Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chim Dạ Oanh

Phiên bản Dịch · 853 chữ

"Hoàng hậu nương nương nói đùa rồi, chẳng qua là lúc trước phụ hoàng có dịp nghe qua chim dạ oanh hót một lần, liền bỏ ra một số tiền lớn tìm người có tay nghề trong dân gian chế tạo một con, tuy không bì được so với vật thật, nhưng cùng vật thật khác biệt không nhiều."

"Ồ? Phụ hoàng ngươi từng gặp qua vật thật." Hoàng đế có chút hứng thú.

"Phụ hoàng nói có một lần, người mất ngủ liền tùy ý đi dạo trong cung, tình cờ nghe được một tiếng hót làm người ta say mê. Tìm tới nơi, chỉ thấy trong ngự hoa viên một con chim lông màu nâu xám, thanh âm chính là từ trong miệng nó phát ra."

"Ha ha, thật đúng là thú vị a! Không nghĩ tới phụ hoàng ngươi lại may mắn như vậy." Mặc Đường sau khi nghe được nhất thời không còn hứng thú đối với con chim dạ oanh giả trong tay.

"Cảnh vương gia, nghe nói trong quý phủ của người có một con Thần Hồ, sao lại không mang đến?" Nguyệt Lan Vận luôn im lặng ngồi ở bên cạnh nhịn không được mà mở miệng. Từ lúc hắn vừa tiến vào, nàng chỉ nhìn chăm chú vào hắn, nhưng hắn cứ ngồi ở đó không hề ngẩng đầu một cái, lẽ nào ly rượu trong tay so với nàng còn đẹp mắt hơn?

Mặc Cảnh Diệp trong lòng thắp thỏm Phượng Noãn Noãn bây giờ có tỉnh ngủ hay chưa, có ăn cơm hay chưa? Bất thình lình nghe được câu hỏi, ngẩng đầu nhìn qua: "Nó còn đang ngủ."

Nguyệt Lan Vận bị ánh mắt hắn bất thình lình nhìn qua mê hoặc tinh thần, cặp mắt băng lãnh kia, tựa như đang nhìn ngươi, lại tựa như không có đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt. Nam Nguyệt Quốc đều nói Đông Thần Quốc có một vị chiến thần Vương gia, lãnh khốc vô tình, không gần nữ sắc, nhưng lại thu hút rất nhiều trái tim thiếu nữ, ngay cả nàng cũng đối với hắn tràn đầy huyễn tưởng. Hôm nay gặp được, cảm giác toàn bộ trái tim đều luân hãm, truyền kỳ như thế, nam nhân xuất sắc này nhất định phải là của nàng.

"Ha ha, không nghĩ tới vật nhỏ này còn tham ngủ như vậy." Nguyệt Lan Vận nhẹ giọng cười một tiếng: "Ta và ca ca còn muốn nhìn một chút đây!"

"Không ngại, đợi lát nữa theo ta đến vương phủ thì thấy được thôi." Mặc Cảnh Diệp bưng ly rượu lên, nhấp nhẹ một chút.

Nguyệt Lan Vận có chút sửng sốt, xem một con súc sinh, còn muốn nàng tự mình đi một chuyến, mới có thể nhìn thấy, để cho hạ nhân ôm tới là được rồi mà, nghiêng mặt nhìn thoáng qua Nguyệt Mộc Quân ở bên cạnh.

Nguyệt Mộc Quân bất động thanh sắc gật đầu, Nguyệt Lan Vận có vẻ hơi tức giận, nhưng vẫn là nở nụ cười, nói rằng: "Tốt! Vậy quấy rầy Cảnh vương gia rồi."

"Ha ha, thời gian cũng không còn sớm nữa, chi bằng chúng ta trước tiên đi dùng bữa?" Hoàng đế cũng biết bọn họ lần này đến đây chính là nghe được tin đồn nên muốn tới nhìn một chút con Thần Hồ kia.

Di chuyển tới thiền điện, "Truyền lệnh" Thái giám hầu hạ bữa cơm ra lệnh một tiếng, đám thái giám Ngự Thiện Phòng xách theo hộp đựng thức ăn làm bằng gỗ đào thượng hạng nối đuôi nhau mà vào, động tác chỉnh tề nhanh chóng bày sơn trân hải vị đầy bàn.

Hoàng đế phất tay một cái, thái giám của Ngự Thiện Phòng cung kính lui ra ngoài, sau đó chờ người hầu hạ thân cận ở một bên cầm ngân châm nhanh chóng đem mỗi một món ăn đều thử qua một lần.

"Hoàng thượng, mời dùng bữa." Hầu hạ thân cận cung kính lui qua một bên.

Một bữa cơm, vừa nói vừa cười, ăn mất gần một canh giờ.

"Chúng ta đi Cảnh vương phủ xem một chút đi!" Nguyệt Lan Vận hơi lộ ra vẻ không thể chờ đợi được nữa.

"Các ngươi đi đi! Trẫm ở trong cung chuẩn bị gian phòng cho các ngươi, Cảnh Diệp phải chiếu cố tốt Nhị hoàng tử cùng Đại công chúa." Mặc Đường dặn dò. Biết bọn họ sẽ không có chuyện gì, nhưng vẫn là phải làm cho ra dáng một chút.

"Hoàng huynh, vậy chúng ta đi trước đây."

Trong Cảnh vương phủ, Phượng Noãn Noãn một mình ngồi ở trên ghế, đối mặt với một bàn đồ ăn lớn, một chút cũng không làm sao có hứng thú nổi.

Cũng không biết Mặc Cảnh Diệp này sáng sớm tiến cung để làm gì nữa, hỏi Thanh Phong bọn họ từng người một lắc đầu, chỉ nói Mặc Cảnh Diệp bảo bọn họ chăm sóc tốt cho nàng, nhưng lại không có nói đi để làm gì.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.