Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Tên Chưa Từng Cùng Nữ Nhân Nói Chuyện Qua

Phiên bản Dịch · 840 chữ

"Tử Thư, dưỡng bệnh cho tốt." Mặc Cảnh Diệp cũng không để ý tới nghi hoặc của hắn, chỉ để lại một câu nói liền đi mất.

Ra khỏi thiên viện của Mặc Tử Thư, Mặc Cảnh Diệp bị một người dáng dấp tiểu thái giám ngăn lại.

"Tam vương gia, Hoàng thượng mời ngài tới ngự thư phòng nghị sự." Tiểu thái giám cung kính cúi đầu hành lễ, nguyên bản người nên tới là Lý Đại Sơn, bất quá hắn nghĩ lại tiểu đồ đệ này của mình chưa từng thấy qua cảnh đời gì, thế là liền phái hắn sang đây mời Mặc Cảnh Diệp.

Mặc Cảnh Diệp quăng cho hắn một cái liếc mắt: "Ngươi là người bên cạnh Lý tổng quản!"

"Hồi bẩm Vương gia, đúng là nô tài." Tiểu thái giám hết sức lo sợ trả lời. Hắn đã sớm nghe nói vị Cảnh vương gia này là người lãnh khốc, không hợp tình người, nếu không phải là sư phụ hạ tử mệnh lệnh, hắn mới không dám tới.

"Vậy ngươi chuyển lời cho Lý tổng quản, cứ nói Hoàn Nhan vẫn chưa quay trở về." Mặc Cảnh Diệp không cần nghĩ cũng biết Hoàng thượng lúc này tìm hắn là vì chuyện gì, bất quá hắn hiện tại cũng không có tâm tư cùng hắn thảo luận mấy chuyện này.

"Vâng, nô tài cáo từ." Tiểu thái giám không dám hỏi nhiều cung kính khom người, thối lui mấy bước mới xoay người rời khỏi.

Mặc Cảnh Diệp đi ra khỏi hoàng cung, Thanh Phong ngồi chờ trên xe ngựa cũng đã lâu.

Nhìn thấy Mặc Cảnh Diệp đi tới, lập tức nhảy xuống xe ngựa: "Gia, chúng ta phải đi về sao?"

"Thanh Phong, ngươi nói xem như thế nào mới có thể làm cho một nữ nhân hết tức giận?" Mặc Cảnh Diệp nghiêm mặt đứng ở trước mặt Thanh Phong, không đầu không đuôi hỏi một câu.

Thanh Phong bị câu hỏi đột nhiên xuất hiện này dọa sợ hết hồn. Lẽ nào, Vương gia vào hoàng cung một chuyến rồi bị trúng tà, sao lại có thể hỏi hắn loại vấn đề này.

"Bỏ đi, hỏi ngươi cũng vô ích. Cái tên còn chưa từng cùng nữ nhân nói chuyện qua." Câu này của Mặc Cảnh Diệp, quả thực là đã đâm vào trong tim của Thanh Phong.

Thanh Phong giật giật khóe miệng, nhìn người điềm nhiên như không lên xe ngựa, hắn đều hóa đá. Vương gia nhà hắn vừa mới nói hắn cái gì? Còn chưa từng cùng nữ nhân nói chuyện qua, rõ ràng là nói mò. Chính là lần trước hắn (MCD) mang theo thần hồ ly đi vùng ngoại ô gặp nạn, cái nữ nhân bị bắt về kia chính là do hắn (TP) thẩm vấn, nói cũng được mấy câu nha! ( ̄  ̄|||)

"Tại sao còn chưa đi?" Trong xe ngựa truyền tới thanh âm của Mặc Cảnh Diệp.

"Vương gia, bây giờ đi ngay." Thanh Phong từ trong hồi tưởng lấy lại tinh thần, nhanh chóng điều khiển xe rời đi.

Thời điểm đi ngang qua Túy Vân Các, Thanh Phong linh quang lóe lên: "Vương gia, không bằng người mang theo vị cô nương kia tới Túy Vân Các ăn một bữa cơm, đảm bảo hai người sẽ hòa hảo như lúc ban đầu."

Mặc Cảnh Diệp vuốt cằm sáng bóng, suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng. Noãn Noãn chính là một tiểu tham ăn đáng yêu, nàng thích ăn như vậy, liền chuẩn bị cho nàng một bàn lớn mỹ thực phong phú, nàng nhất định sẽ không tức giận nữa.

"Thanh Phong, ngươi đi Túy Vân Các bảo bọn họ đem món ăn chiêu bài đều đưa đến vương phủ đi."

"Được rồi, Vương gia." Thanh Phong dừng xe ngựa lại, hấp ta hấp tấp chạy vào Túy Vân Các.

Mặc Cảnh Diệp nghĩ đến vẻ mặt của Phượng Noãn Noãn khi nhìn thấy những món ăn kia, hiểu ý cười một tiếng.

"Vương gia, đều cùng chưởng quỹ nói xong rồi." Thanh Phong vén rèm xe lên, thò đầu vào nói: "Sau đó sẽ đưa đến phủ."

"Ân." Mặc Cảnh Diệp nhàn nhạt lên tiếng: "Đi thôi!"

"Vâng." Thanh Phong hạ màn xe xuống lui ra ngoài.

Một lát sau, Mặc Cảnh Diệp không nhịn được hỏi: "Tại sao còn chưa đi?"

"Vương gia, con đường phía trước bị chặn rồi." Thanh Phong thấy một đám bách tính vây quanh chỗ cách xe ngựa không xa, hắn cũng không thể vượt qua mà đi a!

"Qua xem thử chút đi." Mặc Cảnh Diệp vén rèm xuống xe, đi tới.

Phía ngoài cùng một tầng bách tính vây xem, cũng không biết là người nào nhanh mắt thấy được Mặc Cảnh Diệp.

"Cảnh Vương gia." Một tiếng kinh hô, khiến cho mọi người tâm tư xem náo nhiệt cũng không còn, rối rít quay đầu lại. Rất là tự giác nhường ra một con đường.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.