Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Tranh Lạnh

Phiên bản Dịch · 809 chữ

Phượng Noãn Noãn ăn được vài miếng rồi cũng không muốn ăn cái gì nữa. Cũng đúng, bất luận kẻ nào đối diện với một cái khuôn mặt như băng sơn, làm sao cũng không ăn ngon được.

Phượng Noãn Noãn cũng không để ý đến Mặc Cảnh Diệp nữa, tự mình nhảy xuống bàn ăn, liền đi ra ngoài.

Mặc Cảnh Diệp bàn tay trong tay áo nắm thật chặt, bất đắc dĩ thở dài một cái đuổi theo. Chỉ là nào còn thấy bóng dáng Phượng Noãn Noãn đâu, Mặc Cảnh Diệp cũng không sốt ruột, hắn gần đây mới vừa sắp xếp thiếp thân ám vệ, chuyên môn phụ trách an nguy của vật nhỏ.

"Vương gia, có cần thủ hạ đi tìm không?" Thanh Phong quỳ một đầu gối xuống đất.

"Không cần." Mặc Cảnh Diệp giơ tay lên ngoắc ngoắc một cái.

"Vâng." Thanh Phong biết Vương gia nhất định có cách riêng của người.

Mặc Cảnh Diệp nào biết rằng Phượng Noãn Noãn căn bản không phải là hồ ly chân chính, cũng sẽ giống như nữ hài tử giở tính trẻ con, cho nên hắn liền gặp bi kịch.

Trở lại vương phủ Mặc Cảnh Diệp liền đi thư phòng, phân phó Thanh Phong đến khi Phượng Noãn Noãn trở về liền lập tức báo cho hắn biết.

Thế nhưng cái này vừa đợi là đợi cho đến tối, "Vật nhỏ còn chưa trở về?" Mặc Cảnh Diệp ra khỏi thư phòng nhìn một chút thấy màn đêm ngày càng buông xuống thì nhíu mày.

"Không nhìn thấy bóng dáng của Thần Hồ." Thanh Phong lắc đầu.

"Vậy có thể là đã trở về Vân Hề Thủy Đạm?"

Thanh Phong lắc đầu: "Không có, Bạch Vũ canh giữ ở đó, vừa rồi truyền đến tin tức không có nhìn thấy Thần Hồ."

"Vậy có thể là chơi đùa ở nơi khác của vương phủ?"

Thanh Phong lần nữa lắc đầu: "Cửa ra vào vương phủ do Vân Phách canh giữ cũng không có nhìn thấy Thần Hồ."

Mặc Cảnh Diệp chân mày nhíu sâu hơn, nhàn nhạt nói: "Vạn nhất là lén lút chạy vào vương phủ, khẳng định sẽ không tiến vào từ cửa chính."

"Thuộc hạ bây giờ đi tìm ngay." Thanh Phong cúi đầu vái chào.

"Đi đi! Tìm cho kỹ lưỡng." Mặc Cảnh Diệp có chút vô lực phất tay một cái.

Một khắc đồng hồ (15') sau, Thanh Phong thở hổn hển chạy vào chính sảnh: "Vương gia, không tìm được."

"Đi truyền tin tức cho Dạ Mị, bảo hắn mang vật nhỏ về." Mặc Cảnh Diệp một tay đỡ trán, nghiêng người dựa vào lưng ghế.

"Vâng, Vương gia." Thanh Phong lĩnh mệnh vội vã chạy ra ngoài.

Chỉ trong phút chốc, Dạ Mị mang theo Phượng Noãn Noãn đang giãy giụa lung tung trở về.

"Thả ta ra, ngươi cái tên xấu xa này." Phượng Noãn Noãn rõ thật xúi quẩy vô duyên vô cớ bị Mặc Cảnh Diệp quát tháo, đi ra ngoài giải sầu không còn ai quản giáo, lúc này vậy mà còn bị ngưởi khác bắt lại.

"Vương gia." Dạ Mị ôm Phượng Noãn Noãn nhìn nam nhân đang ngồi trong chính sảnh, quỳ một đầu gối xuống đất, cung kính vái chào.

Di, Phượng Noãn Noãn nghi ngờ ngẩng đầu, kia không phải là Mặc Cảnh Diệp sao! Thì ra là bị hắn bắt được, Phượng Noãn Noãn xách theo tâm, trong nháy mắt trở về trong lòng.

"Hừ!" Ngạo kiều từ trong lòng Dạ Mị nhảy xuống rồi chạy về Vân Hề Thủy Đạm, ngay cả một ánh mắt cũng không cho Mặc Cảnh Diệp.

"Đứng lên đi!" Thanh âm thanh lãnh của Mặc Cảnh Diệp vừa dứt, người liền biến mất ở chính sảnh.

Phượng Noãn Noãn vào phòng mất sức chín trâu hai hổ giữ cửa mới đẩy cửa đi một chút, Mặc Cảnh Diệp liền tiến vào rồi.

Khom lưng ôm lấy cục bông mềm mại bên chân: "Vật nhỏ, tính khí sao lại lớn như thế?"

"Hừ! Ta không quen biết cái gì mà vật nhỏ." Phượng Noãn Noãn quay mặt sang chỗ khác.

"Ân? Tiểu gia hỏa!" Mặc Cảnh Diệp hơi nâng cao ngữ điệu.

"Ta có tên, ta tên Phượng Noãn Noãn, Phượng Noãn Noãn, nghe rõ chưa?" Phượng Noãn Noãn nói hai lần tên của mình. Bình thường gọi nàng vật nhỏ thì không sao, bất quá bây giờ nàng không vui, nghe không lọt tai.

"Ân, Noãn Noãn." Mặc Cảnh Diệp kéo dài như có như không tiếu ý, gọi tên của nàng: "Noãn Noãn, cái tên này thật là dễ nghe."

Phượng Noãn Noãn căn bản không nghe lọt lời thoại cũ rích kia của hắn, đừng tưởng rằng khen tên nàng dễ nghe, nàng liền không tức giận nữa.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.