi cười.

"Tiện nhân, một cái nữ nhân không có thân phận như ngươi không chỉ nói năng lỗ mãng, còn không hành lễ." Diêm Tuyết mặt đầy phẫn nộ nhìn vẻ mặt tươi cười như cảnh xuân của nàng.

Phượng Noãn Noãn đột nhiên thu lại nụ cười, vẻ mặt ủy khuất xoay người, ngã vào trong lòng Mặc Cảnh Diệp mới vừa đi vào: "Vương gia!"

"Vương, Vương gia." Diêm Tuyết làm sao cũng không nghĩ tới Mặc Cảnh Diệp đi theo phía sau, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Phượng Noãn Noãn, nhất định là nữ nhân này muốn tính toán nàng.

"Xem ra Diêm Tuyết quận chúa ngươi cũng không đem bản vương để vào mắt." Mặc Cảnh Diệp nhìn Diêm Tuyết ngây người bất động, lớn tiếng khiển trách: "Ngươi đã có quy củ như vậy, vì sao thấy bản vương không quỳ?"

"Tiểu nữ Diêm Tuyết bái kiến Vương gia." Diêm Tuyết nghe xong vội vàng đứng lên hành lễ.

"Hừ." Mặc Cảnh Diệp hừ lạnh một tiếng, kéo vai Phượng Noãn Noãn lướt qua Diêm Tuyết ngồi xuống thạch kỷ (bàn/ghế đá) trong viện.

Diêm Tuyết xoay người cắn chặt môi nhìn hai người, Mặc Cảnh Diệp chưa nói cho nàng ngồi xuống, nàng liền phải đứng.

"Biết bản vương tới là vì chuyện gì không?" Mặc Cảnh Diệp nâng mí mắt lạnh lùng quét mắt qua ba người đang đứng.

Thịnh La nghe được lời của Mặc Cảnh Diệp, chỉ cảm thấy trong lòng tâm thần thấp thỏm không yên.

"Tuyết Nhi không biết Vương gia tới vì chuyện gì." Diêm Tuyết vẻ mặt khó chịu trả lời.

"Làm càn, chết đến nơi mà còn mạnh miệng." Mặc Cảnh Diệp thái độ đột nhiên chuyển biến, dọa sợ Diêm Tuyết.

Thịnh La tức thì bị dọa đến quỳ trên mặt đất.

Phượng Noãn Noãn nhìn Thịnh La từ đầu cho tới lúc bộ dạng lo sợ bất an: "Lưu chưởng sự đã đem đầu đuôi sự tình nói rõ. Ngươi còn có cái gì để nguỵ biện?"

"Lưu chưởng sự gì?" Diêm Tuyết bất minh sở dĩ (không rõ vì sao) nhìn Phượng Noãn Noãn, không vui nói. "Ta không biết ngươi đang nói cái gì."

"Ngươi không nên giải thích một chút sao?" Phượng Noãn Noãn nhìn Thịnh La quỳ dưới đất, mở miệng hỏi.

"Nô tỳ, nô tỳ không biết Phượng cô nương đang nói cái gì, cũng không biết Lưu chưởng sự." Trong lòng Thịnh La không chịu khuất phục, mạnh miệng cái gì cũng không bằng lòng thừa nhận.

Diêm Tuyết nghe được sự tình cùng Thịnh La có quan hệ, đại khái trong lòng hiểu rõ một chút. Chỉ là không nghĩ tới Thịnh La lại dám không thông qua sự đồng ý của nàng, sau lưng tự mình hành động.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.