Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hảo Cơ Hữu

Phiên bản Dịch · 893 chữ

Một lúc lâu sau, Tô Trường Khanh suy nghĩ đong đưa, tức khắc thay đổi dáng vẻ, Mặc Cảnh Diệp từ trước cho tới bây giờ uống rượu đều là đến lúc ngưng thì ngưng, ngày hôm nay lại là thế nào đây, uống đến say bí tỉ.

"Noãn Noãn, thật xin lỗi." Mặc Cảnh Diệp trong miệng nỉ non không rõ ràng.

"Cảnh Diệp, ngươi làm sao vậy?" Tô Trường Khanh còn chưa nghe rõ hắn nói cái gì thì sau đó lại không có tiếng gì nữa: "Thật là, chỉ có vài năm không gặp thôi, sao lại nghiện rượu như vậy. Sớm biết như vậy thì không để cho ngươi uống rồi, lãng phí vô ích một bình rượu ngon của ta."

Tô Trường Khanh miệng lẩm bẩm nói, người liền đi ra ngoài. Một lát sau, lại nhào trở lại, kéo Mặc Cảnh Diệp say rượu dựa vào trên vai rồi đi ra ngoài.

"Ngươi cố chịu ở chỗ này qua một bữa đi!" Tô Trường Khanh vừa mới bảo tiểu nhị đi thu dọn một chút, để người xuống xong hắn lại trở lại gian phòng ban nãy, đối mặt với một bàn đồ ăn không hề động đến, bi thương rên một tiếng: "Đã nói rõ là đón gió tẩy trần mà!"

Ngày thứ hai (ý là ngày kế tiếp), Mặc Cảnh Diệp nhíu mày tỉnh dậy. Đầu của hắn làm sao lại đau như vậy? Động cơ thể một cái, cảm giác đụng phải vật gì đó ở bên cạnh, cúi đầu nhìn sang, Mặc Cảnh Diệp không chút lưu tình cho một cước.

"Kẻ nào?" Người bị đạp xuống dưới, mơ mơ màng màng nói: "Mau xuất hiện đi." To gan như vậy, dám đánh lén hắn.

"Ta đạp." Thanh âm lành lạnh đem Tô Trường Khanh kéo về thực tế.

"Ngươi tỉnh rồi." Tô Trường Khanh từ dưới đất bò dậy, phủi phủi người dù vốn dĩ không có bụi bặm.

"Ta tại sao lại ở chỗ này?" Mặc Cảnh Diệp một chút cũng không nhớ nổi chuyện tối ngày hôm qua.

Tô Trường Khanh mặt cười mờ ám sáp lại gần [như này phải không (¬‿¬ )]: "Tiểu tử, bị tình làm tổn thương hả?"

Mặc Cảnh Diệp mặt đen lại, mắt hẹp dài sắc bén nhìn hắn.

"Đừng có ngại, chuyện này không có gì đáng mất mặt hết." Tô Trường Khanh một bộ dạng 'ta đều hiểu' ┐(︶▽︶)┌ : "Có điều nói đi cũng phải nói lại, cái cô nương tên là Noãn Noãn kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại dám tổn thương Cảnh vương gia của chúng ta đây."

Mặc Cảnh Diệp căn bản cũng không để ý tới tâm tư bát quái của hắn, mang giày xong liền đi ra ngoài.

"Ai ~ " Đến lúc Tô Trường Khanh quay đầu lại, hắn đã đi mất. Tô Trường Khanh vội vàng đuổi theo, hắn (MCD) còn chưa nói cho hắn (TTK) nữa mà.

Dọc theo đường đi, Tô Trường Khanh không chịu buông tha, cứ ở trước mặt Mặc Cảnh Diệp hỏi thăm .

Trong hoàng thành tin đồn giữa hai người bọn họ càng ngày càng mạnh.

"Nghe nói Cảnh vương gia cùng người nam nhân kia ở một đêm trong tửu lâu."

"Trời ạ! Cảnh vương gia chẳng lẽ là thích nam nhân!"

"Ta nói mà! Nhiều nữ nhân như vậy gần kề, Cảnh vương gia đều chưa từng động tâm, thì ra là có khẩu vị này..."

Mặc Cảnh Diệp mặt đen lại, tiếp tục nghe lời bọn họ nói.

"Hắc! Bọn họ nói chúng ta có một chân." Tô Trường Khanh dáng vẻ cười ngây ngô.

( ̄ ̄)・・・

Mặc Cảnh Diệp nhìn dáng vẻ ngu ngốc của hắn (TTK), hắn (MCD) làm sao lại có bạn thân ngu như vậy.

"Con bà nó, ngươi mới cùng Cảnh vương gia có một chân, cả nhà ngươi đều có." Cuối cùng, Tô Trường Khanh phản ứng lại, bất quá lời nói lại khiến cho Mặc Cảnh Diệp đen hết cả mặt.

Tin đồn bên ngoài, rất nhanh đã truyền đến Cảnh vương phủ. Thế cho nên hai người đồng thời trở về, tất cả mọi người đều là một bộ dạng quai hàm rớt xuống đất.

"Xem đi! Ta đã nói là thật, ngươi còn không tin." Vân Phách vẻ mặt đắc ý mà nhìn Bạch Vũ.

Bạch Vũ không phục lẩm bẩm: "Làm sao có thể, Vương gia chính là thẳng nam."

"Cái này gọi là chân ái." Thẳng nam cái gì, gặp phải người thật lòng yêu, thẳng cũng có thể là cong. 凸( ̄ヘ ̄)

"Vân Phách, đi đem Thiên viện quét sạch sẽ." Mặc Cảnh Diệp từ trước mắt hai người bọn họ đi qua, để lại một câu làm cho Vân Phách 'hóa đá lời'.

"Thiên, Thiên, Thiên viện?" Vân Phách cảm giác mình bị dọa đến mức cà lăm luôn rồi. Cái viện kia nhưng là nhiều năm rồi không có người ở, há lại dễ quét sạch sẽ như vậy, đây không phải là lấy mạng của hắn sao!

Bạch Vũ vẻ mặt nhìn có chút hả hê: "Đáng đời ngươi. Ai bảo dám nói chuyện phiếm sau lưng Vương gia."

----------------------------

Từ 'Hảo cơ hữu' này chắc nhiều bạn biết, cơ mà ai không hiểu thì lên mạng search nha!

( ̄▽ ̄)ノ

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.