Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệu Sẽ Có Giao Chiến Hay Không?

Phiên bản Dịch · 816 chữ

Dọc đường đi, tâm tư Nguyệt Lan Vận đều đặt ở trên người Mặc Cảnh Diệp, ánh mắt nóng bỏng cũng sắp đem hắn nhìn thành lỗ thủng luôn rồi.

Mặc Cảnh Diệp ngược lại giống như không cảm giác được, phong khinh vân đạm cùng Nguyệt Mộc Quân nói chuyện.

Cửa vương phủ, Thanh Phong nhìn thấy xe ngựa dừng lại lập tức ra nghênh đón, ở bên tai Mặc Cảnh Diệp nói mấy câu.

Mặc Cảnh Diệp nhìn thoáng qua Nguyệt Mộc Quân mới vừa bước xuống xe vẻ xin lỗi: "Thanh Phong, ngươi trước tiên dẫn hai vị quý khách đến tiền thính."

"Ơ, Cảnh..." Nguyệt Lan Vận mới vừa vén rèm xe lên, liền thấy hắn vội vã đi vào, chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?

"Hai vị mời vào bên trong." Thanh Phong mặc dù không biết hai người này là ai, nhưng mà có thể khiến cho Vương gia nhà mình mang đến thì không phải là nhân vật đơn giản gì.

"Làm phiền rồi." Nguyệt Mộc Quân trả lời rất có giáo dưỡng. Mà Nguyệt Lan Vận thì nhẹ giọng hừ một cái, phất vạt áo đi vào.

Thanh Phong cũng không buồn bực, liền cũng giống như không thấy, vẫn y như cũ dẫn đường phía trước.

Nguyệt Mộc Quân nói ở bên tai nàng giống như là cảnh cáo vậy: "Thu tính xấu của ngươi lại cho ta, nơi này chính là Cảnh vương phủ, không cho phép dương oai."

Nguyệt Lan Vận cảm giác mình ủy khuất vô cùng, nam nhân mình ngưỡng mộ từ đầu tới cuối đều không liếc mắt nhìn mình một cái, bây giờ còn bị răn dạy.

Mặc Cảnh Diệp chân bước không ngừng, vội vã chạy thẳng tới Vân Hề Thủy Đạm, cánh cửa mở rộng, Phượng Noãn Noãn ngồi xổm ở trên ghế, ngây người nhìn một bàn ăn: "Noãn Noãn, sao lại không ăn cơm?"

Thanh âm thanh lãnh quen thuộc, Phượng Noãn Noãn còn chưa kịp nhìn thấy người đã bị ôm vào trong lòng.

"Ngươi đi làm gì, đến bây giờ mới trở về." Phượng Noãn Noãn có chút không vui, có lẽ là đã quen hai người cùng ăn, một mình mình làm sao cũng ăn không vô.

"Hoàng tử và Công chúa Nam Nguyệt Quốc tới, hoàng huynh triệu ta tiến cung." Mặc Cảnh Diệp rất kiên nhẫn giải thích, tiện tay gắp thức ăn lên bỏ vào trong miệng Phượng Noãn Noãn.

Phượng Noãn Noãn há miệng một cách tự nhiên ăn, cảm giác có người phục vụ thật không tệ, thỏa mãn híp mắt hồ ly hẹp dài một cái, lắc lắc đuôi.

"Đi thôi!" Thấy nó ăn cũng không ít rồi, Mặc Cảnh Diệp liền ôm nó đi ra ngoài.

Phượng Noãn Noãn nghi ngờ hỏi: "Sao phải đi?"

"Hoàng tử và Công chúa Nam Nguyệt Quốc nghe được lời đồn nên lần này cố ý tới thăm ngươi, đang ở tiền thính."

"Cái, cái gì?" Phượng Noãn Noãn cảm giác mình bị dọa sợ đến nói năng không rõ. Nhân vật cấp cao như vậy đang đợi ở bên ngoài, hắn còn có tâm tư ở chỗ này hầu hạ nàng. Cũng không sợ bọn họ sốt ruột chờ, rồi nổi giận, không cẩn thận là sẽ khai chiến. Vậy nàng không phải là trở thành hồng nhan họa thủy rồi sao? Không đúng, nàng bây giờ là hồ ly, vậy nàng chính là hại nước hại dân rồi.

"Không cần phải sợ, có ta ở đây mà!"

Nàng đang sợ là không cẩn thận thì hai nước giao chiến: "Ngươi tại sao lại như vậy chứ, bọn họ chính là hoàng thất nước khác, bọn họ sốt ruột chờ, nếu mà tức giận, hai quốc gia liệu có đánh nhau hay không?"

Mặc Cảnh Diệp chỉ cảm thấy buồn cười, trong đầu nó chứa cái gì vậy, sao lại nghĩ nhiều như thế? Có điều vẫn là thay nó vuốt thẳng lông: "Không sao đâu, nếu bọn họ đã đặc biệt đến thăm ngươi, thì sẽ phải chờ."

"Được rồi!" Chỉ cần không biến thành ngòi nổ, cái gì cũng không đáng kể.

Trong tiền thính, Nguyệt Lan Vận quả thực chờ đến sốt ruột, nói chuyện cũng không mang theo não: "Ca ca, Cảnh vương gia thật không đem chúng ta để ở trong mắt." Từ lúc vào vương phủ cũng không thấy bóng dáng hắn đâu nữa, chuyện gì so với bọn hắn còn quan trọng hơn?

"Lan Vận, nếu ngươi không muốn ở chỗ này chờ, cứ về trước đi! Không cần ở chỗ này phát cáu, không ai quan tâm đâu." Nguyệt Mộc Quân đôi mắt lạnh lẽo nói.

Nguyệt Lan Vận bị nói đến sắc mặt tái xanh, giận mà không dám nói gì, không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.