Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Chúa Bị Ghét Bỏ

Phiên bản Dịch · 867 chữ

Mặc Cảnh Diệp cong khóe miệng một cái, đợi đến lúc bên trong phòng khôi phục an tĩnh mới đi vào: "Để cho Nhị hoàng tử và Đại công chúa sốt ruột chờ rồi."

"Không ngại, vốn chính là chúng ta làm phiền." Nguyệt Mộc Quân thờ ơ như không trả lời. Hắn vốn chính là đến xem Cửu Vĩ Hồ của Cảnh vương phủ, một hồi như vậy hắn vẫn là chờ nổi.

"Đây chính là Cửu Vĩ Hồ." Nguyệt Lan Vận con mắt nhìn chằm chằm vào Phượng Noãn Noãn, lông màu đỏ rực, cặp mắt hẹp dài quyến rũ, chín cái đuôi không an phận lắc lư.

"Đừng động vào ta." Phượng Noãn Noãn nhìn thấy nàng đưa tay tới, vội vàng quát lớn.

Cô công chúa này cho nàng cảm giác rất là không thích, một thân áo màu hồng phấn bó sát người, dưới áo choàng váy tản hoa khói xanh, bên hông dùng tơ vàng mềm mại cột thành một cái nơ bướm rất to, đầu đầy tóc mai cắm nghiêng vài cây trâm, hơi có vẻ cường điệu, trang phục dày đặc làm cho Phượng Noãn Noãn nghĩ tới Smart (1) bây giờ.

Nguyệt Lan Vận bị nàng đột nhiên lên tiếng quở trách làm cho có chút mặt đỏ tía tai, tay ở giữa không trung, duỗi ra cũng không phải, thu về cũng không phải. Cuối cùng tức giận nói một câu: "Súc sinh chính là súc sinh, một chút lễ phép cũng không có."

"Vậy ngươi cùng một con súc sinh như ta tính toán, lẽ nào ngay cả súc sinh cũng không bằng?" Phượng Noãn Noãn cũng không phải là cái loại người bị đánh gãy răng thì nuốt vào trong bụng kia.

"Ngươi. . ." Nguyệt Lan Vận bị nàng làm cho nghẹn, ngay cả nói cũng không nói ra được lời nào, hung hăng trợn mắt nhìn nó một cái. Đừng để rơi vào trong tay ta, nếu không ngươi sẽ biết tay.

"Lan Vận, ngươi vẫn là đừng nên nói chuyện nữa, tránh cho mặt mũi Nam Nguyệt đều bị ngươi vứt hết." Nguyệt Mộc Quân cười như có như không, nhìn chằm chằm làm Phượng Noãn Noãn chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng. Rụt một cái chui vào trong lòng Mặc Cảnh Diệp, Nhị hoàng tử này không dễ chọc a!

"Ca ca." Nguyệt Lan Vận chỉ cảm thấy tức giận cả đời này đều trút hết vào ngày hôm nay. Bị một con súc sinh làm cho mất mặt, bây giờ ngay cả hoàng huynh của mình cũng không giúp mình, còn bị mất hết mặt mũi trước mặt nam nhân mình mến mộ nữa, căm hận cắn môi ngồi xuống.

Phượng Noãn Noãn chỉ cảm thấy cảm giác u ám khi bị người mắng đã biến mất, công chúa này bị hoàng huynh của mình đánh vào mặt có thể sánh bằng bị một con hồ ly như nàng đây đánh, cười một tiếng nhìn Mặc Cảnh Diệp: "Vương gia, không nghĩ tới hoàng tử Nam Nguyệt Quốc vẫn là rất biết lý lẽ."

"Nhị hoàng tử ở Nam Nguyệt Quốc chính là nổi danh công bình công chính, sẽ không bao che bất luận kẻ nào, từ chuyện của Đại công chúa cũng có thể thấy được." Mặc Cảnh Diệp không hổ là nói lời cay độc, đầu tiên là nâng Nguyệt Mộc Quân lên sau lại có ý riêng nói Nguyệt Lan Vận không có lễ phép.

"Con Cửu Vĩ Hồ này của Cảnh vương gia thật đúng là thông minh." Nguyệt Mộc Quân sờ cằm dáng vẻ lưu manh vô lại.

"Nhị hoàng tử quá khen." Mặc Cảnh Diệp đối với khen ngợi của hắn một mình thu vào hết.

Nguyệt Mộc Quân có chút ngốc lăng, sau đó hơi có thâm ý cười cười.

Nguyệt Lan Vận ở bên cạnh nhìn mà tức giận đến tròng mắt đều sắp trừng ra ngoài, thế nhưng vướng phải răn dạy ban nãy của hoàng huynh, nàng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt lấy cơn giận.

"Ngày hôm nay ánh mặt trời tươi sáng, không bằng Cảnh vương gia dẫn ta cùng ca ca đi thăm Cảnh vương phủ một chút, như thế nào?" Nguyệt Lan Vận dáng vẻ ôn nhu làm động lòng người mà nhìn Mặc Cảnh Diệp.

Mặc Cảnh Diệp liếc nhìn nàng một cái liền chuyển tầm mắt: "Được chứ! Mời."

Nguyệt Lan Vận chầm chậm bước về trước, làn váy tản hoa khói xanh nhẹ nhàng nhảy múa, một mùi hương son phấn nồng nặc truyền vào trong miệng mũi Phượng Noãn Noãn. Phượng Noãn Noãn đảo mắt khinh bỉ cô công chúa này có phải là đã đem toàn bộ son phấn đều dùng ở trên người mình rồi hay không, tràn đầy ghét bỏ dùng vuốt hồ ly bịt kín miệng mũi lại.

---------------------------------

(1) [杀马特] Smart: Đại khái đây là một trào lưu về thời trang mô phỏng quần áo, tóc tai của ban nhạc bên Nhật đặc biệt ở dòng nhạc Punk Rock. Ban đầu mình định để HKT cho dễ hiểu nhưng mà thôi, không nên Việt hóa quá nhiều.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.